“Mẫu thuân của Phú Nhược Linh?”
Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, không hiểu chuyện quái quỷ gì đang diễn ra lúc này.
Phú Nhược Linh là ai?
Nàng chính là đệ nhất thiên tài Phú gia, Địa Vương Cảnh cấp bậc cường giả, diện mạo tuyệt mỹ khiến Đồ Huy của Đồ gia phải điên cuồng.
Xét về thân phận và địa vị, chỉ sợ Phú Nhược Linh đã thuộc top đầu Hải Vực Tinh, là nữ thần trong mộng của vô số thanh niên nam tử.
Vậy mà...hắn bị mẫu thân nàng cưỡng hiếp rồi?
Đầu Lạc Nam to như cái đấu, nhìn chằm chằm mỹ phục thật lâu không nói nên lời.
Không nhìn không thấy, nhìn kỹ mới khiến Lạc Nam giật mình.
Bởi vì dung mạo của mỹ phụ có đến hơn bảy phần giống với Phú Nhược Linh, chẳng qua là một phiên bản đã trưởng thành so với thiếu nữ, càng thêm thành thục phong vận nữ nhân.
Nếu Phú Nhược Linh là một trái nho xanh...thì mỹ phụ là một quả mật đào chín mọng.
“Ngươi nhận thức Nhược Linh?”
Mỹ phụ trong lòng dâng lên cảm giác không ổn chỉ vào Lạc Nam, có chút khẩn trương hỏi.
Nàng âm thầm cầu khẩn tên này chỉ cùng Phú Nhược Linh quan hệ chỉ ở mức bình thường, bằng không nam tuấn nữ tịnh, có trời mới biết bọn hắn sẽ phát sinh cái gì...mà nàng đã ngủ với hắn.
Cũng may Lạc Nam sau khi lấy lại bình tĩnh, chỉ nhẹ giọng đáp lại: “Xem như quan hệ xã giao, ta và Phú tiểu thư là bằng hữu!”
“Tốt rồi...” Mỹ phụ thở phào một hơi, tảng đá trong lòng rốt cuộc rơi xuống.
“Đúng rồi, nghe nói Đồ gia công tử có ý với Phú tiểu thư, tiến triển thế nào rồi?” Thục Phi tò mò nhìn mỹ phụ hỏi thăm.
“Cái gì mà tiến triển? Phú Kim Đoàn tên súc sinh ham muốn đột phá Tiên Tôn nên đã chấp nhận Đồ gia cầu hôn, ngay cả khi Săn Ma Điện danh vọng đang tuột dốc!” Mỹ phụ nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tràn đầy oán hận.
“Phú Kim Đoàn là ai? rốt cuộc có quyền hành gì tự ý gả đi Phú tiểu thư?” Thục Phi nhíu chặt chân mày.
“Hắn là gia chủ Phú gia, một lời định đoạt đại sự, làm sao không có quyền?” Mỹ phụ cười khổ.
Thục Phi choáng váng, tức giận đến mức giậm chân: “Ngươi nói rõ ràng đầu đuôi được không? nói như vậy ai mà hiểu nổi? Gia chủ Phú gia chẳng phải Phú Kim Khánh, trượng phu của phu nhân ngươi sao?”
“Nè nè, các ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?” Lạc Nam ở một bên so với Thục Phi càng thêm bực bội, nhìn hai bờ mông tròn của hai nữ xém chút đè ra đánh.
Đám nữ nhân này xem hắn như người vô hình sao?
Hơn nữa mỹ nhân cưỡng hiếp mình này vậy mà có chồng rồi? đây rốt cuộc là sao?
“Vì sao phải nói cho ngươi?” Mỹ phụ trừng mắt nhìn, nàng vẫn còn chưa tin tưởng tên nam nhân thần bí trước mặt.
“Thục Phi mau bắt nàng!” Lạc Nam nghiến răng chỉ vào mỹ phụ.
Nếu còn có Tỏa Thế Phù, hắn nhất định sẽ không chút do dự cho xú bà nương này một bài học.
Thục Phi bất đắc dĩ, lắc đầu nhìn mỹ phụ nói ra: “Mặc dù chưa hiểu chuyện gì, nhưng ta có thể từ lời nói và hành động của ngươi biết Phú gia đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là chuyện lớn đúng không?”
Mỹ phụ thở dài, gật gật đầu.
“Còn không mau nói?!” Lạc Nam giận dữ quát: “Cứ im im ai biết đường giải quyết?”
“Ngươi muốn giúp ta?” Mỹ phụ giật mình.
“Nói nhảm!” Lạc Nam cắn răng: “Ta và Phú tiểu thư là bằng hữu, huống hồ nàng còn là nữ nhi của ngươi!”
