“Liệt gia là cái thá gì?”
Thanh âm hờ hững vang lên, bỏ lại Liệt Tung Hoành và bốn tên trưởng lão sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Mãi đến khi thân ảnh Lạc Nam cùng Liễu Tú Quyên mấy người tiến vào Phú gia, cánh cửa đại môn đóng lại…bọn hắn vẫn chưa hoàn hồn.
Phốc…
Liệt Tung Hoành không nhịn được nhục nhã phun ra một ngụm máu tươi, đời này hắn chưa từng bị khinh bỉ đến mức độ như vậy.
Nếu là người khác lên tiếng, có lẽ Liệt Tung Hoành đã sớm một bàn tay quất tới.
Đáng tiếc…Ngũ Long Đế Cung vẫn còn tọa trấn ở nơi này, áp lực năm con Cốt Long gây ra cho hắn nặng nề như núi đổ, làm sao dám mở miệng?
Huống hồ lời của đối phương hoàn toàn là sự thật a…
Việc Mộng gia Đại Đế hồi sinh hiện nay đã chẳng còn là chuyện bí mật ở Đại Tiên Giới, ngược lại Mộng gia còn trắng trợn tuyên truyền mình trở thành Đại Đế Cấp Thế Lực, từ đó địa vị và lợi ích đạt được từ Thiên Địa Hội đã cao hơn không chỉ một bậc.
Mà trước đại sự đó, nguyên nhân Mộng gia Đại Đế có thể hồi sinh chẳng giấu được thông tin tình báo đến từ các phương thế lực.
Việc Mộng Chi Tiên bí mật giao dịch một lá Cửu Diệp Liên Hoa với Liễu Tú Quyên của Phú gia, nhờ đó mới giúp Mộng gia Đại Đế hồi sinh đã lan truyền rộng rãi.
Nhưng mà…nhân vật đứng sau lưng Phú gia, đứng sau lưng Liễu Tú Quyên vẫn còn là bí mật.
Ngay cả chính Mộng gia cũng không biết.
Ở trường hợp thông thường, trước sức hấp dẫn của Cửu Diệp Liên Hoa, Liễu Tú Quyên chắc chắn sẽ bị các phương cường giả bắt cóc, sau đó tiến hành sưu hồn, cướp đoạt trí nhớ của nàng để tìm ra nhân vật đứng sau sự hồi sinh của Mộng gia Nữ Đế.
Nhưng mà! Liễu Tú Quyên lại chính là thành viên của Thiên Địa Hội, lúc này còn có quan hệ hữu hảo với Mộng gia, ai dám đụng đến nàng một sợi tóc?
Bởi vì thế mà thân phận của Lạc Nam hiện nay vẫn còn là bí mật mà Mộng gia cũng chưa được biết.
Liệt gia của hắn tính là thứ gì?
“Chẳng trách Phú gia từ chối lợi ích to lớn của chúng ta cũng không chịu giao ra Dị Thuộc Tính, thì ra nhân vật sau lưng lại là một vị Tiên Đế!” Một vị Liệt gia trưởng lão hít sâu nói.
“Dù Gia chủ đích thân đến cũng chẳng thể làm gì a!” Ba tên trưởng lão còn lại cười khổ trong lòng.
Chỉ sợ vị Tiên Đế kia chẳng cần động thủ, chỉ cần tiến vào Cung Điện với Ngũ đại Cốt Long, Gia chủ của Liệt gia đã chẳng thể làm gì được hắn a, thậm chí một kiện Đế Cấp Pháp Bảo nếu triển khai công kích, sức mạnh kinh khủng có thể nghĩ.
“Nhân vật có thể sở hữu cả Cửu Diệp Liên Hoa, giao dịch với Mộng gia mà không cần lộ mặt, mặc dù đã lường trước sẽ khó lường, nhưng không ngờ lại là Tiên Đế…” Liệt Tung Hoành thở dài một hơi, cũng cảm thấy mọi chuyện hợp tình hợp lý.
Nếu lúc này có kẻ đứng ra nói cho Liệt Tung Hoành một kẻ sở hữu Cửu Diệp Liên Hoa, cưỡi trên Đế Cấp Pháp Bảo tự xưng là Bổn Đế là một tiểu tử thậm chí còn chưa đột phá cả Vương giả, Liệt Tung Hoành sẽ một tay đập chết hắn vì cái tội dám ăn nói xằng bậy.
