“Phú gia là thành là bại, do Tú Quyên tỷ quyết định!”
Lời của Mộng Chi Tiên vừa dứt, sắc mặt Phú Kim Đoàn lập tức đại biến, mà một đám trưởng lão cũng là hoảng hồn khiếp vía, không hiểu dụng ý trong lời của Mộng Chi Tiên Tử rốt cuộc là gì.
“Mộng Chi Tiên Tử, bổn gia chủ tôn trọng ngươi là Đế Nữ của Mộng gia, nhưng cũng không thể muốn nói sao thì nói, chuyện của Phú gia nào đến phiên người ngoài định đoạt? đừng quên chúng ta đều là người của Thiên Địa Hội!”
Phú Kim Đoàn lập tức tiến lên một bước, sắc mặt nghiêm túc nói ra.
Hắn hiện tại là người đứng đầu Phú gia, nếu để Mộng Chi Tiên muốn nói sao thì nói, vậy mặt mũi của hắn phải để ở nơi nào?
Thiên Địa Hội có quy định nội bộ của mỗi gia tộc thành viên có thể do bọn hắn tự mình định đoạt, chỉ cần Phú gia không đắc tội Mộng gia, thì Mộng gia không có quyền xen vào nội bộ Phú gia, dù cho có là Đế cấp thế lực.
Đồ gia ba người vẫn đứng ở một bên âm thầm quan sát trợ trận cho Phú Kim Đoàn.
Bọn hắn hiểu rõ một khi Phú Kim Đoàn thất thế, như vậy hôn sự giữa Đồ Huy và Phú Nhược Linh xem như đổ xuống sông biển.
Chỉ là đứng trước thái độ kiên quyết của Phú Kim Đoàn, Mộng Chi Tiên lại là không chút để ý, nàng chỉ giả vờ bừng tĩnh, sau đó bật cười nói với Tú Quyên:
“Xém chút muội quên mất! lần này bái phóng tỷ tỷ, Mộng gia chúng ta có chút quà ra mắt!”
“Muội muội không cần khách khí, ở trong lòng tỷ lúc này chuyện quan trọng nhất là hoàn thành giao dịch mà “vị kia” giao phó!” Tú Quyên nghiêm túc lắc đầu.
“Chuyện giao dịch đương nhiên phải hoàn thành, nhưng quà của Mộng gia gặp mặt tỷ cũng không thể thiếu!” Mộng Chi Tiên mỉm cười, hai tay vỗ nhẹ.
Trong khoảnh khắc, vị xa pha đang điều khiển năm con Lôi Phong Mã thân hình biến mất, một lần nữa xuất hiện đã ở bên cạnh Mộng Chi Tiên.
“Nhất định là cường giả!”
Toàn trường chấn động nhìn nam tử xa phu, trong lúc vừa rồi.
.
.
bọn hắn thậm chí không kịp nhìn thấy tốc độ của người này, ngay cả một tia gợn sóng không gian cũng chẳng để lại, thần bí đến cùng cực.
“Thay mặt Mộng gia, gửi tặng Tú Quyên phu nhân một viên Phá Tôn Đan, một kiện Tôn Cấp Pháp Bảo, 10 triệu Cực Phẩm Tiên Thạch!”
Nói xong, vị xa phu thong thả lấy ra ba kiện đồ vật.
.
.
Một bình ngọc trong suốt, bên trong có cất chứa một viên Tiên Đan ẩn chứa Tôn Lực nồng đậm, chính là Phá Tôn Đan có thể trợ giúp Thiên Vương phá vỡ bình cảnh, nhanh chóng tiến vào quá trình chuyển hóa Vương Lực thành Tôn Lực.
Một kiện Pháp Bảo hình nhuyễn giáp tinh xảo mềm mại, được đan kết từ Tơ Tầm vạn năm thượng hạng, bên trên có điêu khắc trận pháp phòng ngự cấp cao, vừa nhìn qua đã biết là chí bảo có thể phòng thân giữ mạng.
Cuối cùng là một túi trữ vật chứa đựng 10 triệu Cực Phẩm Tiên Thạch không thừa không thiếu.