Mỹ phụ trong lòng dâng lên cảm giác khác lạ, nam nhân này vậy mà không trách nàng có ý định giết hắn, ngược lại hình như còn nóng lòng khi thấy nàng và con gái gặp chuyện?
Đáng tiếc, nàng lại thở dài sườn sượt, lắc đầu:
“Phú gia dù gì cũng là thành viên của Thiên Địa Hội, mâu thuẫn nội bộ các ngươi không thể xen vào!”
Thục Phi cũng giật mình, sau đó đồng cảm gật đầu...
Một khi người ngoài nhúng tay vào nội bộ của bất kỳ gia tộc nào thuộc Thiên Địa Hội, sẽ phạm vào quy tắc của Thế Lực khủng bố này, hậu quả không thể tưởng tượng.
“Ta sẽ không xen vào, nhưng có thể lấy tư cách bằng hữu âm thầm trợ giúp mẫu nữ hai ngươi có thêm lực lượng, ví dụ như đột phá Tiên Tôn trước cả tên Phú Kim Đoàn gì đó...” Lạc Nam vuốt cằm, có chút suy tư nói ra.
“Cái gì?” Mỹ phụ toàn thân chấn động, vội vàng kéo lấy tay hắn:
“Ngươi nói là thật?”
Mà Thục Phi cũng là khó tin nhìn lấy Lạc Nam, phải biết nàng đột phá Tiên Tôn là nhờ vào đủ loại cơ duyên xảo hợp, mặc dù có Lạc Nam thúc đầy nhưng quá trình này cực kỳ vi diệu.
Mỹ phụ thật sự có thể đột phá Tiên Tôn?
“Ta chỉ lấy ví dụ mà thôi, nếu không đột phá được Tiên Tôn thì tặng ngươi vài kiện Tôn Cấp Pháp Bảo lợi hại tăng chiến lực cũng được!” Lạc Nam thản nhiên nhún vai nói.
Hai nữ choáng váng, vì sao những chuyện gần như bất khả thi vào trong miệng hắn lại trở nên đơn giản như vậy?
Phải biết dù là Phú gia cũng chỉ sở hữu hai kiện pháp bảo Tôn Cấp mà thôi, một trong số đó lại là pháp bảo phi hành Đại Chiến Hạm để phục vụ cho quá trình kinh doanh vận chuyển của gia tộc.
Nếu thật sự có vài kiện Pháp Bảo Tôn Cấp trong tay, lòng tin của mỹ phụ sẽ tăng mạnh.
“Nếu vẫn còn đấu không lại bọn hắn, như vậy mẫu nữ hai người cũng có thể thoát ly Phú gia, có ta bao nuôi cơm ngày ba bữa!” Lạc Nam hết sức nghiêm túc nói tiếp.
“Gặp quỷ đi!” Mỹ phụ trợn trắng mắt.
Thục Phi bật cười, không khí vốn xa cách và nghiêm trọng bị Lạc Nam vài câu bông đùa giải quyết.
Nam nhân này ngoại trừ mồm mép lợi hại, hắn cũng là một kẻ có bản lĩnh.
Đương nhiên đó là khi ngươi thật sự có thể làm được những điều mình nói, bằng không ở trong mắt nữ nhân chỉ là những kẻ khoác lác vô tích sự mà thôi.
Vừa lúc, Lạc Nam chỉ nói những điều hắn thực sự làm được.
“Đúng rồi, ngươi nói bị hạ độc thủ, trong vòng mười ngày phải quay về Phú gia?” Thục Phi nhớ lại lời nói trước đó của mỹ phụ, nhíu chân mày hỏi.
“Nơi này không an toàn, tìm nơi khác nói đi!” Mỹ phụ gật đầu, thả người bay đi.
Dù sao đảo hoang này cũng ở gần Phú gia, nếu bị phát hiện thì phiền phức.
Lạc Nam cùng Thục Phi hai mặt nhìn nhau, nhún nhún vai bay theo mỹ phụ.
...
Bên ngoài Hải Vực Tinh...
“Có cần thiết phải lên tận đây hay không?” Lạc Nam bất đắc dĩ nhìn lấy mỹ phụ.
Nữ nhân này nói tìm nơi an toàn, vậy mà một hơi bay lên thẳng tinh không, đứng trên một ngôi sao hoang vắng.
“Vậy cho an toàn, tai mắt của Phú gia không ít!” Mỹ phụ gật đầu, bàn tay phất một cái, xung quanh đã hình thành kết giới bằng Vương Lực xanh biếc.
“Mộc thuộc tính?” Lạc Nam âm thầm gật gù, mỹ phụ thì ra có Mộc Linh Căn.
Mà bấy nhiêu đó vẫn chưa dừng lại, mỹ phụ tiếp tục làm ra động tác.