“Phó gia chủ, kế tiếp chúng ta tính sao?” Một tên trưởng lão dò hỏi.
“Tính cái rắm a!” Liệt Tung Hoành mắng to:
“Tranh Dị thuộc tính với Tiên Đế? Muốn chết sao? nhiệm vụ này Liệt gia chúng ta không làm được!”
Bốn tên trưởng lão cúi thấp đầu.
Lần này đến Phú gia giễu võ dương oai, kết quả ngay cả cửa cũng chưa vào được đã lủi thủi đi về, thật sự quá mức xấu hổ.
Liệt Tung Hoành không nói thêm gì nữa, dẫn đầu muốn bước lên Chiến Hạm quay về.
Chỉ là…khi năm người bọn hắn bước đến bên cạnh Chiến Hạm, nhất thời cả đám sắc mặt trở nên mộng bức, khó coi đến cực điểm.
Chẳng biết từ bao giờ, Chiến Hạm Tôn Cấp Hạ Phẩm của Liệt gia trận pháp phòng ngự toàn diện vỡ nát, như một đám sắt vụn trôi nổi trên bãi biển, nào còn chút khí thế của Tôn Cấp như lúc ban đầu?
Thì ra trong lúc Ngũ Long Đế Cung lao đến Phú gia, chẳng biết vô tình hay cố ý mà ngang tàng bá đạo dẫm đạp lên trên tầng không trung phía trên Chiến Hạm, mới khiến nó bị ép đến nát bấy như vậy, thê thảm không cách nào để hình dung.
“Khốn kiếp…thật là khinh người quá đáng mà!” Liệt Tung Hoành ngửa đầu lên trời thét dài, hỏa nộ công tâm.
Thân thể hắn rung lẩy bẩy, bàn tay siết chặt xương cốt kêu lên ken két.
“Phó gia chủ, tính sao đây?” Tên trưởng lão lại lên tiếng rụt rè hỏi.
Liệt Tung Hoành hít sâu một hơi, sắc mặt vặn vẹo đến cực điểm, ánh mắt đỏ ngầu thốt ra hai chữ kinh thiên:
“Đi về!”
Nói xong, phất tay thu hồi Chiến Hạm tan vỡ, dẫn đầu xé rách không gian biến mất dạng.
Bốn tên trưởng lão hai mặt nhìn nhau…nhanh chóng theo sát phía sau.
…
“Toàn thể giải tán, để bổn gia chủ cùng tiền bối bí mật nghị sự!”
Vừa tiến vào đại sảnh Phú gia, Liễu Tú Quyên đã thanh lãnh lên tiếng.
“Tuân mệnh!”
Phú gia một đám trưởng lão ánh mắt cuồng nhiệt khó khăn từ thân thể Lạc Nam rời đi.
Cảnh tượng như vừa rồi bọn hắn vĩnh viễn sẽ không quên, sự oai hùng của một cường giả, bá đạo ngang tàng…ngay cả Mộng gia Đại Đế sống lại cũng không tạo thành rung động như vậy.
Ép đến Liệt gia của Săn Ma Điện thở không nổi, Lạc Nam chính thức trở thành thần tượng của Phú gia.
Bất quá bọn hắn hiểu chỉ có gia chủ mới đủ tư cách đàm luận với vị tiền bối này, vì thế cả đám ngoan ngoãn rút lui, hơn nữa còn đứng từ xa canh gác, tạo điều kiện riêng tư cho hai người trao đổi.
Liễu Tú Quyên phất tay, đại môn bốn phía sống lại, Tôn Lực bao phủ không gian.
Không đợi Lạc Nam phản ứng, Tôn Lực bùng nổ, y phục của nàng đã toàn bộ bị chấn thành phấn vụn.
Thân thể thành thục mê người như mật đào chín mộng hiện ra, chẳng khác thâm cung oán phụ lao thẳng đến Lạc Nam, muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
“Nàng làm cái gì?” Lạc Nam trừng to mắt, hắn không nghĩ đến Tú Quyên lần này vậy mà trực tiếp đến như vậy.
Nhìn dung nhan ngập nước, làn da đỏ hồng, hơi thở đứt quảng và cơ thể trần truồng của nàng, rõ ràng là đã động tình đến cực hạn.
“Thiếp chịu hết nổi, mau yêu thiếp!”
Liễu Tú Quyên hai mắt mê ly, u cốc hồng hào giữa hai chân ướt đẫm.
Nàng bị sự xuất hiện oai phong lẫm lẫm lần này của hắn chinh phục, mặc dù là biết Lạc Nam phô trương thanh thế, nhưng dáng vẻ và sự uy nghiêm khi đó của hắn không thua gì Tiên Đế thật thụ làm rung động trái tim nàng, nhớ lại cảnh tượng Liệt Tung Hoành đám người bị dọa sắp đái ra máu, Liễu Tú Quyên hưng phấn không thể nào tả được.
Nam nhân này quá tuyệt, nàng phải sinh con cho hắn.
Lạc Nam cười hắc hắc nói:
“Thấy đám khốn đó dám khi dễ nàng nên ta mới hù chúng nó một phen!”
Hắn lột xuống Mặt Nạ Thiên Diện, áo choàng đen cũng tiêu tán thành hư vô.
“Ưm…mau yêu thiếp!” Tú Quyên thở ra từng hương thơm nóng bỏng.
Lạc Nam không từ chối thịnh tình của mỹ nhân, hắn ôm sát lấy nàng, hai người quần nhau giữa đại sảnh.
Xuân sắc ngập tràn không gian…
…
Mãi một lúc lâu, diễn biến cũ tái hiện.
Liễu Tú Quyên sắc mặt đầy thỏa mãn, nhưng thân thể lại như vũng bùn nhão nằm trong lòng Lạc Nam.
Nàng bị đưa lên đỉnh liên tục, cuối cùng nâng cờ trắng đầu hàng.
“Kiện Pháp Bảo kia của chàng thật lợi hại, có nó rồi chẳng phải tung hoành vô địch Trung Tiên Giới?”
Liễu Tú Quyên tựa đầu vào ngực Lạc Nam thỏ thẻ, nhớ đến sự bá đạo khủng bố của Ngũ Long Đế Cung, nàng không ngừng thán phục.
Lạc Nam cười khổ: “Nàng có biết để tạo nên khoảnh khắc vừa rồi tiêu hao bao nhiêu Tiên Thạch chứ hả?”
Mặc dù năm con Cốt Long đã gần như có được sinh mệnh thực thụ, nhưng để chúng nó chuyển động tiêu hao một lượng Tiên Thạch khổng lồ tương xứng với nguyên liệu cho một chiếc Phi Thuyền Đế Cấp.
Lần trước Lạc Nam đã đem gần như toàn bộ Tiên Thạch của mình cho Thục Phi, lần này vận chuyển Ngũ Long Đế Cung hắn phải ăn xén một ít Tiên Thạch đặt xung quanh Bất Tử Thụ đấy.
“Haha, Tiên Thạch chỗ thiếp không thiếu, tất cả là của chàng!” Tú Quyên cười tủm tỉm, nhét một chiếc Nhẫn Trữ Vật vào tay hắn.
Lạc Nam quét mắt vào trong nhìn, toàn thân chấn động lắp bắp:
“Cái này là…”
Chỉ thấy số lượng Tiên Thạch khủng bố gắn kết thành một quần thể to như ngọn núi, nhìn qua chẳng khác nào một khối nguyên thể, Tiên Khí nồng đậm không cách nào để hình dung.
Hơn nữa một hơi còn là hai cái…
“Đó là mỏ Tiên Thạch, Mộng gia dùng để trao đổi với năm loại Huyết Mạch và đống vật phẩm của chàng!” Tú Quyên cười nói.
“Mỏ Tiên Thạch…” Lạc Nam âm thầm kinh dị, phải biết đây là hai cái mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm chứ không phải Hạ Phẩm hay Trung Phẩm bình thường đâu.
Nếu đem chúng nó khai thác, số Tiên Thạch đạt được chắc nhiều vô số kể, giá trị liên thành a.
“Mộng gia quả nhiên tài đại khí thô a…” Lạc Nam hài lòng cười.
Hắn lập tức đem một cái mỏ Tiên Thạch chôn dưới gốc cây Bất Tử Thụ, một cái