“Ngươi là ai?”
Đây không thể nghi ngờ là lời thắc mắc lớn nhất của Hải Vực Nữ Vương lúc này.
Nàng hoàn toàn không tưởng tượng nổi một tên nam nhân vì sao có thể tiến vào Bồng Lai Tiên Đảo, được Âu Dương Thương Lan tin tưởng mang theo, cuối cùng bộc phát thủ đoạn kinh người đem nàng chiếm lấy.
Mọi thứ như một giấc mơ, nhưng khi cảm giác lòng ngực săn chắc của nam nhân, nghe âm thanh tim đập hữu lực, mùi hương nam tính tràn vào trong mũi, gương mặt anh tuấn tà dị ở ngay bên cạnh...Hải Vực Nữ Vương biết hết thảy đều là sự thật.
“Ta là ai? Ta đương nhiên là Lạc Nam, là người đàn ông của nàng!”
Lạc Nam nghiêm mặt nói.
“Bổn Vương muốn biết lai lịch của ngươi!” Hải Vực Nữ Vương nghiến răng.
“Một nam nhân trên dưới trăm tuổi, từ hạ giới phi thăng, một đường tiến mạnh từ Lam Cực Tiên Tinh, tham gia Tuyển Tử Đại Hội gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo!” Lạc Nam ngắn gọn nói.
Hải Vực Nữ Vương xém chút túc chết, tin tưởng ngươi mới là chuyện lạ.
Một kẻ ở hạ giới có thể qua mặt Bồng Lai Tiên Đảo để giả dạng nam nhân? Một kẻ chưa đến trăm tuổi lại đem Thiên Vương cấp bậc cường giả sống vài vạn tuổi như nàng áp ở dưới thân thể? Chưa kể tên này còn thủ đoạn quỷ dị giúp nàng dung hòa hai cái Dị Thuộc Tính, thậm chí còn đem hai Dị Thuộc Tính khác chuyển sang cơ thể nàng.
Theo như kiến thức của Hải Vực Nữ Vương, dù là Đế Tử cũng không có bản lĩnh này đi?
Nói Lạc Nam là lão quái vật nào đó đội lốt thanh niên nàng còn tạm chấp nhận.
Nhìn ánh mắt của Hải Vực Nữ Vương, Lạc Nam biết nàng không tin, hết sức nghiêm túc:
“Ta nói chính là sự thật, không sai nửa chữ!”
Lạc Nam trong lòng buồn bực, vì sao nói sự thật lại không ai tin tưởng?
“Bổn Vương mặc kệ ngươi là ai, ngươi cứu ta một mạng nhưng sau đó chiếm lấy thân thể ta, mau trả lại Linh Hồn Bổn Nguyên...chúng ta sau này không ai nợ ai!” Hải Vực Nữ Vương sắc mặt lạnh lùng nói.
“Chỉ cứu nàng một mạng?” Lạc Nam trừng mắt nhìn, lần lượt kể ra: “Là ai cứu nàng thoát khỏi tay Tiên Tôn đến tận hai lần? là ai giúp nàng hóa giải nguy cơ của Dị thuộc tính xung đột? là ai đem hai Dị Thuộc Tính khác truyền vào cho nàng, giúp nàng chỉ thiếu chút nữa là đột phá Tiên Tôn?”
Nữ nhân này tưởng hắn ngốc sao? nào chỉ cứu một mạng?
Hải Vực Nữ Vương bị Lạc Nam kể lễ muốn mở miệng phản bác, cuối cùng lại ảo não phát hiện tất cả những gì hắn nói đều là sự thật.
Trong lòng nàng hiện tại rối như tơ vò, chẳng biết trời trăng mây nước đâu mà lần.
Phó các chủ Vô Lượng Hải Các là Thủy Không Tiên Vương chết đi, thực lực của nàng tăng mạnh, lại bị thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên vào tay Lạc Nam.
