Con Đường Bá Chủ

Chương 843


trước sau



Các loại vật phẩm khác lần lượt xuất hiện…
Lạc Nam ngồi xem từ đầu đến cuối, bất quá lại khó có thêm đồ vật nào gây nên hứng thú cho hắn…
Vài loại vũ kỹ, công pháp, pháp bảo các loại không rõ lai lịch, đối với Lạc Nam quả thật không hề có tính thu hút…
Những lần sau đó Ma Sơ Lão Tổ cũng chẳng ngồi không, hắn cho thấy kinh nghiệm sống lâu năm của mình không hề uổng phí, rất nhiều đồ vật được Ma Sơ Lão Tổ chỉ ra, lấy lại danh dự.

Đương nhiên, vẫn không có đồ vật nào thần bí như pho tượng con Hổ nhỏ xíu kia.

Đồ vật không rõ lai lịch số lượng cũng không nhiều, mãi đến khi vật phẩm cuối cùng được mang ra, Lạc Nam vẫn chỉ hứng thú với pho tượng con Hổ và Ngụy Tôn Thảo.

Đáng tiếc, hai thứ này không thứ nào là đồ của hắn.

“Tụ hội lần này xem như chấm dứt, đa tạ các vị Ma Hữu đã đến hỗ trợ Ma Linh Tộc chúng ta!”
Ma Linh Hoàng dẫn đầu đoàn người đứng dậy, lên tiếng nói lời khách khí, cũng tuyên bố Ma Linh Tụ Hội chính thức khép lại.

“Ma Linh Hoàng khách khí! Được diện kiến phong thái của Hoàng Đảo, đời này của chúng ta đã không tiếc!”
Một đám Ngọc Ma cùng Ma Vương nịnh nọt nói, lần này tụ hội…bọn hắn được mở mang tầm mắt vô cùng, lại thêm thưởng thức Ma tửu, Ma quả các loại miễn phí, xem như ai nấy đều có thu hoạch.

Nhìn dòng người bắt đầu rời khỏi Đảo, Lạc Nam vội vàng hô lớn:
“Các vị chậm đã!”
Vô số người dừng chân ngoảnh đầu, sau khi chứng kiến kẻ lên tiếng là Lạc Nam, sắc mặt cả đám vội vàng trầm xuống.

Tiểu tử này lại muốn giở trò quái quỷ gì?
Ma Linh Tộc đám người cũng tò mò nhìn qua, chẳng lẽ Lạc Nam không thể chứng minh Ngụy Tôn Đan là thật nên muốn cầu cứu?
“Vô ích thôi tiểu tử, cho ngươi bỏ cái tật khoác lác!” Chu Đan Vương cùng Ma Linh Trần cười lạnh nói.

Sắc mặt Ma Linh Hoàng trầm xuống, nếu thật sự là như vậy, hắn sẽ không bỏ qua cho Lạc Nam khi dám đùa bỡn uy nghiêm của Ma Linh Tộc.

Lạc Nam mặc kệ mấy tên này nghĩ gì, trầm giọng quát lớn:
“Tại hạ muốn tìm một người tên là Lãnh Nguyệt Tâm, ai có thông tin nào về nàng…ta sẽ hậu tạ xứng đáng!”
“Lãnh Nguyệt Tâm?”
Đám người nhất thời mộng bức, hàng ngàn Ma Tu có mặt ở hiện trường cổ quái nhìn Lạc Nam.

Đây là tên của nữ nhân a, chẳng lẽ là người tình trong mộng của tiểu tử này?
Bất quá sau khi cẩn thận suy nghĩ một phen, chẳng ai có ấn tượng gì với cái tên này, cả đám lại tiếp tục rời đảo.

Nhìn thấy tình cảnh này, Lạc Nam thở dài một tiếng, trong mắt thoáng hiện u sầu.


Mặc dù biết không dễ gì có được tin tức của nàng, nhưng khi đối diện với sự thật…Lạc Nam vẫn không tránh khỏi cảm giác hụt hẫng trong lòng.

“Thì ra là kẻ si tình…”
Nhìn thấy biểu hiện của Lạc Nam, trong mắt Ma Linh Công Chúa xuất hiện vẻ thú vị.

