Con Đường Bá Chủ

Chương 831


trước sau



Một nơi nào đó nơi Đại Tiên Giới…
“Đế Tử, lần này là thuộc hạ thất trách, xin người trách phạt!”
Bên trên một ngọn núi đen kịch, nơi được hình thành từ xác của Ma tu và Ma thú, một tên toàn thân trong bộ đồ đen quỳ rạp dưới mặt đất, đầu cúi thật thấp không dám nhìn thẳng mặt nam tử như chiến tướng ngồi trên đỉnh cao kia.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, nhất định hắn sẽ nhận ra người mặc đồ đen này chính là Chấp Pháp Săn Ma, kẻ vừa từ Hải Vực Tinh trở về.

Không ngờ đường đường là Chấp Pháp Săn Ma có tu vi Tiên Tôn, lúc này lại phải quỳ bái trước mặt người khác, bộ dạng cao cao tại thượng ở Hải Vực Tinh không biết chạy đi đâu mất, thay vào đó là hèn mọn một cách cùng cực.

GẤU GẤU…GỪ GỪ…
Hắc Cẩu vốn lười biếng khoanh tròn bên cạnh đứng bật người dậy, há miệng gầm rừ, phun ra tiếng người:
“Thật vô dụng, chỉ giải quyết Đồ gia lại để phát sinh nhiều chuyện như vậy, không những để Đồ Hoàng nói nhăng nói cụi trước khi chết, còn tìm không ra Tiên Tôn kia của Hải Vực Tinh, biến Săn Ma Điện chúng ta thành trò cười!”
Lời nói của Hắc Cẩu đầy rẫy sát khí, xung quanh nó có Hắc Ám che thiên…khí tức âm trầm đến cực hạn.

“Hạo Thiên đại nhân dạy chí phải, là ta vô dụng!” Chấp Pháp Săn Ma cúi đầu thật sâu, đường đường là Tiên Tôn lại bị một con Yêu Vương Hắc Cẩu mắng cho không dám ngẩng đầu.

Chấp Pháp Săn Ma hiểu rằng mặc dù mình là Tiên Tôn, nhưng ở trước mặt Đế Tử có Tiên Đế chống lưng hoàn toàn không đáng giá một đồng, chưa kể thực lực của Đế Tử cũng không thua kém gì hắn, nếu một người một thú kết hợp thậm chí có thể tiêu diệt hắn.

“Ngươi nói là một Kiếm toàn lực của ngươi đột nhiên bị lệch?” Nam tử vuốt ve bộ lông của Hắc Cẩu ra hiệu nó bình tĩnh, con mắt thứ ba giữa trán nhấp nháy trầm thấp nói ra.

“Không sai! Thuộc hạ rõ ràng đã đánh ra một kích toàn lực, lại thêm Bát Sắc Lôi Kiếm gia trì, vậy mà một Kiếm bị lệch đi hết sức quỷ dị!” Chấp Pháp Săn Ma hồi tưởng lại tình cảnh khi đó thành thật đáp.

Nam tử trầm mặc…
“Ở tại hiện trường có kẻ nào sở hữu Không Gian Linh Căn hay không?” Hồi lâu sau, nam tử mới cất giọng.

“Cái này…” Chấp Pháp Săn Ma sững sờ, lời nói của Đế Tử hắn lập tức hiểu ra.

Nhất định là có kẻ nào đó bí mật giở trò lên Không Gian, làm lệch đi một trảm của hắn.

‘Chẳng lẽ là Tiên Tôn đã lẫn trốn kia?” Chấp Pháp Săn Ma lẩm bẩm đầy nghi hoặc, kính cẩn đáp:
“Thuộc hạ đã quan sát, tại đương trường không ai tu luyện Không Gian Hệ, khả năng rất cao là Tiên Tôn thần bí kia âm thầm giở trò!”
“Nếu là vậy hẳn là không sai…” Nam tử thản nhiên gật đầu phân tích nói:
“Tiên Tôn kia có thể là người sở hữu Không Gian Linh Căn, chẳng những có thể làm lệch đi công kích của ngươi, hơn nữa với khả năng của một người tinh thông Không Gian hệ, muốn trốn khỏi cảm ứng của ngươi là rất dễ dàng!”
“Đế Tử anh minh!” Chấp Pháp Săn Ma bừng tĩnh đại ngộ hết sức thán phục.


Rốt cuộc hắn cũng hiểu tại sao…
Nhất định là Tiên Tôn kia tinh thông Không Gian, vừa cứu mạng Đồ Dương một lần để chơi xỏ hắn, vừa trốn đi lập tức ngay khi hắn cảm ứng được có khí tức Tiên Tôn.