Vận mệnh và quỷ đạo thay đổi như trời và đất chỉ trong thời gian ngắn ngũi, dù với tâm cảnh của một Thiên Vương cũng chẳng thể chịu nổi.
BỐP!
Lạc Nam lại một tay vỗ mông đít nàng, hắn thản nhiên nói:
“Nàng đừng có ở trong phúc mà không biết hưởng, thấy tên Đồ gia chủ không? hắn còn tận một ngàn năm nữa mới đột phá Tiên Tôn nhưng thằng con đã cáo mượn oai hùm dương dương đắc ý, nàng trong thời gian ngắn tiếp theo sẽ đột phá Tiên Tôn còn dám nói ta chỉ cứu nàng một mạng?”
Hắn nói lời này Hải Vực Nữ Vương không thể không thừa nhận là đúng.
Vô số Thiên Vương kẹt lại ở Bán Tôn đến cả đời sầu não mà chết, nàng chẳng những sắp đột phá, chiến lực còn tăng mạnh nhờ bốn loại Thiên Địa Dị Vật, đây đúng là một đại cơ duyên...
Đương nhiên trừ khi tính mạng của nàng không nằm trong tay nam nhân thần bí trước mắt này.
Về phần Thủy Không Tiên Vương, đây cũng là tên có dã tâm bừng bừng, những năm gần đây ỷ vào miệng lưỡi và cách làm người nho nhã đã lôi kéo không ít trưởng lão đứng về phía hắn, hai đại Thiên Tài nhất Vô Lượng Hải Các cũng là người của hắn, Hải Vực Nữ Vương dám chắc chỉ cần Thủy Không Tiên Vương đột phá Thiên Vương nhất định sẽ nhắm vào nàng.
Hiện tại Thủy Không Tiên Vương chết đi, Tinh Không Thủy lọt vào tay nàng...Hải Vực Nữ Vương không cảm thấy quá buồn, cũng chẳng cảm thấy quá vui...thậm chí còn có đôi chút nhẹ nhõm.
Tất cả đều là do tên nam nhân trước mắt mang lại.
Nghĩ đến đây, Hải Vực Nữ Vương hé đôi môi đỏ mộng nói ra:
“Ta không biết gì về ngươi, chúng ta cũng chẳng có tình cảm...để trả ơn ta có thể làm những việc ngươi yêu cầu, chỉ trừ động vào thân thể ta!”
“Nàng hiện tại là tù nhân, không có quyền ra điều kiện!” Lạc Nam lắc đầu, hắn đang nắm Linh Hồn Bổn Nguyên của Hải Vực Nữ Vương, sống chết của nàng chỉ trong một ý niệm.
“Hừ, đừng ép Bổn Vương, cùng lắm ta có chết cũng không để ngươi chiếm hữu!” Hải Vực Nữ Vương ngạo kiều nói.
“Nàng nói lời này khi ta còn ở trong cơ thể nàng, cảm thấy buồn kỳ lạ không?” Lạc Nam nhếch miệng, cố tình đỉnh lấy côn thịt đâm thêm một chút.
“Á...” Hải Vực Nữ Vương đau đớn thốt lên một tiếng, trừng mắt nhìn hắn nói: “Không có lần sau!”
Có thể tu luyện đến Thiên Vương ai mà chẳng có cá tính của riêng mình? Cũng không phải tất cả nữ nhân trên thế gian đều thuần chân khả ái, lại có Âm Dương Thánh Thể như Vân Tu Hoa.
Lạc Nam hiểu muốn Hải Vực Nữ Vương sau lần đầu giao hoan đã đối với hắn yêu chết đi sống lại là mơ mộng hảo huyền, thậm chí ngay cả hắn cũng sẽ cảm thấy không chân thật.
“Lần này ta cứu nàng, mặc dù nàng có lợi rất lớn, nhưng ta cũng đạt được lực lượng của Tinh Không Thủy cùng Vô Lượng Tiên Băng, tu vi đạt đến Ất Tiên Hậu Kỳ!” Lạc Nam nhìn thẳng vào mắt Hải Vực Nữ Vương trầm thấp nói:
“Theo lẽ bình thường, ta giải trừ Linh Hồn Bổn Nguyên cho nàng cũng được, đáng tiếc ta lại là kẻ có lòng chiếm hữu rất mạnh, lại thêm nàng đã biết quá nhiều bí mật của ta, vì lý do an toàn ta chỉ có thể khống chế tính mạng của nàng!”
“Ngươi không tin tưởng Bổn Vương?” Hải Vực Nữ Vương có chút tức giận, nam nhân này chiếm đi lần đầu của nàng, còn cho rằng nàng sẽ tiết lộ bí mật của hắn?
“Thế nàng có tin tưởng ta không?” Lạc Nam hỏi ngược lại.
Hải Vực Nữ Vương nghẹn họng nhìn trân trối, nàng đâu biết tính cách của hắn, làm sao có thể tin hắn?
Mà đồng dạng, Lạc Nam cũng chưa hiểu nhiều về nàng, hắn cũng khó có thể tin nàng.
Bầu không khí lại bị sự tĩnh lặng bao trùm...
Hai người bất đắc dĩ đến với nhau, nhưng lại không hiểu gì về nhau...
“Ta mặc kệ nàng nghĩ sao, đời này nàng chỉ có thể làm nữ nhân của ta, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, chúng ta cần thêm thời gian để tìm hiểu nhau!” Lạc Nam tiếp tục phá vỡ sự im ắng.
“Ngươi ham muốn thân thể ta?” Hải Vực Nữ Vương nhìn hắn hỏi.
“Một phần!” Lạc Nam không ngại thừa nhận gật đầu, sau đó lại bổ sung: “Thê tử của ta ai cũng đẹp như nàng trở lên, nếu không có chuyện lần này ta cũng chẳng nảy sinh dục vọng gì với nàng!”
“Tuy nhiên ta tuyệt đối không cho phép nữ nhân đã cùng ta hoan ái tự sinh tự diệt, càng không hy vọng tiến vào vòng tay của nam nhân khác!”
Lạc Nam nhấn mạnh từng chữ nói.
“Ngươi thật bá đạo!” Hải Vực Nữ Vương ánh mắt phức tạp nhìn nam nhân này.
Lời của Lạc Nam mặc dù có chút ngang ngược, nhưng nàng hiểu rất rõ, đây chính là lời nói trách nhiệm của một nam nhân đối với một nữ nhân của mình.
Trong thiên hạ này, rất nhiều nam nhân cả đời chưa dám nói như vậy với nữ nhân của bọn hắn, thậm chí cũng có rất nhiều nam nhân không dám vừa ôm nữ nhân khác vừa nhắc đến một đám thê tử.
“Ta bá đạo hay ôn nhu còn tùy vào biểu hiện của nàng!” Lạc Nam bất chợt cúi đầu hôn nhẹ lên trán Hải Vực Nữ Vương, mỉm cười nói.
Nụ cười của hắn khiến nàng có chút hoảng hốt, nhất là trong hoàn cảnh da thịt gần gũi lúc này.
“Làm nữa không?” Lạc Nam hỏi.
“Đừng...còn đau!” Hải Vực Nữ Vương lắc đầu như trống bõi.
“Để ta truyền một môn Công Pháp, nàng tập trung một chút!”
Lạc Nam đem Long Tiên Thánh Điển truyền sang, Hải Vực Nữ Vương do dự một chút...cuối cùng cũng biết vận mệnh của mình đã triệt để thay đổi, thở dài một tiếng trong lòng, chậm rãi tiếp nhận.
Không biết qua bao lâu sau...
Đôi nam nữ ngồi dậy, Hải Vực Nữ Vương mặc vào y phục...nhìn sang Lạc Nam vẫn còn trần truồng nhìn nàng, ánh mắt hơi mất tự nhiên lãng tránh:
“Ngươi còn trần truồng làm gì?”
“Ta có thói quen để nữ nhân của mình giúp