Không những riêng Lạc Nam, tất cả những người đang có mặt ở hiện trường đều dùng ánh mắt khó hiểu nhìn vật trong tay Diễm Ma Tộc trưởng lão vừa lấy ra.
“Hổ sao?”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe lẩm bẩm nói…
Chỉ thấy vật mà Diễm Ma Tộc trưởng lão lấy ra là một pho tượng đất hình con hổ nhỏ đang đứng bằng hai chân, kích thước pho tượng bé đến mức có thể cầm gọn trong tay…
Con Hổ này nhìn cực kỳ sinh động, tất cả chi tiết đều tỉ mỉ đến cực điểm, ánh mắt sống động pha lẫn sát khí, thân thể dũng mãnh phi phàm, ngay cả từng sợi lông nhỏ cũng chẳng khác nào vật sống đang hiện hữu.
Nếu không phải kích thước của nó quá nhỏ cộng thêm nhìn qua giống y cục đất, đám người thậm chí cho rằng trước mặt cả đám là một con tiểu Hổ thực thụ.
Chỉ bất quá, pho tượng hình con Hổ nhỏ này có gì đặc biệt sao?
“Nè Diễm Ma lão huynh, thứ đồ này của ngươi có khác gì đồ chơi trẻ con đâu? Có gì hiếm lạ?” Một tên trưởng lão đến từ Ma Vương tộc khác lên tiếng ngờ vực hỏi.
“Đúng đó, theo lão phu thấy pho tượng con Hổ này là đồ chơi trẻ con không hơn không kém, mau thu vào tránh Diễm Ma Tộc xấu hổ!” Một đám Ma tu cười haha nói.
Bị toàn trường trêu chọc, đám thanh thiếu niên của Diễm Ma Tộc xấu hổ đến gương mặt đỏ bừng, nhịn không được lên tiếng hừ lạnh:
“Hừ, các người thì biết cái gì? Pho tượng tiểu Hổ bằng đất này ngay cả Vương Cấp Pháp Bảo cũng không thể công phá đó!”
Lời của hắn khiến toàn trường im bặt, một pho tượng bằng đất hết sức bình thường này có thể chống lại công kích của Vương Cấp Pháp Bảo?
“Lão phu sống đến từng tuổi này, đương nhiên sẽ không lừa gạt các vị cũng như Ma Linh Tộc cao quý!” Trưởng lão Diễm Ma Tộc vuốt râu, đem pho tượng Tiểu Hổ đặt xuống đất trầm giọng nói:
“Vật này cực kỳ thần bí, tất cả mọi loại biện pháp đã thử qua với nó đều vô dụng, các vị có thể thử!”
Đám người hay mặt nhìn nhau.
“Hừ, ta mới không tin có gì đặc biệt!” Một tên Cự Ma Tộc cười lạnh nói.
ẦM ẦM ẦM…
Mặt đất chấn động, chỉ thấy thân hình đen kịch to lớn như một ngọn thiết sơn của tên Cự Ma Tộc tự tin bước ra, ánh mắt mang theo chế nhạo nhìn trưởng lão của Diễm Ma Tộc nói:
“Xem bổn Vương nghiền nát khối đồ chơi của ngươi!”
Nói xong, cơ thể hắn bạo phát lực lượng khủng bố, từng sợi gân dữ tợn như dây thừng cộm lên trên da thịt, thân thể bạo phát sức nặng khủng bố, hung hăng vươn chân đạp xuống pho tượng Tiểu Hổ bằng đất.
ĐÙNG!
“AAAAAAAAA”
Toàn Đảo kịch chấn, kèm theo đó là tiếng hét thảm đầy đau đớn của tên Cự Ma Tộc vang vọng trong tai.
Đám người rùng mình nhìn xuống, chỉ thấy lòng bàn chân của tên Cự Ma Tộc máu me đầm đìa.
Thì ra trong lúc đạp xuống, pho tượng vẫn hoàn hảo vô hại, trái lại vì hình dáng của nó quá nhỏ so với bàn chân của tên Cự Ma Tộc nên giống như một cây đinh xuyên vào lòng bàn chân của hắn, máu me rỉ ra không ngớt.
“Cứng như vậy?” Tên Cự Ma Tộc trên trán đổ mồ hôi lạnh rút chân về, lộ ra pho tượng bằng đất hình tiểu Hổ dính đầu máu trên mặt đất.
“Hít!”
Toàn trường hít một hơi khí lạnh, ngay cả Ma Linh Tộc cao tầng trong mắt cũng xuất hiện dị sắc.
Tất cả mọi người đều nhìn ra tên Cự Ma Tộc vừa rồi là một vị Thể Vương, với tu vi Thể Tu cao cường như vậy, một kích đạp xuống toàn lực của hắn cực kỳ kinh người, vậy mà pho tượng chẳng những vô khuyết, trái lại còn cứng đến mức xuyên lủng lòng bàn chân của một Thể Vương.
“Thứ này không bình thường…”
Toàn trường ánh mắt nghiêm túc, rốt cuộc công nhận sự đặc biệt của tượng đất hình dạng tiểu Hổ này.
“Thấy chưa? Đố các ngươi khám phá ra bí ẩn của nó!” Một đám thanh thiếu niên Diễm Ma Tộc cười đắc ý.
“Để lão phu thử xem!” Một vị Ma Vương khác cảm thấy không phục.
Hắn thả người bay ra, đem Ma Lực cuồn cuộn của mình truyền vào bên trong pho tượng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ma Lực vô cùng vô tận liên tiếp truyền vào, pho tượng vẫn bình chân như vạy đứng ở nơi đó, chẳng có chút dao động bất thường nào.