Chỉ có Tiên Tôn sở hữu Không Gian Hệ mới làm được những việc như vậy.

“Gâu! Mặc kệ kẻ đó là ai, dám gây phiền toái cho đại sự của chủ nhân quả thật không thể tha thứ!” Con Hắc Cẩu gầm rừ lên tiếng.

Nghe lời nói của hai người một chó, nếu Thục Phi có mặt ở đây nhất định sẽ mắng chửi ầm lên, chuyện liên quan đến lão nương cái rắm a…các ngươi tự biên tự diễn đủ chưa? Phải biết trong tình huống khi đó ngay cả nàng cũng chẳng hiểu vì sao công kích của Chấp Pháp Săn Ma lại bị lệch đi như vậy.

“Bạch Nguyệt Tộc đã bị diệt!” Chấp Pháp Săn Ma tiếp tục nói.

“Chết không tồi! cũng may bổn quân trước đó đã cẩn thận Phong Ấn Linh Hồn của mấy người bọn hắn, tin tưởng sẽ không gây phiền toái cho ta!” Nam tử thản nhiên gật đầu, dường như việc một Thiên Vương Cấp Thế Lực dưới trướng bị diệt chẳng để lại chút cảm xúc nào cho hắn.

“Đế Tử liệu sự như thần!” Chấp Pháp Săn Ma vội vàng nịnh nọt.

“Không cần nịnh nọt, tội của ngươi vẫn còn ở đó…chỉ bất quá tạm thời bổn quân không muốn thanh toán mà thôi” Nam tử ánh mắt híp lại.

“Đa tạ Đế Tử, thuộc hạ nguyện lập công chuộc tội!” Chấp Pháp Săn Ma mừng rỡ cúi đầu.

“Giao cho ngươi một nhiệm vụ!” Nam tử trầm thấp, nhả ra từng chữ:
“Đem tin tức Hải Vực Tinh trở thành Tôn giới bí mật truyền ra, không cần chứng minh hay xác thực, rồi sẽ có kẻ tò mò tự mình tìm hiểu, bổn Quân không tin Tiên Tôn kia có thể lẫn trốn cả đời!”
“Tuân mệnh!” Chấp Pháp Săn Ma tự tin đáp, hoạt động nhiều năm ở Săn Ma Điện, hắn biết tiếp theo mình phải làm thế nào.

Những chuyện ném đá giấu tay hắn làm qua đã không phải số ít.

“Thuộc hạ cáo lui!” Chấp Pháp Săn Ma kính cẩn hạ bái, thả người bay lên…
Hắc Giao ngoan ngoãn xuất hiện, cái đầu cao ngạo cúi thấp chào Hắc Cẩu một cái…lúc này mới chở Chấp Pháp Săn Ma đi xa.

Nhìn bóng lưng bọn hắn biến mất, Hắc Cẩu mới vặn mình nhìn lên nam tử mở miệng:
“Chủ nhân, nghe nói Cổ Việt Tộc, Thiên Địa Hội với Tru Tiên Điện gần nhất đều có hành động, Đế Tử Đế Nữ của bọn hắn lần lượt tiến vào Tiên Tôn, chúng ta khi nào thì đột phá?”
Nam tử nghe vậy trong mắt lóe lên một tia ngạo nghễ đáp: “Chờ ta luyện Bát Cửu Huyền Công đến tầng thứ 3, khi đó đột phá cũng không muộn!”
Hắc Cẩu nghe vậy gật đầu, không tiếp tục hỏi thêm…
Bản thân nó cũng đã có thể tùy lúc đột phá Yêu Tôn, chẳng qua là theo chân bồi tiếp và chờ đợi chủ nhân của mình rèn luyện đến cực hạn của Thiên Vương cảnh mà thôi.

Một người một thú lại tiếp tục im lặng, khắp không gian trở nên yên tĩnh…chỉ còn mùi máu tanh do núi xác bên dưới tỏa ra vẫn chưa triệt để tiêu tan mà thôi.


Hải Vực Tinh…
Dưỡng Hồn Các tọa trấn giữa Đảo, tất cả đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo đồng loạt tiến vào chậm rãi khôi phục tổn thương Linh Hồn…
Các nàng đại đa số bị Trưởng Lão cũng như Hộ Pháp của Bạch Nguyệt Tộc đả thương, tuy nhiên nhờ có Cách Hồn Y bảo hộ, lại thêm Hồn Lực của Bạch Nguyệt Tộc vốn cực kỳ hỗn tạp, vì thế may mắn không có thiệt hại về nhân mạng.

