Tỏa Thiên Hắc Ám…
“Khá lắm, chẳng trách ngay cả cao tầng Săn Ma Điện cũng phải ngấp nghé!” Lạc Nam vuốt cằm, càng nhìn tiểu cô nương càng cảm thấy hài lòng.
Trước tình cảnh kẻ thù ngày một khủng bố mà tu vi của hắn thăng tiến không đủ nhanh, thì sự xuất hiện của Tỏa Thiên Hắc Ám như một liều thuốc an thần.
Dù tu vi không bằng, nhưng nếu được bung hết các loại thủ đoạn bên trong vùng phong tỏa của Tỏa Thiên Hắc Ám, Lạc Nam tự tin không ngán Tiên Tôn.
Chỉ bất quá, tự tin chứ không phải tự cao tự đại.
Mỗi một cường giả ít nhiều đều có bản lĩnh của riêng mình, đôi khi còn có con bài bí mật nguy hiểm.
Bản thân hắn đã có được Tẩy Linh Thanh Thủy, Hắc Cốt U Minh Ám và Phần Lực Thiêu Vương Viêm có thể khắc chế Tỏa Thiên Hắc Ám…thì không thể loại trừ người khác cũng sở hữu thủ đoạn như vậy.
Chẳng may sau khi thi triển Tỏa Thiên Hắc Ám vẫn để đối thủ chạy trốn hoặc sống sót, đến lúc đó đem hết bí mật của hắn lan truyền ra ngoài thì lớn chuyện.
Lạc Nam hiểu mình chưa phải vô địch, không thể chủ quan trong bất kỳ tình huống nào.
“Thiếp nhìn chàng cũng là Ngọc Tiên Viên Mãn, sau khi luyện hóa Tỏa Thiên Hắc Ám sẽ chính thức thành Vương!”
Liễu Tú Quyên đánh giá khí tức trên người Lạc Nam, lại nhìn tiểu cô nương có chút u sầu ngồi trên mặt đất cười nói.
Lạc Nam gật đầu, nếu là Dị thuộc tính bình thường…có lẽ phải cần đến hai hoặc ba loại mới đủ cho hắn đột phá, nhưng Tỏa Thiên Hắc Ám đã hóa hình, năng lượng chắc chắn phong phú, một mình nàng đã đủ để hắn đột phá rồi.
“Muội muội, khảo nghiệm cũng đã rồi…chủ nhân mà Chi Tiên tỷ tỷ chọn cho muội không tệ chứ hả?” Liễu Tú Quyên kéo Tỏa Thiên Hắc Ám dậy, sủng nịnh xoa xoa má nàng cười nói.
Một tháng qua Tỏa Thiên Hắc Ám dạo chơi xung quanh Phú gia, Tỏa Thiên Hắc Ám lại đáng yêu và ngoan ngoãn, hai người có tình cảm tỷ muội khá tốt.
“Hứ, quá khi dễ người…ca ca đúng là quái thai!” Tỏa Thiên Hắc Ám bĩu môi nhìn Lạc Nam nói.
Như đã nói, Tỏa Thiên Hắc Ám sinh ra linh trí chứng tỏ đã tồn tại rất nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên chứng kiến một người chưa đột phá Vương giả lại có được nguồn lực lượng gần như vô tận như Lạc Nam.
Đối với người chủ nhân này, Tỏa Thiên Hắc Ám đã bắt đầu có chút hiếu kỳ.
Lạc Nam mỉm cười, đợi Tỏa Thiên Hắc Ám chính thức nhận chủ, nàng sẽ không cảm thấy khó hiểu khi đã nhìn rõ tình huống trong đan điền của hắn.
“Muội có quen hệ thế nào với Mộng gia?” Lạc Nam hỏi thăm.
Với biểu hiện của Tỏa Thiên Hắc Ám, nàng không giống như là bị Mộng gia bắt ép để giao dịch với hắn.