“Phù phù phù phù…”
Hồi lâu sau, tên Ma Vương thở hổn hển, Ma Lực của hắn sắp cạn kiệt rồi…
“Thật sự bất phàm…” Ma Linh Hoàng Tử không nhịn được cất giọng.
Đám người tán thành gật đầu, theo lý mà nói…nếu đây là một pho tượng bình thường hoặc pháp bảo cấp thấp, bị nhiều Ma Lực như vậy truyền vào đã sớm nổ tung thành tro bụi, nào bất động đến như vậy?
“Nhỏ máu nhận chủ thử xem biết đâu đạt đồ tốt!”
Ma Linh Hoàng Tử cười ha ha, từ trên đài bay đến…áo choàng tung bay ra vẻ tiêu sái, một ngón tay trích ra máu tươi của mình nhỏ lên pho tượng.
Nhìn thấy cảnh này, Diễm Ma Tộc trưởng lão biểu hiện hết sức bình thản nhưng trong lòng lại có một chút không thích.
Pho tượng rõ ràng là của hắn, Ma Linh Hoàng Tử đột nhiên tự tiện muốn nhỏ máu nhận chủ, hành động lỗ mảng không xem chủ của pho tượng như hắn ra gì.
Bất quá cũng may, biện pháp này hắn đã từng thử qua…cũng chẳng có hiệu quả gì.
Quả nhiên, chỉ thấy Ma Linh Hoàng Tử nhỏ liên tục vào vài giọt máu, pho tượng Tiểu Hổ vẫn trơ trơ chẳng có chút biểu hiện nào.
“Thật kỳ lạ…” Ma Linh Hoàng Tử tấm tắt chép miệng.
“Hoàng tử có thể dùng Pháp Bảo thử xem!” Vài người kiến nghị nói.
“Được rồi, thử xem sao!” Ma Linh Hoàng Tử gật đầu, ý niệm vừa động.
Trong tay của hắn nhanh chóng xuất hiện một thanh Ma Đao bén nhọn, Ma Lực ầm ầm lưu chuyển trên thân Đao, lại thỉnh thoảng có Lôi Đình đen kịch chớp động.
“Lôi Ma Đao, Vương Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo!”
Đám người lập tức kinh hô, ánh mắt trần đầy ngưỡng mộ nhìn thanh Đao phủ trên mình lôi đình trong tay Ma Linh Hoàng Tử.
Lôi Ma Đao chính là Pháp Bảo có khả năng đem Ma Lực chuyển thành thuộc tính Ma Lôi Lực, uy lực cực kỳ to lớn.
“Nghe nói một đao này của Ma Linh Hoàng Tử thậm chí có thể trọng thương Thiên Vương!”
Một đám Ma Tu cực kỳ hâm mộ cảm thán.
Ma Linh Hoàng Tử trong mắt hiện lên vẻ đắc ý, hai tay cầm Lôi Ma Đao, ngưng tụ Lôi đình chi lực, hung hăng trảm xuống.
KENG!
Hắc Lôi đen kịch bầu trời, một vùng biển bị mây đen che phủ…lại như hai khối sắt va đập vào nhau vang lên thanh âm đinh tai nhứt óc.
Chỉ thấy Lôi Ma Đao sau khi chém trực diện xuống cái đầu nhỏ xíu của pho tượng tiểu Hổ bằng đất lại bị đánh bật trở về, ngay cả một sợi lông cũng không thể đánh rụng.
Ma Linh Hoàng Tử bị chấn đến đôi tay dê dại, cực kỳ không phục quát:
“Bổn Hoàng Tử không tin!”
Nói xong, hung hăng trảm xuống từng làn Đao dữ tợn.
KENG KENG KENG KENG KENG…
Sau hàng chục cú chém, pho tượng đất vẫn án binh bất động, mà Ma Linh Hoàng Tử đã mỏi nhừ cả hai tay.
“Đủ rồi! trở về đi!”
Ma Linh Hoàng trầm giọng nói, ánh mắt lóe lên một tia không hài lòng.
“Hài nhi biết rồi!” Ma Linh Hoàng chán nãn nói một tiếng, trở về trên Đài…
“Pho tượng thật quỷ dị a…” Đám người than thở không thôi, trong lòng ngứa ngáy không biết đây rốt cuộc là thứ gì.
Ma Linh Hoàng chuyển ánh mắt đến Diễm Ma Tộc trưởng lão hỏi:
“Ngươi đạt được pho tượng này ở đâu?”
Trưởng lão Diễm Ma Tộc vội vàng cung kính đáp: “Trong một lần săn bắt Yêu Thú, lão phu tìm được nó dưới đáy biển sâu, cảm thấy kỳ quái vì vật này có thể chịu được áp lực cự đại dưới lòng biển nên mang về nghiên cứu, nào ngờ đến nay vẫn chẳng có kết quả gì!”
“Vậy sao…” Đám người chân mày nhíu chặt, thông tin này quá ít ỏi…Ma Linh Giới hình thành vô số năm, có trời mới biết pho tượng con Hổ nhỏ này từ đâu xuất hiện, lưu truyền từ thời đại nào cũng đều là bí ẩn…
“Sử dụng Hồn Lực thử xem?” Ma Linh Hậu ung dung cao quý mở miệng.
“Có thể!” Ma Linh Hoàng quét mắt nhìn toàn trường nói: “Có ai là Hồn Tu có thể thử một lần!”
Hồn Tu ở Ma giới cũng là khá khan hiếm, bất quá không hề bị kỳ thị