Tuy nhiên muốn khôi phục toàn thịnh chẳng phải chuyện trong một sớm một chiều, dù sao thì thương thế về mặt Linh Hồn chính là khó trị liệu nhất.

Tình huống các nàng đã như thế, Âu Dương Thương Lan đương nhiên càng không dễ chịu.

Tổn thương Linh Hồn của Âu Dương Thương Lan tương đối nghiêm trọng, Dưỡng Hồn Các thậm chí không thể trị liệu…bởi vì đẳng cấp của nó không đủ.

Lạc Nam buộc phải tự mình nghiên cứu.

Trong một gian thạch thất tràn đầy hương thơm, hắn cẩn thận từng li từng tí đặt Âu Dương Thương Lan xuống giường nệm mềm mại.

“Đại Đảo Chủ, tình huống thế nào rồi?” Lạc Nam ôn tồn hỏi.

Âu Dương Thương Lan ý chí cực kỳ kiên cường, mặc dù suy yếu nhưng nàng vẫn thanh tỉnh, chỉ là từng làn hơi thở thơm tho vội vả tiết ra cho thấy không hề ổn định.

“Linh Hồn có chút đau nhứt, muốn tự động khôi phục tiêu tốn trăm năm!” Âu Dương Thương Lan suy nhược mở miệng.

Nếu là tu sĩ bình thường bị tổn thương Linh Hồn có lẽ sẽ chịu chết, nhưng nàng là một Hồn Tu mạnh mẽ, dù bị thương vẫn có thể từ từ khôi phục, bất quá thời gian cần thiết sẽ lâu vô cùng, ước tính trăm năm còn khiêm tốn đấy.

“Trăm năm quá lâu…” Lạc Nam lắc đầu, nghiêm túc nói:
“Đại Đảo Chủ cần khôi phục càng sớm càng tốt, lần này Bồng Lai Tiên Sứ mặc dù qua mặt được Chấp Pháp Săn Ma, nhưng giấy không gói được lửa, việc Hải Vực Tinh tấn thăng Tôn giới e rằng không giấu được bao lâu nữa!”
“Ngươi…muốn trị cho ta sao?” Âu Dương Thương Lan lẩm bẩm…
Lạc Nam gật đầu, chân thành nói: “Đệ tử sẽ cố gắng!”
“Làm đi! Ta sẽ cố gắng phối hợp…” Âu Dương Thương Lan hé môi tỏa hương thơm ngát, nàng cũng hiểu mình cần khôi phục càng nhanh càng tốt, bằng không đứng trước nguy cơ sắp đến không người chống chịu.


Có thể nói nàng cực kỳ tin tưởng hắn, bởi vì trong tình huống hiện tại…Lạc Nam có thể dễ dàng lấy mạng hoặc khống chế nàng, nhất là khi nàng thả lỏng toàn thân để Hồn Lực của hắn dò xét tình huống trong cơ thể.

“Đệ tử mạo phạm!” Lạc Nam hít một hơi, đem mặt nạ đỏ thẩm của nàng tháo xuống.

Trong khoảnh khắc, dung nhan của tuyệt mỹ yêu cơ xuất hiện, ở khoảng cách gần Lạc Nam xém chút mất đi khống chế, ánh mắt ngẩng ngơ.

Nét đẹp của nàng khiến cho thời gian đọng lại, loại nhan sắc hòa quyện một cách hoàn hảo giữa quyến rũ mị hoặc pha lẫn kiêu ngạo cao quý, quả thật không có mỹ từ nào để hình dung.

Nhất là lúc này khi đôi mắt đẹp của nàng ngập nước với chút mê ly vì mỏi mệt, bờ môi đầy đặn tinh xảo có chút tái đi vì bị thương, trên khóe môi còn vết máu đỏ thẳm chưa khô, càng khiến người khác sinh lòng

che chở mãnh liệt.

Hồng nhan họa thủy…
Long Lực trong cơ thể Lạc Nam gào thét một cách cuồng bạo như muốn nổ tung.

“Hự…”
Lạc Nam cắn lấy đầu lưỡi để bản thân thanh tỉnh, Thất Thải Huyền Quang vận chuyển bên trong đan điền xoa diệu dục niệm.

Chỉ nhìn Âu Dương Thương Lan một chút mà hắn lên cơn động tình.

Lạc Nam vội vàng dời ánh mắt khỏi khuôn mặt nàng, sợ bản thân thất thố để lộ sơ hở.