Nghe Lạc Nam hỏi, Tỏa Thiên Hắc Ám cong lên cánh môi đương nhiên nói ra:
“Muội thiếu nợ Mộng gia ân tình nên chấp nhận trả, Chi Tiên tỷ tỷ cũng nói nếu ca ca không thể thông qua khảo nghiệm thì muội có thể không nhận huynh, Mộng gia sẽ tìm Dị thuộc tính khác để trao đổi!”
“Ân tình?” Lạc Nam tấm tắt lấy làm kỳ.
“Không sai, nhiều năm về trước…khi muội chỉ còn là một đoàn Bóng Tối nhỏ bé lênh đênh trong hư không vô tận, chính Mộng Thải Vân vô tình đi ngang qua đã cho muội không ít năng lượng, còn điểm hóa khiến tốc độ trưởng thành của muội trở nên nhanh hơn!” Tỏa Thiên Hắc Ám thành thật ngây thơ nói.
“Mộng Thải Vân?” Lạc Nam nhíu mày, hắn không có ấn tượng với cái tên này.
“Mộng Thải Vân chính là Mộng gia Đại Đế!” Liễu Tú Quyên lên tiếng nói.
“Phốc!”
Lạc Nam xém chút phun một ngụm ra ngoài.
Hắn trợn mắt nhìn Tỏa Thiên Hắc Ám.
Con bà nó, vị Mộng gia Đại Đế kia chính là một trong các tổ tiên sáng lập ra Mộng gia, sau khi chết lại thông qua bí pháp để bản thân tồn tại ở trạng thái thực vật không biết bao nhiêu năm nhằm bảo vệ Mộng gia, mãi đến tận gần đây mới nhờ Cửu Diệp Liên Hoa của hắn phục sinh sống lại.
Mà Tỏa Thiên Hắc Ám không ngờ khi chưa phát triển lại được chính Mộng gia Đại Đế trong quá khứ tiện tay trợ giúp nên mới có ngày hôm nay.
Đủ thấy song phương tồn tại lâu đến mức nào.
“Có thể điểm hóa và thúc đẩy một Dị thuộc tính phát triển, tu vi khi đó của Mộng Thải Vân ít nhất cũng đã là Tiên Đế rồi!” Kim Nhi cười nói.
Lạc Nam gật gật đầu…
“Muội vốn ẩn mình trong hư không chẳng ai tìm thấy, bất quá sau khi cảm ứng được khí tức của Mộng Thải Vân sống lại, thêm nữa Mộng gia rêu rao tìm kiếm Dị thuộc tính khắp nơi, vì thế muội mới chủ động tìm đến Mộng gia trả nợ!” Tỏa Thiên Hắc Ám tiếp tục giải thích nói.
“Muội thật đáng khâm phục!” Lạc Nam hướng Tỏa Thiên Hắc Ám nâng lên ngón tay cái.
Tiểu cô nương này sau khi thành công hóa hình vẫn không quên ân nhân từng giúp đỡ mình năm xưa, nhờ thế mới được Mộng Chi Tiên giới thiệu xuất hiện trước mặt hắn bây giờ, có thể nói là trọng tình trọng nghĩa.
Mộng gia cũng rất tôn trọng Tỏa Thiên Hắc Ám, đôi bên đạt thành thỏa thuận…nếu Lạc Nam chẳng thể thông qua khảo nghiệm của Tỏa Thiên Hắc Ám, như vậy nàng không cần nhận Lạc Nam làm chủ, mà ân tình năm xưa của Mộng Thải Vân cũng xem như đã trả.
Tỏa Thiên Hắc Ám đối với mình tự tin vô cùng, cho rằng khó ai thông qua khảo nghiệm của mình, nào đâu gặp phải quái thai như Lạc Nam…trực tiếp thô bạo xuất sử ba loại Dị thuộc tính khác khắc chế nàng, tiểu cô nương khóc không ra nước mắt a.
“Tiểu Nam, Chi Tiên có nhờ vả thiếp nói với chàng giữ lại linh trí của Tỏa Thiên Hắc Ám khi luyện hóa!” Liễu Tú Quyên có chút cầu khẩn nói.
Mộng gia lo lắng Lạc Nam sẽ xóa đi linh trí của tiểu cô nương, như vậy thật sự quá tội nghiệp.
