Nhìn nhân vật trong phòng 699 một lần nữa xuất ra hàng khủng để đổi lấy hàng khủng, vô số người trong lòng phức tạp…
Mặc dù ghen ghét, mặc dù ước ao, mặc dù hận bản thân không thể thay thế vào trong đó…nhưng bọn hắn không thể không phục…
Một cánh của Cửu Diệp Liên Hoa đổi lấy Hỗn Độn Kim Khí…
Huyết Mạch hung thú thượng cổ Ngũ Đầu Sư Tử đổi tin tức Vĩnh Hằng Thuộc Tính…
Tất cả đều là hàng độc nhất vô nhị, còn ai có thể không phục?
Mộng Chi Tiên một lần nữa đích thân tiến vào khán phòng…
“Chúc mừng đạo hữu lần nữa đấu giá thành công!” Mộng Chi Tiên ánh mắt khóa chặt thân ảnh mặc áo đen của Lạc Nam, thiếu nữ giả giọng lão già này.
“Cảm tạ Mộng Chi Tiên Tử chiếu cố!” Lạc Nam khách khí cười một tiếng, bình ngọc ẩn chứa Huyết Mạch Ngũ Đầu Sư Tử nâng lên.
“Lực lượng thật táo bạo! quả nhiên là huyết mạch hung thú!” Mộng Chi Tiên trong lòng nghiêm túc, dù là Đế Nữ như nàng đối với loại Huyết Mạch này cũng cảm nhận được một tia nguy hiểm.
Mộng Chi Tiên bàn tay vừa lật, một tấm Ngọc Bội xuất hiện, giọng điệu ôn tồn nói ra: “Tin tức về Vĩnh Hằng Thuộc Tính nằm trong Ngọc Bội này! Chỉ cần truyền Tiên Lực vào bên trong là có thể thu được!”
Trong sự chứng kiến của Âu Dương Thương Lan tam nữ, Lạc Nam cùng Mộng Chi Tiên một lần nữa giao dịch cùng nhau.
“Đấu giá hội lần này chính thức khép lại, hy vọng một ngày không xa…đạo hữu có thể làm khách Mộng gia chúng ta!” Mộng Chi Tiên mắt đẹp lóe sáng, nhu hòa nói ra.
Lúc đầu nàng đối với Đấu giá hội không có hứng thú quá lớn, nhưng từ khi nhân vật như Lạc Nam xuất hiện,…đã thay đổi quan điểm về tu sĩ Trung Tiên Giới của nàng.
“Ta cũng hy vọng Mộng gia có thể nhanh chóng thu gôm 3 loại Dị thuộc tính!” Lạc Nam cười nhạt một tiếng.
“Chắc chắn rồi!” Mộng Chi Tiên gật đầu, đang định quay người rời đi.
“Khoan đã!” Lạc Nam vội vàng hô lên.
“Đạo hữu có việc?” Mộng Chi Tiên khó hiểu.
“Không biết Thiên Địa Hội có thể thay ta liên hệ với vị khách trong phòng 444 hay không? Ta đối với Dị Phong – Lượng Thiên Vân Phong của hắn cảm thấy hứng thú!” Lạc Nam vuốt cằm, bình thản nói ra:
“Ta muốn nhờ Mộng Chi Tiên Tử đứng ra làm trung gian giao dịch với Dị Phong của hắn, như vậy thân phận của đôi bên cũng không bại lộ!”
Hắn vừa dứt tiếng mấy nữ đã tròn xoe mắt, tên này là muốn sưu tập Thiên Địa Dị Vật làm niềm vui sao?
Hơi có chút suy nghĩ, Mộng Chi Tiên trầm ngâm: “Việc này không phạm quy tắc của Thiên Địa Hội, bất quá đạo hữu muốn dùng thứ gì để giao dịch với Dị Phong?”
Cần có cái giá cụ thể thì nàng mới dễ nói chuyện và thương lượng thay Lạc Nam.
Lạc Nam có chút suy nghĩ, cuối cùng cắn răng nói ra:
“Một loại Huyết Mạch không kém Ngũ Đầu Sư Tử!”
“Cái gì?”
Bốn nữ xém chút không nhịn được hét ầm lên.
Cứ tưởng người này có một loại Huyết Mạch đã khủng bố lắm rồi, không ngờ còn có loại thứ hai, càng khủng bố hơn là không để bản thân sử dụng, trái lại còn mang ra trao đổi?
Chẳng lẽ Thiên Địa Dị Vật quý hơn Huyết Mạch rồi hả? thấy thế nào cũng cảm thấy không giống nha.
Lạc Nam thấy biểu hiện của các nàng cũng chỉ có thể im lặng, Dị Phong quá mức hiếm hoi, từ khi hắn xuất đạo đến giờ lần đầu nghe qua, đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội sở hữu.
Mà Huyết Mạch là thứ tốt nhất cũng là hợp lý nhất hiện tại Lạc Nam có thể lấy ra.
Tỷ lệ xuất hiện Huyết Mạch giá thấp trên Cửa Hàng May Mắn rất cao, những thứ Huyết Mạch dao động từ 5 đến 6 tỷ trên Cửa Hàng May Mắn chỉ cần làm mới liên tục vài chục lần là xuất hiện, rất dễ sở hữu.