Cũng may lúc này Âu Dương Thương Lan hình như nửa tỉnh nửa mê, không có để tâm đến biểu hiện bất thường của hắn, chỉ nghe nàng rên rỉ khe khẻ:
“Đừng sử dụng Cửu Diệp Liên Hoa, quá mức hoang phí!”
Lạc Nam nghe vậy có chút cảm động, hiển nhiên Đại Đảo Chủ biết hắn có Cửu Diệp Liên Hoa, sợ hắn dùng lá của nó để trị thương cho nàng.

Tuy nhiên thương thế của Âu Dương Thương Lan tuy nặng, nhưng còn chưa đến mức sử dụng đến thứ đó…
“Trước hết thử Tẩy Hồn Thủy!”
Lạc Nam cắn răng, từ Linh Giới Châu lấy ra một bình Tẩy Hồn Thủy…
Đây là một trong các tài nguyên tu Hồn quý giá nhất, vừa tẩy rửa Linh Hồn trở nên tinh khiết vừa có thể trị thương…
Ngoại trừ Cửu Diệp Liên Hoa, đây là thứ mà hắn có thể nghĩ ngay đến lúc này…
Thật ra bên trong Đan Đế Chân Giải có không ít công thức luyện chế Hồn Đan cấp cao để trị liệu Linh Hồn, nguyên liệu chính bên trong là Tẩy Hồn Thủy, có thể gia tăng tác dụng lên vài lần, đáng tiếc đẳng cấp Đan Vương của Lạc Nam hiện tại chưa đủ trình độ Luyện Chế.

Một tay nâng đầu Âu Dương Thương Lan lên đùi mình, Lạc Nam đem bình Tẩy Hồn Thủy rót vào khuôn miệng mỹ miều khéo léo như cánh hoa của nàng.

“Ực…”
Âu Dương Thương Lan lúc này như mèo con ngoan ngoãn, từng ngụm nhỏ từng ngụm nhỏ nuốt xuống Tẩy Hồn Thủy.

Ở trên nhìn xuống, Lạc Nam loáng thoáng nhìn thấy xương quai xanh tinh mỹ cùng phần trên của đôi gò bông đào tròn lẳn trắng hơn cả tuyết kia.

“Ưm…”
Theo một tiếng rên rỉ nồng nàn, Lạc Nam hạ thể có chút giật giật…
Âu Dương Thương Lan sau khi uống vào Tẩy Hồn Thủy, Linh Hồn được ôn nhuẫn cực kỳ dễ chịu, nàng thư thái đến mức thiếp đi, đầu óc đầy thư giãn…
“Có hiệu quả!” Lạc Nam mừng thầm, vội vàng cho nàng uống nhiều Tẩy Hồn Thủy hơn một chút.

Đặt Âu Dương Thương Lan nằm xuống, hắn lại đem Hồn Lực thăm dò vào trong cơ thể nàng.

Rất nhanh phát hiện các vết nứt Linh Hồn của Âu Dương Thương Lan đang được Tẩy Hồn Thủy bao trùm, chúng nó như thần dược đang khâu vá vết thương vậy, chỉ là tốc độ có chút chậm, bởi vì số lượng vết nứt trong Linh Hồn không hề ít.

“Đáng ghét, phải cho có Linh Lung, U Quỳnh các nàng ở đây thì tốt!” Lạc Nam có chút tiếc hận nói.

Tình huống của Âu Dương Thương Lan khiến hắn nhớ đến hai thê tử Mỹ Nhân Ngư của mình, nếu có tiếng hát của các nàng ở bên, tin chắc Đại Đảo Chủ sẽ khôi phục nhanh hơn nhiều.

Về phần Hồn Nguyệt Ánh thì chỉ phụ trợ tốt nhất cho hắn sau khi hai người dung hợp vào nhau.

Nhìn thấy Đại Đảo Chủ kiên cường bá đạo trở nên hư nhược như vậy Lạc Nam cực kỳ đau lòng, hắn hận không thể chuyển dời thương thế của nàng sang bên người mình.

“Khoan đã!” Lạc Nam đột nhiên giật mình, Nhân Ngư Tộc có thể thông qua tiếng đàn và tiếng hát để chữa trị Linh Hồn, hắn vì sao không thể?
Hắn vẫn còn một lần chỉ định triệu hoán Hồn Kỹ sau khi hoàn thành nhiệm vụ giải cứu Hồn Thiên Giới.

“Hệ Thống, chỉ định triệu hoán Hồn Kỹ có thể trị thương Linh Hồn, hỗ trợ tu luyện!”
Không chút do dự, Lạc Nam đưa ra quyết định.