“Haha!” Lạc Nam buồn cười lắc đầu.
Ý niệm vừa động.
Hai thân ảnh một đỏ một thất sắc đã xuất hiện tại sau lưng hắn.
“Cái này…”
Mà khi chứng kiến hai người vừa hiện, Tỏa Thiên Hắc Ám hai mắt trừng lớn, môi đỏ hé mở lắp ba lắp bắp hết sức đáng yêu.
“Gặp qua muội muội, sau này chúng ta là người một nhà rồi!” Hỏa Nhi cười quyến rũ nói.
Quang Nhi tiến đến thân thiện kéo tay Tỏa Thiên Hắc Ám nhu hòa nói: “Tỷ là Quang Minh, muội là Hắc Ám…nhưng chúng ta đều theo một người chủ nhân, sau này phải cố gắng giúp đỡ lẫn nhau!”
“Muội…muội…” Tỏa Thiên Hắc Ám vẫn còn ngơ ngác.
Nhìn hai vị tỷ tỷ Thiên Địa Dị Vật khác thậm chí có được linh trí cao hơn cả mình, ánh mắt nàng tròn xoe thật lâu.
“Ahahaha, thật tốt quá…thật tốt quá, ta có bạn chơi rồi!”
Tỏa Thiên Hắc Ám nhảy nhót tung tăng, âm thanh kinh hỉ ngân vang như chuông bạc vang vọng khắp bầu trời Phú gia.
Nàng có nằm mơ cũng không ngờ Lạc Nam đã sở hữu trước đó hai Dị thuộc tính hóa hình, hơn nữa còn thân thiệt gần gũi như vậy.
Cảm nhận được tình cảm chân thật của Hỏa Nhi và Quang Nhi, Tỏa Thiên Hắc Ám trong lòng vui sướng không thể tả.
Liễu Tú Quyên nhìn một màn này, ánh mắt nhu tình nhìn Lạc Nam.
Nam nhân này của nàng luôn biết cách lấy lòng nữ giới, có Quang Nhi và Hỏa Nhi xuất hiện…chỉ sợ hắn có đuổi Tỏa Thiên Hắc Ám cũng sẽ không đi.
“Còn có ta!”
Âm thanh trầm thấp vang lên, tiểu khủng long xuất hiện trên bả vai Lạc Nam, ánh mắt trừng trừng nhìn Tỏa Thiên Hắc Ám.
“A, thật đáng yêu!”
Tỏa Thiên Hắc Ám hai mắt long lanh như có vô số ngôi sao nhỏ bên trong, chạy đến bế phốc Tiểu Khủng Long ôm vào trong ngực.
Đúng như Tú Quyên nói, hiện tại dù Lạc Nam có đuổi nàng cũng không đi a…
…
“Tú Quyên, nàng xem có nhận ra đồ vật này!”
Để Tỏa Thiên Hắc Ám cùng ba đồng bọn chơi đùa, Lạc Nam lôi kéo Tú Quyên sang một bên, từ trong nhẫn lấy ra một vật hướng nàng thăm hỏi.
Tú Quyên liếc mắt nhìn đến, phát hiện đồ vật trong tay Lạc Nam là một bức tượng đất hình con Hổ hết sức sống động, bất quá không chứa bất kỳ khí tức nào.
Hiển nhiên sau khi nghiên cứu không thành, Lạc Nam quyết định cầu cứu Tú Quyên.
Nàng là thành viên của Thiên Địa Hội, kiến thức phong phú đa dạng vô cùng, biết đâu có thể nhận ra lai lịch của pho tượng.
“Cái này…là gì…?”
Bất quá khiến Lạc Nam hơi tiếc nuối chính là, ngay cả Tú Quyên cũng mở miệng nghi ngờ, nàng chưa từng thật vật nào giống như vậy.
Lạc Nam đem pho tượng con Hổ giao cho Tú Quyên quan sát, cũng đem những thủ đoạn từng thi triển lên người nó miêu tả một lần.
Liễu Tú Quyên chân mày nhíu chặt, trịnh trọng quan sát con Hổ nhỏ, đáng tiếc dù với tầm mắt cao