“Giết chúng ta...”
Lời nói của Lạc Nam lọt vào tai đại trưởng lão và nam tử Địa Vương, nhất thời cả hai sững sờ...
Ngay sau đó, cả hai tên cùng lúc ngửa đầu lên trời, giận quá hóa cười:
“Tốt tốt tốt, thời thế thay đổi...từ bao giờ một Ất Tiên ỷ vào chút thủ đoạn cường đại lại muốn giết cả hai Tiên Vương cùng một lúc?”
“Người trẻ tuổi bây giờ là cuồng vọng hay ngu xuẩn?”
Tiếng cười sang sảng của đại trưởng lão và nam tử Địa Tiên vang vọng không gian, mang theo phẫn nộ và sỉ nhục không gì cản nổi.
Tiểu tử trước mặt lại muốn giết bọn hắn?
Phải biết tuổi tác của tên này nhìn qua còn không bằng số lẽ của bọn hắn, mặc dù có Vạn Cổ Bất Hủ Thân và Băng Thần Tướng thì đã sao?
Vạn Cổ Bất Hủ Thân chỉ có thể phòng ngự, thời gian cũng không kéo dài quá lâu...từ đầu đến cuối Lạc Nam còn chưa khiến Địa Vương tổn thương dù chỉ là ngoài da.
Về phần Băng Thần Tướng, mặc dù cường đại đấy...nhưng trong thời gian ngắn nó cũng chỉ có thể áp chế đại trưởng lão mà không thể giết chết.
Tiểu tử này dựa vào đâu muốn giết bọn hắn? có cảm thấy hoang đường hay không?
“Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, để bổn Vương tiễn ngươi một đoạn đường xuống âm tào địa phủ, kiếp sau làm người nên khiêm tốn một chút!” Nam tử Địa Vương lạnh lùng nói ra, sát khí dâng trào...đã lâu rồi hắn chưa từng muốn giết một tiểu bối nào như thế.
Mà đại trưởng lão vì đang bị Băng Thần Tướng quấn lấy nên không tiện phân tâm nói chuyện, bất quá thái độ rõ ràng cực kỳ khinh thường Lạc Nam.
Hắn hiểu rõ một điều, chỉ cần tiểu tử này chết đi...Băng Thần Tướng cũng theo đó biến mất, cầm cự trước công kích của nó thêm một lát là được rồi.
Chỉ là khiến cả tên Đại trưởng lão và nam tử Địa Vương cảm thấy khó hiểu chính là, Lạc Nam đột ngột giải trừ Băng Thần Tướng.
RỐNG...
Băng Thần Tướng hướng đại trưởng lão gầm rống một tiếng thị uy, cuối cùng hóa thành đầy trời Băng Vương Lực một lần nữa tiến vào cơ thể Lạc Nam.
Thấy tình cảnh này, nam tử Địa Vương nhíu chặt chân mày khó hiểu, vội vàng nói với Đại trưởng lão:
“Cẩn thận, kẻ này không chừng có thủ đoạn bảo mệnh nào đó, chúng ta liên thủ nhanh chóng diệt sát hắn!”
“Tuân mệnh!” Đại trưởng lão nghiêm túc gật đầu, thả người bay lên đứng song song cùng nam tử Địa Vương, khí thế khóa chặt lấy thân thể Lạc Nam.
Ở phía đối diện, Lạc Nam không chút chần chờ, trong tay bỗng nhiên lấy ra một tấm Phù Chú.
Chẳng hề nhiều lời, hắn đem Phù Chú bớp nát.
Trong khoảnh khắc đó, vô tận Phù Văn điên cuồng trào dâng, chúng nó lan tràn ra ngoài, bám vào không gian xung quanh, hình thành một tầng kết giới thần bí đến cực điểm, đem phạm vi xung quanh Lạc Nam và hai tên cường giả che phủ vào bên trong.
Tỏa Thế Phù: Tôn Cấp Phù Chú, có thể phong tỏa một vùng không gian tách biệt hoàn toàn với thế giới trong vòng 10 giây.
Đây là tấm Phù Chú mà Lạc Nam đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng trước khi nâng cấp Hệ Thống, hiện tại mới mang ra sử dụng.
Cảm nhận được không gian xung quanh bị phong tỏa, phạm vi gần trăm trượng đã toàn bộ tách biệt với thế giới bên ngoài, ánh mắt nam tử Địa Vương và đại trưởng lão trở nên cổ quái.
Bọn hắn dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu ngốc nhìn lấy Lạc Nam, mở miệng cười tà:
“Tiểu tử, nhốt chúng ta vào đây cùng với ngươi? Muốn chết sao?”
Một tên Ất Tiên nhốt bản thân mình và hai kẻ địch Tiên Vương vào trong không gian tách biệt, lấy đẳng cấp của Tỏa Thế Phù...trừ khi có Tiên Đế đích thân ở gần chú ý quan sát tìm kiếm, bằng không sẽ chẳng thể phát hiện hay cảm ứng được gì.
Hành vi của Lạc Nam khiến nam tử Địa Vương và đại trưởng lão cảm thấy khó hiểu.