Vốn định triệu hoán Hồn Kỹ công kích lợi hại, nhưng tình huống trước mắt không cho phép nữa rồi.

Ngoại trừ Âu Dương Thương Lan, Bồng Lai các nữ đệ tử vẫn còn đang mang thương thế Linh Hồn nữa đấy.

“Keng, bắt đầu triệu hoán Hồn Kỹ theo chỉ định!” Hệ Thống lên tiếng xác nhận: “Thời gian đếm ngược bắt đầu…”

“Keng, triệu hoán thành công, Ký Chủ nhận được Tôn Cấp Cực Phẩm Hồn Kỹ - Mê Hồn Khúc!”
Lạc Nam âm thầm mừng rỡ, Tôn Cấp Cực Phẩm…cực kỳ không tồi, nhiệm vụ trong Vạn Giới Môn quả nhiên chất lượng.

Ý niệm vừa động, một Ngọc Bội đã xuất hiện trong tay.

Lạc Nam chẳng hề do dự nhỏ máu, tiếp nhận thông tin từ Ngọc Bội ẩn chứa Hồn Kỹ này.

Tôn Cấp Cực Phẩm hồn Kỹ - Mê Hồn Khúc: Loại Hồn Kỹ có công năng phụ trợ thông qua tiếng đàn đánh ra khúc Mê Hồn, khiến người nghe lâm vào mê say hưởng thụ, linh hồn hưng phấn, tinh thần thăng hoa…gia tăng tiến độ tu Hồn và chữa trị Linh Hồn.

“Trúng mánh!”
Lạc Nam cười toe toét, Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm đã xuất hiện trước mặt.

Hắn bắt đầu tu luyện Mê Hồn Khúc, nhân tiện nhờ đó trị thương cho Đại Đảo Chủ…

Không biết qua bao lâu…
Bên trong mật thất, tiếng đàn dễ chịu hòa lẫn Hồn Lực tinh khiết đến cực điểm không ngừng vang lên, thanh âm như tiếng trời.

Lạc Nam tập trung cao độ, Mê Hồn Khúc này đang rút đi rất nhiều Hồn Lực của hắn, Tôn Cấp Cực Phẩm Hồn Kỹ đòi hỏi rất khủng bố, người đánh Đàn phải tiêu hao Hồn Lực của mình để hỗ trợ người khác tu luyện.

Lạc Nam lúc này có chút suy nhược vì Hồn Lực tiêu hao, nhưng hắn vẫn kiên trì để đẩy nhanh tốc độ khôi phục của Âu Dương Thương Lan.

Tiếng đàn mê hồn ngày càng vang xa, bao trùm phạm vi Bồng Lai Tiên Đảo, đẩy nhanh tốc độ trị thương của chúng nữ lên quá nhiều lần.

Chúng nữ mặc dù hiếu kỳ, nhưng sau khi phát giác tiếng đàn từ trong mật thất của Lạc Yên và Đại Đảo Chủ vang ra cũng không đến làm phiền, trái lại tận hưởng để trị liệu thương thế…
Điều đó đồng nghĩa với Lạc Nam tiêu hao càng to lớn…
Cuối cùng, khi tinh thần của hắn chìm vào ngủ say, chỉ còn bản năng cơ thể buộc hắn phải tiếp tục đánh đàn…
Ôn Hồn Liên chầm chậm xoay tròn, tuôn ra từng luồng từng luồng Hồn Lực tinh khiết.

Âu Dương Thương Lan không biết từ bao giờ đã mở ra đôi mắt đẹp, tinh thần phấn chấn, lồng ngực phập phồng…
Nghe Mê Hồn Khúc vang vảng bên tai, nhịp tim nàng lại có chút gia tốc.

Nhìn thấy Lạc Yên mê man đánh đàn, trên trán lấm tấm mồ hôi, sắc mặt nhợt nhạt nhưng vẫn cố gắng…
Âu Dương Thương Lan ánh mắt có chút mê ly tiến lại bên cạnh, bàn tay ngọc ngà vuốt ve mồ hôi trên trán Lạc Yên.

Mê Hồn Khúc vẫn vang lên đều đều, hô hấp của Âu Dương Thương Lan trở nên dồn dập…
“Thưởng cho ngươi…”
Nàng lẩm bẩm một câu rất nhỏ, vén lên mái tóc như thác mượt của mình, nhẹ nhàng tiến đến…
Đôi môi đỏ thẳm như anh đào khéo léo của Âu Dương Thương Lan hé mở, chạm vào đôi môi hơi tái của Lạc Yên…
“Ưm…”

Chúc mọi người ngủ ngon :D
!
Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện