“Giết!”
Tiếng quát vừa dứt, Lạc Nam đã như hổ nhập bầy cừu, Vũ Hoàng Kiếm theo sát phía sau, phô thiên cái địa kiếm ảnh cùng ngập trời Hỏa Lôi tạo thành cảnh tượng như ngày tận thế…
Ở tình huống bình thường, nếu có kẻ nào dám nói nhìn thấy một Ngọc Tiên lao vào đồ sát một đám Tiên Vương nhất định sẽ bị chửi là ngu ngốc, nước miếng phun đầy đầu.
Nhưng lúc này đây, Lạc Nam lại chứng minh cho điều hoang đường đó…
Mặc dù đám Tiên Vương đã có thương thế và tiêu hao trước đó khi chiến đấu cùng chúng nữ, nhưng dù sao bọn hắn cũng là Tiên Vương a.
Ngọc Tiên ở trước mặt Tiên Vương, dù Tiên Vương chỉ còn một hơi thở cũng không dám làm càn.
Đáng tiếc, bọn hắn gặp Lạc Nam.
Bát Hoang Hoành Thiên Viêm tung hoành trên lưng, chân đạp Lượng Thiên Vân Phong, Tốc Môn cùng Huyễn Quang Vô Cực thi triển, tốc độ đạt đến mức độ khủng bố.
Vũ Hoàng Kiếm gào thét dữ dội, Vạn Kiếm Quy Tông ầm ầm triển khai…
Những nơi Lạc Nam đi qua, Kiếm ảnh ngập trời, sinh mạng như rơm như rạ bị thu gặt.
Tung hoành giữa Tiên Vương.
“Khốn kiếp, ta có chết cũng không để ngươi dễ chịu!”
Vài tên Tiên Vương bị Vũ Hoàng Kiếm xuyên thấu thân thể, cố gắng nén lại chút sức lực cuối cùng, tiến hành tự bạo.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Không gian băng liệt, Lạc Nam buộc phải mở miệng quát: “Hồn Địa!”
Hồn Lực bao trùm thân thể, Hồn Địa hình thành bảo vệ cơ thể hắn giữa vô vàn Vương Lực táo bạo nổ tung.
Mặc dù mạnh mẽ, nhưng Lạc Nam vẫn không cho rằng mình chống được Tiên Vương tự bạo một cách chính diện, trừ khi hắn dùng đến Vạn Cổ Bất Hủ Thân và kích hoạt Kinh Văn Bất Hủ.
Hồn Địa tản đi, Lạc Nam tiếp tục tàn sát bừa bãi.
Vũ Hoàng Kiếm quá mức khủng bố, phòng ngự của Thổ Vực Tinh ở trước mặt chúng nó thật sự không khác nào giấy mỏng, bị xuyên qua là chỉ có trọng thương hoặc chết.
“Khốn kiếp, mặc dù không thể đánh lại, nhưng chúng ta chia ra chạy trốn ngươi có thể làm gì?”
Thổ Hành Chung đám người vừa hận vừa sợ, tuy nhiên vẫn bảo trì được một chút bình tĩnh.
Tất cả bọn hắn đều là Tiên Vương, nếu muốn phân tán ra chạy trốn ai có thể sát được toàn bộ?
Vũ Hoàng Kiếm mặc dù khủng bố đó, nhưng bọn hắn dù sao cũng là Tiên Vương, nếu đám Kiếm này phân tách lẻ tẻ ra còn chưa đủ sức giết bất kỳ ai trong số bọn hắn.
Nghĩ đến đây, không ít kẻ xé rách không gian, muốn lợi dụng khả năng di chuyển trong hư không của Tiên Vương bỏ Lạc Nam hít khói.
Lạc Nam thấy tình cảnh này nhướn mày, nhất thời khóe môi vểnh lên cười nhạt:
“Xé rách không gian? Hỏi ý ta chưa?”
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mở ra, Lạc Nam ánh mắt khóa chặt mấy tên Tiên Vương có ý định xé rách hư không, bên trong đan điền Huyền Thủy Đỉnh hoạt động dữ dội.
Tinh Không Thủy mênh mông vô bờ gào thét mà ra, hòa vào trong không gian…
ẦM ẦM ẦM…
Chỉ thoáng chốc, toàn bộ hư không như hóa thành biển nước, gợn sóng chập trùng, đám Tiên Vương muốn xé không tiến vào phát hiện toàn bộ không gian bốn phía đã hóa thành biển nước.