.
.
Mà khi ba loại quà ra mắt xuất hiện, toàn trường lập tức choáng váng, một đám Phú gia trưởng lão tròng mắt muốn lòi ra ngoài, hô hấp cứng ngắc lại.
Phú Kim Đoàn thân thể rung lên lẩy bẩy, đầu óc như có thứ gì đó đang nổ tung, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bình ngọc chứa đựng Phá Tôn Đan trong tay vị xa phu Mộng gia.
“Thật sự là Phá Tôn Đan, hơn nữa còn là hàng cao cấp.
.
.
”
Đồ Hoàng sắc mặt trắng nhợt mở miệng nói ra.
Đồ gia của bọn hắn đang sở hữu Phá Tôn Đan, nhưng bất kể là màu sắc, hình dáng bên ngoài, độ tinh khiết.
.
.
tất cả đều không thể nào sánh bằng viên trong bình ngọc của Mộng gia.
Ác chủ bài của bọn hắn, thứ mà bọn hắn phải đắn đo cân nhắc để bỏ ra nhằm hỏi cưới Phú Nhược Linh, ở trong tay Mộng gia xuất thủ chỉ là quà ra mắt.
Chênh lệch quá to lớn khiến Đồ Hoàng thật sâu cảm thấy bất lực.
Đó là còn chưa kể một Tôn Cấp Pháp Bảo, mười triệu Cực Phẩm Tiên Thạch, đều là những con số động trời.
Phú Nhược Linh cũng là thẩn thờ nhìn xem một màn này, nàng nhìn chằm chằm Tú Quyên, không biết mẫu thân mình từ nơi nào có được mối quan hệ khủng bố này?
Đừng nói là bọn hắn, ngay cả Tú Quyên lúc này cũng không dám tin vào mắt mình.
.
.
Chỉ là quà ra mắt, có cần khủng bố đến thế không? hay Mộng gia giàu nứt đổ vách, bấy nhiêu đó quá mức tầm thường với bọn hắn?
Thật tình Tú Quyên không hề biết rằng, dù là ba kiện quà tặng này ở Đế Cấp Thế Lực cũng không phải hàng đại trà, ngược lại bất kể là Phá Tôn Đan, Tôn Cấp Pháp Bảo hay 10 Triệu Cực Phẩm Tiên Thạch cũng là những vật quý trọng có thể bồi dưỡng nên một đời cường giả mới cho Mộng gia.
Tuy nhiên hơn ai hết, Mộng Chi Tiên và Mộng gia hiểu rõ tầm quan trọng của cuộc giao dịch lần này, quyết định tương lai của Mộng gia trong thời gian sắp tới.
Mà qua lần trao đổi bằng Truyền Âm Ngọc, Mộng Chi Tiên nhận ra tầm quan trọng của Tú Quyên trong mắt “vị kia”, chỉ cần chuyện ngày hôm nay thuận lợi.
.
.
chỗ tốt mà Mộng gia nhận được trong tương lai sẽ vượt qua hàng ngàn lần.
Vì thế để lấy lòng Tú Quyên, Mộng gia không chút ngần ngại dâng lên lễ trọng.
“Phu nhân, mau nhận lấy a.
.
.
”
Một đám trưởng lão Phú gia hận không thể lập tức thay mặt Tú Quyên nhận lễ vật, vội vàng lên tiếng thúc giục.
Đến lúc này thì bọn hắn cũng mặc kệ Mộng gia đến Phú gia có mục đích gì, chỗ tốt ở trước mắt không nhận lấy có lỗi với bản thân lắm.
Nào ngờ Tú Quyên rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, nhàn nhạt nhìn Mộng Chi Tiên nói ra:
“Lễ vật quá trọng, tuy nhiên thứ cho Tú Quyên không thể nhận, cũng sẽ không vì chút lễ vật này ảnh hưởng đến lợi ích của “vị kia!””
Hiển nhiên ở trong suy nghĩ của Tú Quyên, sở dĩ Mộng gia dâng lên lễ trọng như vậy là muốn trong quá trình giao dịch các loại vật phẩm, nàng có thể thư thả cho Mộng gia được lợi.