Chỉ thấy nàng hơi nghiêng đầu, bên trong lỗ tai tinh xảo đột ngột có vài cái chấm đen nhỏ bay ra ngoài, rất nhanh đã lẫn vào không gian biến mất dạng.
“Cái gì?” Lạc Nam kinh ngạc, vội vàng kích hoạt Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.
Từ nhìn xuyên yếu điểm, Lạc Nam rốt cuộc nhìn thấy những chấm đen nhỏ kia vậy mà là một bầy côn trùng, chúng nó nhỏ đến mức mắt thường không thể thấy được, tuy nhiên nếu phóng đại lại giống như bầy bọ rùa cánh cam, khá đáng yêu.
“Do Thám Trùng, loại Cổ Trùng có thể gia tăng thính giác cho người sử dụng lên gấp nhiều lần khi nấp trong lỗ tai, có thể lẫn mình trong hư không để do thám động tĩnh xung quanh và truyền đạt về cho chủ nhân của mình!” Kim Nhi nhanh nhạy nói ra.
Lạc Nam trong lòng đã hiểu, giả vờ cao thâm khó dò nhìn mỹ phụ đầy ý vị nói:
“Thủ đoạn không tồi, ngay cả Do Thám Trùng cũng có nuôi dưỡng!”
“Ngươi biết Do Thám Trùng?” Mỹ phụ giật mình, phải biết dù là ở Phú gia cũng không nhiều người nhận ra bầy Trùng này của nàng đấy.
Vậy mà người trước mắt chỉ liếc ngang đã nhìn ra? Không thể không công nhận hắn lợi hại.
“Cổ Trùng sao?” Thục Phi hơi hiếu kỳ, nàng nhớ lại lúc giao đấu cùng mỹ phụ, một chiêu Kim Thiền Thoát Xác khi đó mà mỹ phụ sử dụng hình như cũng để lại vỏ của một con côn trùng.
Kim Thiền Thoát Xác giúp Thiên Vương đang bị thương như mỹ phụ thoát khỏi một kích của Tiên Tôn như nàng, không hề đơn giản.
“Chẳng là nàng là Trùng Sư?” Thục Phi âm thầm phán đoán.
Lạc Nam lúc này hết sức nghiêm túc mở miệng nói: “Được rồi, nàng đem đầu đuôi kể ra đi! Bao gồm lý do chiếm đoạt thân thể ngọc ngà của ta!”
Mỹ phụ hung hăng lườm hắn, tên này không thể đứng đắn một chút sao? nói chuyện kiểu này rất dễ bị đánh.
Hình tượng khó dò, thần bí mà hắn tạo cho nàng cũng có chút phai nhạt...
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Lạc Nam nói chuyện để do dự trong lòng nàng giảm xuống không ít.
Mỹ phụ xem kỹ Thục Phi cùng Lạc Nam một lượt, sau đó chuyển dời ánh mắt nhìn ngôi sao xa xăm, chìm vào hồi ức, nhẹ giọng nói ra:
“Sư phụ của ta là Gia Chủ đời trước của Phú gia!”
Thục Phi gật đầu, mỹ phụ là đệ tử của cựu gia chủ Phú gia, đây là điều mà đa số cường giả Hải Vực Tinh đều biết.
“Sư phụ có một cặp nhi tử song sinh, cũng là hai vị sư huynh của ta...bọn hắn một người là Phú Kim Đoàn, một người là Phú Kim Khánh!” Mỹ phụ ánh mắt có chút mơ màng, âm thanh theo gió:
“Ta từ nhỏ đã cùng hai vị sư huynh tu luyện, tháng ngày trôi qua...bọn hắn đều có tình cảm đặc biệt với ta...sư phụ cũng hiểu điều đó!”
“Tuy nhiên ta chỉ có tình cảm với Nhị sư huynh là Phú Kim Khánh, sau cùng kết hôn với hắn sinh ra Phú Nhược Linh!”
Lạc Nam nghe đến đây chân mày hơi nhíu, nếu nàng hạnh phúc như vậy vì sao phải cưỡng hiếp hắn?
Quả nhiên chỉ nghe mỹ phụ nói tiếp: “Lúc ta và Kim Khánh kết hôn, Đại sư huynh Phú Kim Đoàn bỗng nhiên bỏ đi rời khỏi gia tộc, việc này khiến Kim Khánh cảm thấy hổ thẹn một thời gian dài!”
Thục Phi với Lạc Nam hai mặt nhìn nhau, quả nhiên là tình cảm tay ba máu chó a.
Hai huynh đệ cùng thích sư muội, cuối cùng một người thành công có được giai nhân, một người cô đơn đi mất...nhưng người ở lại vẫn luôn hổ thẹn trong lòng.
“Đại sư huynh rời đi, Kim Khánh thuận lợi kế vị gia chủ, mà ta cũng trở thành phu nhân của Phú gia!” Mỹ phụ bắt đầu nghiến