Năng lực của Tinh Không Thủy đại triển thần uy.
“Hừ! không thể xé rách hư không chúng ta vẫn có thể chạy trốn!” Thổ Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng nói.
Tu sĩ Thổ Vực Tinh nghe vậy âm thầm gật đầu, lấy tứ đại Thiên Vương cầm đầu…bọn hắn phân thành bốn hướng lao vọt đi.
“Cứ chờ đó, tương lai chúng ta không chết không thôi!” Thổ Hành Chung bốn người tràn đầy oán độc gầm thét.
Chỉ cần thành công chạy trốn, ngày sau chờ thời báo thù cũng không muộn.
Quân tử báo thù mười năm không muộn, bọn hắn là Tiên Vương với tuổi thọ dài đằng đẳng, mười năm chưa thể báo thù thì trăm năm, ngàn năm thậm chí vô số năm.
Chỉ cần có thời cơ trở mình, quyết tâm để Bồng Lai Tiên Đảo sống không bằng chết…
Mối hận hôm nay đã không thể hóa giải nữa rồi, Bồng Lai Tiên Đảo giết vô số tu sĩ Thổ Vực Tinh, trong đó có người thân và bằng hữu của bọn hắn, thù này chỉ có máu tươi mới có thể rửa sạch.
Lạc Nam đương nhiên cũng hiểu đạo lý này, hắn đâu thể nào để xảy ra tình trạng thả hổ về rừng?
“Chạy? các ngươi chạy được sao?”
Trên môi nở nụ cười lạnh lùng, ánh mắt Lạc Nam nghiêm nghị lên…
Nhìn thấy tu sĩ Thổ Vực Tinh chạy tán loạn, bên trong đan điền của hắn…các tôn đại đỉnh cấp tốc hoạt động hết công suất.
“Thần Tướng Vệ Hồn Thuật!”
Diễm Tâm Đỉnh kịch chấn, Hỏa Thần tướng lưng mọc cánh Bát Hoang, thân ngưng tụ Cốt Hỏa, kỵ Nham Tượng Trọng Viêm mang theo sức nóng hủy thiên diệt địa phá thể mà ra…
RỐNG!
Nham Tượng Trọng Viêm gầm thét, trọng lực ở một phương cấp tốc bị ép xuống, tốc độ của đám tu sĩ Thổ Vực Tinh đột nhiên chậm chạp lại.
Bát Hoang Hoành Thiên Viêm vũ động, Hỏa Thần Tướng đã truy kích theo hướng Nam…
Cổ Băng Đỉnh kịch liệt xoay tròn, Băng Thần Tướng không chút kém cạnh rảo bước mà ra.
Tay cầm Chiến Phủ, diện mục lạnh lùng, Vô Lượng kết tâm nặng nề tiến đến.
RỐNG!
Bên dưới kỵ, Cổ Long Hàn Không Băng gầm thét dữ dội, băng hàn tràn lan.
RĂNG RẮC…
Trước sức mạnh của Cổ Long Hàn Không Băng, hư không nhanh chóng bị đóng thành băng giá, hàng loạt tên Tiên Vương ở phía Bắc rùng mình, thân thể bị kết thành băng khối, muốn chạy cũng chạy không được.
ẦM!
Song Phủ nện xuống, vài tên Tiên Vương bị nghiền thành thịt vụn.
“Đến lượt ngươi! Kim Thần Tướng!” Lạc Nam ngửa đầu gầm một tiếng.
Tiếp tục, vô tận Kim thuộc tính từ thân thể hắn lao vút mà ra, Sát Kim Đỉnh hoạt động mãnh liệt.
GÁY!
Có âm thanh kiệt ngạo vang vọng thiên không…
Kim Bằng Tinh Kim vươn ra xảy cánh rộng rảo bước giữa bầu trời, từng nhánh lông vũ sắt lẹm, móng vuốt dữ tợn mang theo cảm giác áp bách nguy hiểm cực độ.
Kỵ trên lưng Kim Bằng Tinh Kim, Trảm Không Cốt Kim ngạo nghễ tọa trấn, khung xương cốt với khí thế sắt lẹm có thể trảm rách không gian lúc này được bay lượn giữa biển sao dày đặc.