Bởi vì tất cả quyền hành trong cuộc giao dịch, nam nhân kia đã toàn quyền ủy thác cho nàng.
Tú Quyên không muốn nhận lễ vật mà làm ảnh hưởng đến lợi ích của nam nhân kia.
“Chẳng trách “vị kia” xem trọng tỷ tỷ như vậy!” Mộng Chi Tiên thấy thái độ của Tú Quyên mà âm thầm cản thán, tán thưởng nhìn lấy nàng:
“Bất quá Tỷ tỷ hiểu lầm rồi, đây chỉ là lễ gặp mặt của muội dành cho tỷ, không hề ảnh hưởng đến đại sự sắp tới của chúng ta, tỷ thậm chí xem như chưa từng nhận lấy chúng nó!”
Tú Quyên có chút trầm ngâm, cuối cùng nhẹ gật đầu:
“Được rồi, vậy tỷ tỷ không khách sáo!”
Nàng tự biết làm chủ cảm xúc và lý trí của mình, nhận quà là một chuyện, hết mình thương nghị vì nam nhân kia đòi chỗ tốt là một chuyện, hai việc không chi phối nhau, không ảnh hưởng đến nhau.
Trong ánh mắt đỏ bừng của Phú Kim Đoàn và đám người, Tú Quyên thản nhiên nhận lấy Phá Tôn Đan, Tôn Cấp áo giáp và mười triệu Cực Phẩm Tiên Thạch.
“Nên nhớ đây là lễ vật Mộng gia dành riêng cho tỷ mà không phải Phú gia!” Mộng Chi Tiên có chút ý vị liếc nhìn Phú Kim Đoàn, lại thản nhiên cười nói với Tú Quyên.
“Đương nhiên rồi! đây là vật phẩm cá nhân của tỷ, ai cũng đừng mơ nhúng tay vào!” Tú Quyên như cười như không nhìn Phú Kim Đoàn.
Mà lúc này Phú Kim Đoàn không thể nhịn nữa, hắn chắp tay nhìn Mộng Chi Tiên nói:
“Mộng Chi Tiên Tử, không biết “vị kia” mà các ngươi nhắc đến là ai? Mộng gia đến Phú gia chúng tôi có chuyện gì? chỉ cần có thể trợ giúp, Phú gia sẽ không chút ngại ngần, ta là gia chủ, lời nói và hành động đều có trọng lượng hơn Tú Quyên!”
“Hừ, ngươi ngay cả “vị kia” là ai cũng không biết, còn dám mạnh mồm có thể hơn phu nhân?” Người xa phu của Mộng gia hừ một tiếng, khí thế chấn Phú Kim Đoàn liên tục lùi bước, sắc mặt tái mét.
“Là vị Bán Đế kia của Mộng gia!” Phú Nhược Linh sắc mặt tuyệt mỹ ngưng trọng cực kỳ nhìn vị xa phu.
Không thể đoán rằng hắn đường đường lá Bán Đế lại lấy thân phận xa phu hộ tống Mộng Chi Tiên đến Phú gia lúc này.
Bán Đế tiến vào Trung Tiên Giới như Hải Vực Tinh, chỉ cần không sử dụng lực lượng vượt qua giới hạn cho phép của thế giới, như vậy Thiên Đạo Chi Nhãn và Cổ Việt Tộc sẽ không xuất hiện.
Tuy nhiên, dù không sử dụng lực lượng mạnh mẽ, thì nội tình của một vị Bán Đế cũng không phải Hải Vực Tinh có thể so sánh.
“Trưởng lão đừng vội!” Mộng Chi Tiên ra hiệu vị Bán Đế lùi lại phía sau, nàng quét mắt nhìn toàn trường, cuối cùng thản nhiên nói ra:
“Không che giấu chư vị, Mộng gia chúng tôi sắp tới sẽ có những cuộc giao dịch rất quan trọng, lợi ích bên trong là cực kỳ khổng lồ với một vị cường giả thần bí!”
“Mà