Ma Linh Hoàng Tử cùng Bạch Ma Công Tử trong miệng lẩm bẩm ba từ Lãnh Nguyệt Tâm, với kiến thức duyệt qua nữ nhân số lượng lớn của bọn hắn…vẫn chẳng có chút thông tin nào, bất quá không thể không nói cái tên này quả thật cực kỳ ấn tượng.

Một nữ tử sở hữu cái tên lãnh diễm kiêu sa như vậy, tin chắc không phải bình thường…
“Haizz, tuổi còn trẻ lại bị tình cảm chi phối, khó thành đại sự a…” Ma Sơ Lão Tổ vuốt râu, ngao ngán lắc đầu.

Bạch Ma Công Tử cùng Ma Linh Hoàng Tử tán đồng gật đầu, bọn hắn chỉ xem nữ nhân như đồ trang sức, hành vi của Lạc Nam đổi lấy sự xem nhẹ của hai vị thiên tài.


Không lâu sau, toàn bộ Ma Tu rời khỏi Hoàng Đảo, cả Diễm Ma Tộc cũng không ngoại lệ.

Lạc Nam, Chu Đan Vương cùng Bạch Ma Công Tử ở lại.

Bạch Ma Công Tử đã đem Nhân Kê cùng với Tiểu Đậu Bỉ thu vào Pháp Bảo không gian, sau đó xum xuê muốn dính lấy Ma Linh Công Chúa.

Đáng tiếc Ma Linh Công Chúa lấy lý do bế quan lẫn trốn hắn.

Bạch Ma Công Tử cũng không chán nãn, da mặt cực dày chuyển sang lôi kéo người của Ma Linh Tộc làm thân.

Có câu muốn tán được nữ nhân, trước tiên phải cưa đổ gia môn của nàng…
“Lạc công tử, mật thất của ngươi đã chuẩn bị xong…có thể luyện chế Ngụy Tôn Đan rồi!” Ma Tam Lão bước đến mở miệng, làm động tác mời.

“Được rồi!” Lạc Nam gật đầu.

Theo sự chỉ dẫn của Ma Tam Lão, rất nhanh Lạc Nam đã tiến vào một cái mật thất sâu trong Hoàng Đảo.

“Để xem ngươi làm được trò trống gì!” Chu Đan Vương cùng Ma Linh Trần âm thầm cười lạnh.


Bên trong mật thất, Lạc Nam cười nhạt lên tiếng:
“Có người nhìn trộm tại hạ không thể tập trung Luyện Đan, nếu Ngụy Tôn Đan xảy ra vấn đề gì…các vị chịu trách nhiệm đấy nhé!”
Ẩn nấp trong không gian nghe vậy, hai tên trưởng lão Ma Linh Tộc sắc mặt kinh ngạc.

Phải biết bọn hắn là Ma Vương, Lạc Nam chỉ là Ngọc Hồn và Ngọc Thể mà thôi…vậy mà phát hiện ra bọn hắn đang bí mật theo dõi?
Hai người phụng mệnh Ma Linh Hoàng giám thị Lạc Nam, bất quá lúc này hắn đã nói như thế…khó xử a.

“Mau đi xin chỉ thị của Tộc trưởng!” Một trong hai tên trưởng lão nói.


Ma Linh Hoàng sau khi nghe báo cáo hơi suy tư một thoáng, cuối cùng gật đầu nói:
“Luyện Đan Sư quả thật cần tập trung cao độ, các ngươi cứ mặc kệ hắn, canh giữ bên ngoài mật thất là được, không cần nhìn trộm!”
“Tuân mệnh!” Tên trưởng lão quay người rời đi.

Mà Ma Linh Hoàng cũng rút lại tầm nhìn của mình đang theo dõi Lạc Nam, ở trong lòng âm thầm suy nghĩ:
“Lạc Nam a Lạc Nam…hy vọng ngươi đừng để bổn Hoàng thất vọng a!”

“Tốt lắm, rảnh tay rảnh chân rồi…”
Lạc Nam hài lòng gật đầu, cảm giác bị theo dõi đã không còn.