“Được rồi, Chi Tiên sẽ thay đạo hữu liên hệ với vị khách trong phòng 444!” Mộng Chi Tiên gật đầu, rời khỏi phòng Lạc Nam.
Mộng Chi Tiên vừa rời khỏi, Mộ Sắc Vy đã véo lấy gò má của Lạc Nam thật mạnh, môi đỏ u oán hé mở:
“Nói mau! Muội rốt cuộc có bao nhiêu thứ tốt?”
Đình Manh Manh cũng nhảy lên đùi hắn, ánh mắt trừng trừng, nước bọt chảy ròng ròng quay khóe miệng.
Âu Dương Thương Lan ra vẻ không quan tâm, thực chất tai nhỏ đang vểnh lên nghe ngóng.
“Đồ tốt của ta có rất nhiều, ngày sau sẽ có quà cho mọi người, tuyệt đối sẽ không keo kiệt với các tỷ muội!” Lạc Nam nâng cao tay đầu hàng, dở khóc dở cười nói ra.
“Có cách nào giúp Manh Manh lớn lên không?” Đình Manh Manh trong lòng mừng rỡ, tràn đầy chờ mong nói ra.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm cười nói: “Ta cảm thấy Nhị Đảo Chủ hiện tại rất đáng yêu, làm sao cần lớn lên như vậy?”
“Hừ, đáng yêu cái đầu ngươi!” Đình Manh Manh hừ một tiếng, ủy khuất nói ra: “Các nàng đều ỷ ta bé nhỏ mà khi dễ ta, một mình đại tỷ thì cũng thôi…ngay cả tam muội cũng thế!”
“Ai thèm khi dễ ngươi?” Âu Dương Thương Lan thản nhiên hỏi.
Đình Manh Manh lập tức không rét mà rung, dùng ánh mắt long lanh ngập nước đáng yêu nhìn Lạc Nam.
Lạc Nam không đành lòng, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nàng nói ra: “Được rồi, lần này về Đảo ta luyện cho Nhị Đảo Chủ 100 viên kẹo ngon!”
“100 viên?” Đình Manh Manh mắt to mở lớn, hai bàn tay trắng núc ních đưa lên đếm đếm, kinh hỉ nói:
“100 viên là gấp mười lần của hai bàn tay?”
“Chính xác!” Lạc Nam phì cười.
“Thành giao! Hì hì!” Đình Manh Manh cười toe toét, lại lấy Bình Sữa ra bú mút.
Ở khoảng cách gần, mùi hương của Sữa truyền vào mũi, lại có thể quan sát…lúc này Lạc Nam mới giật mình nói:
“Sữa này có thể ức chế quá trình vận chuyển của lực lượng?”
Hắn là Luyện Đan Sư với kiến thức phong phú, nhận ra sữa mà Đình Manh Manh đang uống được luyện chế từ các loại Nguyên Liệu có thể ức chế quá trình vận chuyển Vương Lực.
“Đúng vậy, đúng vậy…” Đình Manh Manh gật đầu nói: “Manh Manh phải thường uống sữa mới kiềm giữ được năng lượng trong cơ thể, bằng không chúng nó sẽ táo bạo có thể nổ tung bất kỳ lúc nào!”
Lạc Nam nhíu mày, chẳng trách tiểu nha đầu này thích uống sữa như vậy, ngoại trừ ngon miệng còn có thể giúp Đình Manh Manh áp chế Vương Lực cuồng bạo của nàng.
“Nghịch Sinh Công rốt cuộc là công pháp gì? vì sao kỳ quái như thế?” Lạc Nam không nhịn được hỏi.
“Một môn công pháp lai lịch không rõ, là đại tỷ cho ta!” Đình Manh Manh lén lút nhìn Âu Dương Thương Lan nhỏ giọng nói.
“Yên tâm! Đột phá lên cảnh giới càng cao, khả năng chưởng khống lực lượng sẽ càng tốt, lúc đó không cần uống sữa nữa!” Âu Dương Thương Lan trấn an mở miệng.
Nàng vì muốn Đình Manh Manh mạnh mẽ vượt trội nên mới cho tu luyện Nghịch Sinh Công, nhưng mà không nghĩ đến tác dụng phụ của môn công pháp này quá lớn, khiến Đình Manh Manh phải liên tục uống sữa được luyện chế theo cách đặc biệt để tránh lực lượng nổ tung, hàng năm còn phải rút một phần Vương Lực ra ngoài.
Bất quá đã lỡ phóng lao nên đành theo lao, chỉ chờ ngày Đình Manh Manh triệt để khống chế được Nghịch Sinh Công theo ý muốn.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, hắn nhớ lại một loại dịch thủy bên trong Đan Đế Chân Giải, cuối cùng nghiêm túc nói ra:
“Mặc dù tạm thời ức chế Vương Lực táo bạo cũng là một cách, nhưng chưa phải cách tốt nhất! thay vì ức chế nó…ta sẽ luyện chế cho Nhị Đảo Chủ loại sữa khác có khả năng gia tăng khả năng thích ứng và triệt để điều khiển được Vương Lực theo ý muốn!”
“Thật sự?” Câu này là do Âu Dương Thương Lan hỏi.
Nàng cũng biết việc ức chế Vương Lực táo bạo sẽ khiến Đình Manh Manh khó chịu, nhưng không có biện pháp nào khác để giải quyết.
Lúc này nghe Lạc