Phú Kim Đoàn nên giết…
Sát khí trong mắt Liễu Tú Quyên dâng trào, nghĩ đến những chuyện Phú Kim Đoàn đã gây ra thật là thiên địa không dung.
Nếu không có sự xuất hiện của Lạc Nam, nếu không có ý định trả thù một cách điên cuồng trong tâm trí của nàng mà cưỡng hiếp hắn…như vậy hiện tại Phú Nhược Linh đã bị gả cho Đồ Huy, mà nàng cũng trở thành đồ chơi trong tay Phú Kim Đoàn, trừ khi mẫu nữ các nàng cùng nhau chịu chết.
Mặc kệ tình nghĩa đồng tộc, mặc kệ đã từng là sư huynh muội! Liễu Tú Quyên quyết tâm giết chết Phú Kim Đoàn.
“Đại Trưởng Lão!” Liễu Tú Quyên trầm giọng quát lên.
“Có lão phu!” Thân ảnh Phú Lão từ hư không hiện ra, sắc mặt trịnh trọng.
“Bổn phu nhân hiện tại thanh trừ phản tặc, giao ngươi đem toàn bộ chứng cứ Đồ gia cấu kết Phú Kim Đoàn giết chết thành viên Thiên Địa Hội là Phú Kim Khánh thông tri cao tầng Thiên Địa Hội, chờ chỉ thị từ bên trên!” Liễu Tú Quyên trầm giọng nói ra.
“Tuân lệnh!” Phú lão nghiêm nghị nói, hắn cũng cực kỳ hận Đồ gia…đám người này không ngờ ý đồ bất lương đến như vậy, nếu không có bọn hắn thúc đẩy…Phú Kim Đoàn làm sao đủ khả năng giết Phú Kim Khánh?
Mà động cơ của Đồ gia càng không cần phải nói, bọn hắn trợ giúp Phú Kim Đoàn lên ngôi gia chủ, từ đó lôi kéo Phú gia thắt chặt quan hệ với Đồ gia, lợi dụng Phú gia đạt được vô số lợi ích từ Thiên Địa Hội.
“Tú Quyên phu nhân, ngươi cần gì phải vô tình như vậy? Săn Ma Điện chúng ta cũng không phải dễ trêu!” Đồ Hoàng thấy Phú Lão thả người bay đi, sắc mặt trắng nhợt nói.
Sự xuất hiện của Liễu Tú Quyên và diễn biến mọi việc đã ngoài tầm kiểm soát của hắn, chỉ có thể lấy Săn Ma Điện đứng sau lưng mình ra làm bình phong.
Phú gia có biện pháp để liên hệ cao tầng Thiên Địa Hội một cách nhanh chóng, tin tưởng không bao lâu nữa Thiên Địa Hội sẽ biết mọi chuyện.
Đừng thấy Thiên Địa Hội chỉ lấy thương nghiệp làm đầu mà xem nhẹ bọn hắn, một khi có kẻ vuốt phải râu hùm, Thiên Địa Hội không ngại giáng xuống lôi đình thủ đoạn để giết gà dọa khỉ toàn bộ Tiên giới một phen.
Thậm chí ngay cả tâm trạng hỗ trợ Bạch Nguyệt Tộc thanh trừ Bồng Lai Tiên Đảo cũng biến đi đâu mất sạch.
“Phú Kim Quốc ngươi đứng lại!” Đồ Lão cũng hiểu tầm quan trọng của mọi việc, tu vi bạo phát tiến lên ngăn chặn Phú Lão.
“Hì hì, đối thủ của ngươi là Manh Manh!” Đình Manh Manh tham gia náo nhiệt, điều khiển Nghịch Sinh Pháp Thân đánh tới Đồ Lão.
“Bạch Nguyệt Liệt mau giúp ta ngăn chặn nàng!” Đồ Lão nhờ sự hỗ trợ từ phía Bạch Nguyệt Tộc Đại Trưởng Lão.
Chỉ tiếc Bạch Nguyệt Liệt đối với lời của Đồ gia làm như không hề nghe thấy, trong mắt có một tia chế nhạo:
“Đồ gia đúng là ngu xuẩn, hành động mờ ám còn để người khác lưu lại chứng cứ, lúc này dính vào bọn hắn chẳng khác nào tự chuốc lấy phiền toái!”
Bạch Nguyệt Dương cũng chủ động kéo dài khoảng cách với Đồ Hoàng, ánh mắt biến ảo thất thường.
Yêu cầu Đồ gia hỗ trợ Bạch Nguyệt Tộc diệt Bồng Lai Đảo chính là chỉ thị của chủ nhân, tuy nhiên chắc hẳn chủ nhân cũng không ngờ Đồ gia lại phế vật như vậy…chuyện lần này chỉ sợ không thành, chờ chủ nhân định đoạt vậy.
Chỉ trong thoáng chốc, Đồ gia cùng Phú Kim Đoàn bị toàn trường cô lập, biến cố quả thật vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Đồ gia liên kết Bạch Nguyệt Tộc muốn diệt Bồng Lai Tiên Đảo vì cấu kết Ma giới, Phú Kim Đoàn lại nhảy ra hỗ trợ Đồ gia, Phú gia ngang trời gia nhập thanh trừ phản đồ, sau cùng Phú Kim Đoàn tung ra bằng chứng Đồ gia ngấm ngầm có âm mưu xen vào nội bộ Phú gia, tin tức sắp truyền đến tận cao tầng Thiên Địa Hội.