Đỉnh Thiên Diễm nhanh chóng xuất hiện, mật thất cấp tốc trở nên nóng rực như lửa.

“Hai nhánh Ngụy Tôn Thảo, có thể luyện chế được hai lô Ngụy Tôn Đan, mỗi lô khoảng bảy viên!” Lạc Nam âm thầm ước tính.

Tập trung tinh thần, Lạc Nam chăm chú đầu nhập vào công việc Luyện Đan.

Từng loại nguyên liệu tiến vào Đỉnh Thiên Diễm, tốc độ và động tác như nước chảy mây trôi.

Hắn không vội lập tức cứu viện Nhân Kê và Tiểu Đậu Bỉ, đơn giản vì đám Ma Tu kia chỉ mời rời Đảo nhưng vẫn chưa đi xa…
Nếu lập tức xung đột, khả năng cao bọn hắn sẽ lại tập hợp trở về, đến lúc đó bị hàng ngàn cường giả vây công thì phiền phức lớn.

Đợi một đoạn thời gian qua đi, khi đám Ma Tu kia không còn ở gần Hoàng Đảo, cơ hội cứu viện thành công sẽ cao hơn nhiều.

Nhân khoảng thời gian rảnh rỗi này, luyện chế Ngụy Tôn Đan nâng cao tay nghề.


Bảy ngày trôi qua…
“Ngụy Tôn Đan Trung Phẩm, ta rốt cuộc trở thành Đan Vương Trung Kỳ!”
Mở ra hai mắt, nhìn bảy viên Ngụy Tôn Đan Trung Phẩm lơ lửng trước mặt, Lạc Nam nhếch lên khóe miệng.


Ngụy Tôn Đan trung phẩm, người sử dụng có thể sở hữu khí tức của Đại Tôn, xem như không tệ…
Lạc Nam vươn người đứng dậy, hắn không có ý định dùng hết hai nhánh Ngụy Tôn Thảo, một nhánh còn lại đợi đột phá Đan Vương Viên Mãn luyện ra Ngụy Tôn Đan Cực Phẩm cho mấy nữ Bồng Lai Tiên Đảo sử dụng mới hợp lý.

Hắn có thể lấy cái cớ luyện chế thất bại một lô, chỉ thành công một lô để bàn giao với Ma Linh Tộc.

Dù sao thì Luyện Đan tỷ lệ thất bại luôn cao hơn thành công, Ma Linh Tộc cũng sẽ không tiện nói cái gì.

Bảy viên Ngụy Tôn Đan…đã đủ để thực lực tổng thể của Ma Linh Tộc gia tăng một mảng lớn rồi.

“Đã bảy ngày, với vận tốc di chuyển của các pháp bảo và Hoàng Đảo, đám Ma Tu chắc hẳn đã ở khoảng cách xa!” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ, tiến đến cửa mật thất đẩy ra.

Kẽo kẹt…
Nhìn thấy Lạc Nam tiến ra, hai tên Trưởng Lão của Ma Linh Tộc vội vàng giật mình.

“Nhanh như vậy?”
Hai người khiếp sợ nhìn Lạc Nam, người này mới vào mật thất có một tuần, chẳng lẽ luyện chế thất bại rồi?
Phải biết Ma Đan Trần mỗi lần Luyện Đan nhanh nhất cũng mất cả tháng đấy.

Nguyên nhân trong đó chỉ có một, tiểu tử Lạc Nam này không hề luyện đan, hoặc luyện đan thất bại, Ma Linh Tộc bị hắn lừa gạt rồi.

Nghĩ đến đây, ánh mắt hai tên trưởng lão mãnh liệt trầm xuống, sát khí có chút trào dâng bao trùm lấy cơ thể Lạc Nam.

“Hả? các vị làm gì đấy?”
Lạc Nam nhíu mày, vốn hắn đang muốn giao cả bảy viên Ngụy Tôn Đan cho Ma Linh

Tộc, nhưng thái độ của bọn này là sao? muốn giết người?
“Tiểu tử, ngươi dám lừa đảo Ma Linh Tộc chúng ta? Biết chữ chết viết như thế nào không?” Một tên Trưởng Lão hừ lạnh nói, khí thế Ma Vương hung hăng ép về Lạc Nam.