“Hừ, mặc kệ ngươi sử dụng thủ đoạn nào, hôm nay cũng phải chết!” Đại trưởng lão u ám nói ra.
“Câu này phải là do ta cho các ngươi mới đúng!”
Lạc Nam nhàn nhạt cười, bên trong Đan Điền của hắn, các tôn Đại Đỉnh đang hưng phấn tru lên, cấp tốc dung hợp thành nhất thể.
Linh Thổ Đỉnh.
Diễm Tâm Đỉnh.
Huyền Thủy Đỉnh.
Sát Kim Đỉnh.
Thiên Mộc Đỉnh.
Cổ Băng Đỉnh.
Kiếp Lôi Đỉnh.
Quang Minh Đỉnh.
Và cuối cùng...là cả Long Lực Đỉnh.
Không sai, kể cả Long Lực Đỉnh...
Ở trong phạm vi của Tỏa Thế Phù, Lạc Nam rốt cuộc chẳng hề ngần ngại sử dụng Long Lực đã an nghỉ từ lâu của mình.
Bởi vì dù là Long Tộc có thần thông quảng đại đến mấy, bọn hắn cũng không thể từ khoảnh cách xa xôi Đại Tiên Giới xuyên qua cả Tỏa Thế Phù để cảm ứng được khí tức của Nghịch Long.
Tiêu hao một kiện Tôn Cấp Phù Chú, Long Lực Đỉnh hiện thế...
Cửu tòa Đại Đỉnh dung hòa vào nhau, Nghịch Long Lực và Chân Long Lực hưng phấn gào thét, chúng nó đã an tỉnh quá lâu rồi.
Bá Đỉnh ngưng tụ mà thành, mà Bá Lực cũng chạy dọc theo từng đường kinh mạch trong người Lạc Nam, hung hăng càn quấy.
“AAAAAAAA”
Cảm giác được cơ thể mình tràn đầy sức mạnh như muốn bùng nổ, Lạc Nam hưng phấn lẩm bẩm:
“Ta chỉ có mười giây ngắn ngũi!”
Mười giây để diệt sát hai tôn Tiên Vương, đối với một Ất Tiên như hắn gần như là bất khả thi.
Làm không tốt, Tỏa Thế Phù mất đi hiệu lực, tai họa ngập đầu sẽ ập xuống.
Sát khí bạo tăng...
Bất Hủ Kinh Văn điên cuồng ngâm tụng, Vạn Cổ Bất Hủ Thân tràn ngập ánh sáng hoàng kim chói lọi, cổ lão mà thần bí, để thân thể của Lạc Nam ở trạng thái không thể tàn phá.
KENG KENG KENG KENG KENG...
Trong ánh mắt hoảng sợ của nam tử Địa Vương cùng đại trưởng lão, âm thanh Kiếm ngâm xuyên thủng trời cao,
109 thanh Vũ Hoàng Kiếm hàng lâm thiên địa, mang theo sát khí cường liệt cùng cao quý không thể hình dung.
Mỗi một thanh Kiếm đều là Vương Cấp, chúng nó vờn quanh thân thể Lạc Nam như có sinh mệnh thật thụ.
Ở khoảnh khắc này, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm sinh ra lực lượng cộng hưởng cự đại, khí tức không ngừng kéo căng.
109 thanh đồng xuất, tương đương Đế Cấp Pháp Bảo.
“Bá Lực, hòa vào thân Kiếm!” Lạc Nam nghiêm nghị mở miệng.
ONG ONG ONG ONG...
Bá Đỉnh điên cuồng tuôn trào Bá Lực mang tính hủy diệt, cấp tốc gia trì vào 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm.
Tỏa Thế Phù có chút run rẩy, hiển nhiên dù là Tôn Cấp Phù Chú...nhưng đứng trước Bá Lực kết hợp Đế Cấp Pháp Bảo, nó cũng có chút không chịu đựng nổi.
Bất quá Tỏa Thế Phù dù gì cũng là vật do Hệ Thống cung cấp, chất lượng cao vô cùng...chỉ thoáng chốc đã bình ổn trở lại.
Tỏa Thế Phù bình ổn, nhưng nam tử Địa Vương và Đại trưởng lão không thể nào bình tĩnh nữa rồi.
Bởi vì khi chứng kiến Bá Lực xuất hiện, khi 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm vờn quanh xung quanh...cảm giác tử vong cận kề đã lan tràn khắp cõi lòng bọn hắn.
Nguy hiểm...cực độ nguy hiểm...
“Kẻ này...rốt cuộc là ai?” Đại trưởng lão giọng điệu rung rẩy, ngay cả chính hắn cũng nghe ra bên trong lời nói của mình là sợ hãi dâng tràn.
Mà nam tử Địa Vương lúc này cũng là bờ môi khô khốc, hắn nhìn Lạc Nam xuống giọng nói ra:
“Tiểu hữu, có chuyện gì bình tĩnh chúng ta từ từ thương lượng...!”
“Chết!”
Lạc Nam không rảnh đáp trả, mười giây mà hắn có rất ngắn...
Sát khí của hắn càng thêm đại thịnh, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm như cảm nhận được mong muốn giết người của chủ nhân, chúng nó nghiêm túc hướng mũi Kiếm