Hàng loạt diễn biến khiến toàn bộ đám đông chỉ biết câm lặng, trợn mắt há hốc mồm nhìn xem tất cả, ngay cả chúng nữ Bồng Lai Tiên Đảo cũng rối tinh rối mù.
Không nghĩ đến nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay của Bồng Lai Tiên Đảo lại bị hóa giải một cách vô hình như vậy.
Chỉ có Thục Phi ẩn nấp ở trong hư không là âm thầm cảm thán, nam nhân kia mặc dù không có mặt ở đây, nhưng việc Liễu Tú Quyên nghịch thắng trước Phú Kim Đoàn là do hắn âm thầm trợ giúp, điều đó chứng tỏ hắn đã gián tiếp cứu lấy Bồng Lai Tiên Đảo thêm một lần.
Thật tình không biết nam nhân của nàng kiếp trước nợ Bồng Lai Tiên Đảo cái gì nữa…
Toàn trường ánh mắt khóa chặt Phú Kim Đoàn…không thể nghi ngờ gì, hắn đã chính thức thân bại danh liệt.
Trở thành phản đồ của gia tộc, bị đồng minh ruồng bỏ…sau cùng còn chó cắn chó, hoàn toàn bị cô lập.
“Khốn nạn…rốt cuộc là sao…rốt cuộc là ai giúp đỡ ngươi?” Phú Kim Đoàn phẫn hận nhìn Liễu Tú Quyên gầm thét.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tất cả kế hoạch hoàn hảo của mình bị phá hủy một cách khó hiểu đến như vậy.
Rốt cuộc là ai đứng sau lưng Liễu Tú Quyên? Là ai giúp Liễu Tú Quyên lôi kéo quan hệ với Mộng gia, là ai giúp Liễu Tú Quyên giải độc, là ai giúp Liễu Tú Quyên chống lại hắn?
Phú Kim Đoàn biết số phận của mình sẽ cực kỳ bi thảm, nhưng hắn không cam tâm cứ như vậy mà chết đi, hắn muốn biết là kẻ nào khiến mình thua thảm hại một cách ngu xuẩn đến như vậy.
Rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Liễu Tú Quyên thấy biểu tình trên mặt Phú Kim Đoàn làm sao không biết hắn nghĩ gì?
Nàng cười quỷ dị một tiếng, bất chợt ném cho Phú Kim Đoàn một tấm Ngọc Bội…
“Là Hồn Ngọc?”
Đám người lập tức nhận ra lai lịch của khối Ngọc này, nó là Hồn Ngọc…là vật có thể thông qua một tia Linh Hồn lưu lại một phần trí nhớ theo ý muốn của người sử dụng.
Liễu Tú Quyên giao Hồn Ngọc cho Phú Kim Đoàn rốt cuộc là muốn làm gì?
Phú Kim Đoàn ánh mắt âm trầm bất định nhìn Liễu Tú Quyên, hắn hít sâu một hơi, đem Hồn Ngọc bớp nát.
Trong khoảnh khắc đó, một luồng Hồn Lực vô hại mang theo ký ức tiến vào trong đầu Phú Kim Đoàn, hắn cũng chẳng phản kháng mà tiếp nhận.
Nhất thời, trước mắt Phú Kim Đoàn hiện ra một luồng quang cảnh mà chỉ duy nhất hắn nhìn thấy được, hay đúng hơn là quang cảnh này trực tiếp khắc vào ký ức của hắn.
Bạch Bạch Bạch Bạch…
Ưm…sướng…mạnh lên một chút…
Đúng rồi…tuyệt quá…
Âm thanh da thịt va chạm cùng tiếng rên rỉ đầy khoái cảm của nữ nhân thoả mãn vang lên bên tai…
Toàn thân Phú Kim Đoàn kịch liệt chấn động…
Chỉ thấy nữ thần cao quý đoan trang Liễu Tú Quyên, người mà hắn tơ tưởng vô số năm vẫn không chiếm được đang hết sức ngoan ngoãn quỳ gối chổng mông để một tên thanh niên nam tử trẻ tuổi đang ra sức thúc mạnh…
“Nam…Tiểu Nam, thiếp sướng…”
Trong cơn cao trào, nữ nhân rung lên mãnh liệt, diện mạo tinh xảo hưởng thụ toàn diện từng đợt sinh linh nóng hổi bắn vào cơ thể mình, mà nam nhân kia cũng cực kỳ hưởng thụ nhếch miệng cười sảng khoái, đem thân thể nàng ôm vào trong ngực.
Phốc…
Phú Kim Đoàn một ngụm tiên huyết phun trào, cảm giác ghen ghét cùng cực pha lẫn oán hận ngập trời bao phủ cả tâm linh, hạ thể cứng ngắc vì kích thích, trong lòng lại là như vạn tiễn xuyên tim…
Phốc phốc phốc …
Lại là ba ngụm máu phun ra, Phú Kim Đoàn sắc mặt như lệ quỷ, sỉ nhục bất lực bao trùm tâm trí, diện mạo hắn vặn vẹo đến mức không nhìn ra hình dạng con người, ngửa đầu hét như dã thú trọng thương:
“AAAAAAAAAA”
“Liễu Tú Quyên ngươi nhục ta quá đáng!”
Một tay Phú Kim Đoàn ôm ngực, một tay run run chỉ Liễu Tú Quyên, hận ý thao thiên thực địa.
“Khanh khách, thèm khát sao? Loại súc sinh như ngươi có thể nhìn thấy quang cảnh này chính là vinh quang vô thượng, còn không mau quỳ xuống tạ ơn?”