Lạc Nam bị đẩy lùi vài bước, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Hắn đang áp chế Tiên Tu, vì thế mới bị khí thế của tên trưởng lão ảnh hưởng, bất quá hành động của hai tên này đã thành công chọc giận Lạc Nam, đã như vậy…các ngươi đừng mong nhận được hoàn chỉnh bảy viên Ngụy Tôn Đan.

“Vì sao hai ngươi cho rằng ta thất bại?” Lạc Nam hỏi ngược lại.

“Ngươi ở trong mật thất chỉ có bảy ngày, luyện đan được cái rắm a!” Hai tên trưởng lão sắc mặt đỏ bừng.

“Hừ!” Ma Linh Trần cùng Chu Đan Vương phẫn nộ đùng đùng kéo đến, cười lên ha hả:
“Sớm biết tiểu tử này chỉ giỏi cái khoác lác, mau thỉnh Ma Linh Hoàng đến ra lệnh hành quyết!”
“Không cần, bổn Hoàng đã đến!”
Thân ảnh Ma Linh Hoàng xuất hiện, đi cùng với hắn còn có Ma Linh Hoàng Tử và Ma Linh Công Chúa…Bạch Ma Công Tử lẻo đẻo sau lưng Ma Linh Công Chúa.

Lạc Nam ánh mắt lập tức híp lại nhìn Bạch Ma Công Tử, ngay cả giải thích cũng lười giải thích với đám người Ma Linh Tộc này.

Rõ ràng mấy tên này vẫn mang lòng nghi ngờ với hắn, lúc này luyện đan trong vòng bảy ngày tiến ra chưa kịp mở miệng đã lập tức bị úp cái mác lừa đảo rồi.

Lạc Nam cũng bị chọc giận.

“Lạc tiểu hữu, uổng công bổn Hoàng tin tưởng ngươi…ngươi lại đem Ma Linh Tộc chúng ta xem là trò đùa!?” Ma Linh Hoàng trầm giọng nói.

Lạc Nam liếc mắt nhìn hắn, một viên Đan Dược ném ra.

Ma Linh Hoàng vội vàng chụp lấy, nhất thời toàn thân chấn động.

Chỉ thấy Đan Dược toàn thân óng ả trong suốt như thủy tinh, lại ẩn chứa một cổ khí tức đang ầm ầm tỏa ra khiến hắn phải rùng mình.

“Khí tức này…là của Đại Tôn!” Ma Linh Hoàng giọng điệu run rẩy: “Ngụy Tôn Đan là có thật…”
“Làm sao có thể?”
Toàn trường khiếp sợ nhìn Ngụy Tôn Đan trong tay Ma Linh Hoàng, mặc dù không muốn tin tưởng đây là sự thật…nhưng khí tức của Đại Tôn khủng bố từ Ngụy Tôn Đan tỏa ra buộc bọn hắn phải tin.

“Thật…vậy mà lại là thật…” Chu Đan Vương với Ma Linh Trần thất hồn lạc phách lẩm bẩm.

“Hắn vậy mà thật sự là Đan Vương?” Ánh mắt Ma Linh Công Chúa xuất hiện một tia kinh ngạc.

Ma Linh Hoàng Tử ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Lạc Nam, hưng phấn nói: “Còn…còn nữa đúng không? Nguyên liệu nhiều như thế không thể nào chỉ có một viên Ngụy Tôn Đan được!”
“Phải rồi!”
Đám người lập tức bừng tĩnh…
Đúng rồi, Lạc Nam thu lấy nhiều nguyên liệu như vậy, đâu có lý nào chỉ luyện được một viên Phá Tôn Đan?
Nghĩ đến đây, hàng loạt ánh mắt như hổ rình mồi xem lấy hắn.

“Chúc mừng Ma Linh Tộc, không biết tại hạ có vinh hạnh được phép mua một viên Ngụy Tôn Đan hay không?” Bạch Ma Công Tử ánh mắt lấp lóe nói.

Hắn cũng là một Địa Vương, đối với Ngụy Tôn Đan khao khát vô cùng.