Mà trên tay của nó lúc này…một cặp cung tên đang được kéo căng, mang theo sát khí ngưng động như hóa thành thực chất khiến toàn bộ thiên địa hít thở không thông.
Vũ khí chuyên dụng của Kim Thần Tướng – Cung Tiễn.
Cặp cung tiễn này lại được ngưng tụ từ Cuồng Sát Tinh Kim, uy thế của nó mang theo sát phạt quả quyết có thể hình dung mà thấy.
GÁY!
Dị Bằng Tinh Kim mang theo Kim Thần Tướng bằng tốc độ khủng bố xuất hiện ở phía Tây, cung Tiễn trong tay rốt cuộc bắn mạnh…
VÈO!
Xuyên thấu tầng tầng không gian, mang theo ánh hoàng kim rực rỡ cả vùng trời…
Nơi một Tiễn này bay đến đều mang theo sát khí quỷ dị khiến thần trí đối thủ bị tác động trở nên khủng hoảng, đợi bọn hắn kịp lấy lại tinh thần…cơ thể đã bị xuyên thấu mà chết.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC…
Một tiễn xuyên thấu cơ thể bốn tên Vương giả, Kim Thần Tướng áp sát mà đến, Kim Bằng Tinh Kim vươn ra móng vuốt dữ tợn như Kim Sí Đại Bằng hung hăng vồ mạnh.
ROẸT…
Lại có Tiên Vương bị xé toạt thân thể.
“Hừ!” Trảm Không Cốt Kim hốc mắt trống rỗng, một tay hóa thành lưỡi đao hung hăng trảm xuống.
XOẸT…
Không gian tầng tầng bị cắt đứt như giấy vụn, vết cắt phẳng lì hoàn mỹ, kèm theo đó là đầu của một tên Vương giả chưa kịp định thần.
Cột máu phóng lên tận trời…
Đột phá Ngọc Tiên, chiến lực của Lạc Nam đã xưa đâu bằng nay, ngay cả các loại Dị Thuộc Tính của hắn cũng trở nên mạnh mẽ.
“Cuối cùng là ngươi rồi! Mộc Thần Tướng!”
Ánh mắt Lạc Nam vẫn chưa thôi nghiêm nghị, nhìn về phía Đông…nơi Thổ Mộc Tiên Vương dẫn theo đoàn người điên cuồng bỏ chạy, hắn một lần nữa cấp tốc lao vụt theo.
ẦM ẦM ẦM…
Thiên Mộc Đỉnh hoạt động với tần suất cao nhất, tốc độ xoay tròn đạt đến mức độ khủng bố.
Vô tận Mộc Tiên Lực ầm ầm ầm tiến ra, một thân ảnh khổng lồ khó thể hình dung đạp lên trời sao hiện thế.
“Thật to, không thua Nghịch Sinh Pháp Thân của Manh Manh!”
Mà khi chứng kiến thân ảnh của Mộc Thần Tướng, Đình Manh Manh là người đầu tiên hưng phấn tru lên.
RỪ…
Lấy Cự Lâm Nhân Mộc khổng lồ như đại thụ làm thân, hình dạng như một cự nhân kết tụ từ Mộc thuộc tính xuyên thủng bầu trời, kỵ trên một con Nhện khủng bố với từng cái chân như cột chống trời tràn đầy chất kết dính…
Vị trí trái tim là Sinh Mệnh Huyền Mộc đang không ngừng vận chuyển sẳn sàng khôi phục mọi loại tổn hại, bên tay phải là một tấm Khiên khổng lồ vuông vức như đại địa do Phản Thiên Mộc kết tụ mà thành, bên tay trái là một tấm Khiên cự đại khác được Phệ Thiên Mộc hóa thân.
Trong trời gian qua, Lạc Nam đã đem Cự Lâm Nhân Mộc luyện hóa, Mộc Thần Tướng cũng từ đó ra đời.
Mộc Chu Kết Dính có hình dạng con Nhện khổng lồ làm tọa kỵ.
Cự Lâm Nhân Mộc làm thân, Phản Thiên cùng Phệ Thiên làm khí, Sinh Mệnh Huyền Mộc kết tâm.
RỐNG…
Không để Lạc Nam thất vọng, Mộc Thần Tướng đại triển thần uy…
Cự