“Lạc tiểu hữu, ngươi rốt cuộc luyện được bao nhiêu Ngụy Tôn Đan? Mau giao cho Bổn Hoàng theo ước định!” Ma Linh Hoàng thu hồi viên Ngụy Tôn Đan trong tay lên tiếng nói.


“Ta sẽ giao số còn lại cho Ma Linh Tộc sau khi hoàn thành một chuyện!” Lạc Nam gật đầu nói.

“Một chuyện? chuyện gì?” Toàn trường khó hiểu.

Chỉ thấy Lạc Nam ung dung bước đến trước mặt Bạch Ma Công Tử, cười nói:
“Nhìn ngươi không vừa mắt, muốn đập ngươi một trận!”
“Cái quỷ gì?” Toàn trường tập thể mộng bức.

Ma Linh Tộc đám người trợn tròn mắt.

Lạc Nam tuyên chiến Bạch Ma Công Tử? hắn điên rồi sao?
Phải biết Bạch Ma Công Tử là Địa Ma Vương hàng thật giá thật.

“HAHAHA!”
Bạch Ma Công Tử ngửa đầu lên trời cười to, cười đến toàn thân rung rẫy: “Tiểu tử…không biết là ai cho ngươi lá gan, nhưng ngươi thành công khiến ta muốn giết ngươi!”
Tiểu tử này ỷ là Đan Vương thì không xem ai ra gì sao? một tán tu như Lạc Nam dù là Đan Vương thì thế nào? Có thể chống lại hắn?
Huống hồ thành bại là do chiến lực, cũng không phải do tài nghệ Luyện Đan.

“Lạc tiểu hữu, ngươi muốn chiến với ai thì chiến…trước tiên giao Ngụy Tôn Đan cho chúng ta trước đã!” Ma Linh Hoàng xen vào nói.

“Chờ ta giải quyết kẻ này, Ma Linh Tộc không xen vào ta sẽ giao Ngụy Tôn Đan còn lại cho các vị!” Lạc Nam nói.

“Khốn kiếp, ngươi không tuân thủ ước định?” Ma Linh Hoàng Tử nói.

“Hừ, là trưởng lão của các vị muốn giết ta!” Lạc Nam như cười như không nhìn hai tên trưởng lão lúc nãy bộc phát sát ý với mình.

Hai tên trưởng lão vội vàng cúi đầu, có trời mới biết Lạc Nam luyện Vương Cấp Trung Phẩm đan dược trong vòng bảy ngày, không thể trách bọn hắn a…
“Ma Linh Tộc không cần lo lắng, đợi ta lấy mạng kẻ này…sẽ đoạt Ngụy Tôn Đan trên người hắn giao cho các vị!” Bạch Ma Công Tử liếm lấy khóe miệng nói.

Ánh mắt Ma Linh Tộc đám người có chút suy nghĩ, sau cùng tán thành gật đầu.

Ngụy Tôn Đan quả thật còn trên người Lạc Nam, dù hắn sống hay chết chỉ cần không rời khỏi Hoàng Đảo cũng chẳng có gì khác biệt.

Ma Linh Tộc nhanh chóng bay xa giữ khoảng cách, để lại chiến trường cho Lạc Nam cùng Bạch Ma Công Tử.

“Tiểu tử, ta không biết vì sao ngươi muốn gây sự…” Bạch Ma Công Tử thong dong cười:
“Bất quá chỉ cần là có kẻ muốn tìm chết, bổn công tử luôn tác thành cho hắn!”
“Cũng tốt, không cần ta ra tay!” Chu Đan Vương cùng Ma Linh Trần trong lòng cười thầm, bọn hắn không ngờ Lạc Nam lại ngu xuẩn tự tìm đường chết đến mức như vậy.

Đứng trước Bạch Ma Công Tử khí thế như hồng, Lạc Nam nhẹ nhàng nhắm lại đôi mắt…
Trong khoảnh khắc đó, Bá Đỉnh nhanh chóng hình thành…
Đối chiến Địa Ma Vương, chỉ Ngọc Hồn và Ngọc Thể là chưa đủ.


Chúc mọi người ngủ ngon
!
Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện