“Ực…”
Lạc Nam nuốt nước miếng một ngụm, tiểu huynh đệ dưới thân biểu tình dữ dội.
Nhìn ba mỹ nhân Thục Phi mặc dù giống nhau như đúc nhưng khí chất vẫn có sự khác biệt, dường như trong lúc tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Thục Phi đã cố tình tạo ra hai phân thân có khí chất khác với mình để dễ dàng phân biệt.
Hậu Cung có hai cặp song sinh, nhưng giống như sinh ba thế này thì lần đầu chứng kiến a.
Hai nữ lại đang trần trụi không chút che chắn nào, bốn bầu sữa run run theo từng nhịp thở, đường cong lã lướt, bờ mông vểnh cao, đôi chân miên man…không chỗ nào không đẹp.
Kích thích…quá mức kích thích…
Nếu không phải bên ngoài vẫn đang kề cận nguy hiểm, Lạc Nam sẽ xách thương lên ngựa ngay lập tức…
“Làm sao…còn chờ cái gì nữa?” Thục Phi bản thể hé mở môi thơm, thân thể uyển chuyển tiến đến bên cạnh nam nhân, một tay cầm lấy đũng quần của hắn nhẹ nhàng vuốt ve.
Hai mỹ nữ Thục Phi khác thừa hưởng toàn bộ trí nhớ của nàng nên cũng không mấy xấu hổ, các nàng biết sở dĩ mình được tồn tại là nhờ Lạc Nam, vì lẽ đó cũng không mấy kháng cự cùng lúc ái ân với hắn.
Hai nữ tiến lại gần, giọng điệu ngâm nga: “Đây là lần đầu tiên của hai người bọn thiếp, cầu chàng thương tiếc!”
“Ực…” Lạc Nam sắp phát điên.
Thất Thải Huyền Quang nhanh chóng vận chuyển, đem thần trí của hắn giữ tỉnh táo, xóa sạch một chút dục vọng vừa mới trỗi dậy.
“E hèm, hai nàng còn không mau mặc y phục?” Hắn ho khan nói.
“Chàng sao thế? Không thích nhất long tam phụng?” Thục Phi hơi làm nũng, bế quan thời gian dài làm nàng cũng muốn ân ái với nam nhân của mình một phen.
Hai nữ bên cạnh ánh mắt có chút mất mát, chẳng lẽ Lạc Nam không thích các nàng?
“Đừng nghĩ lung tung, lần này ta đắc tội Đế Cấp Thế Lực, lần sau sẽ bù cho các nàng!” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Dù sao thì Linh Giới Châu còn chưa qua mắt được Tiên Đế đâu!”
Hắn sợ đang cùng tam nữ ân ái đột nhiên có Tiên Đế ập vào khách sạn, bí mật Linh Giới Châu bại lộ thì toang, cẩn thận là nhất…Linh Giới Châu cất chứa Bất Tử Thụ, dù nguy cơ rủi ro là thấp nhất Lạc Nam cũng sẽ không mạo hiểm.
Trải qua một chén Luân Hồi Tửu, Lạc Nam biết mình hiện tại còn quá nhỏ bé so với mảnh Vũ Trụ này.
“Đắc tội Đế Cấp Thế Lực?” Ba nữ Thục Phi lắp bắp kinh hãi, cũng biết tính nghiêm trọng của sự việc, hai nữ phân thân không hỏi nhiều nhanh chóng mặc y phục vào.
Thục Phi lúc này mới thắc mắc hỏi hắn: “Thiếp cảm thấy thời gian trong Gia Tốc Trận không còn trôi nhanh nữa, chàng biết nguyên nhân chứ?”
“Ta được sư phụ Kim Nhi đưa đến Đại Tiên Giới luyện tập, nơi này không thể sử dụng Gia Tốc Trận!” Lạc Nam giải thích nói.
Tiến vào Vạn Giới Môn, vì không để quỷ tích thời gian nhiễu loạn thất thường, Gia Tốc Trận buộc phải dừng hoạt động.
Cũng chính vì thế mà hắn mới không dám cùng Thục Phi ba nữ ân ái, nếu có Gia Tốc Trận tồn tại, dù cùng các nàng chơi đùa vài ngày bên trong cũng chẳng thành vấn đề gì.
“Đại Tiên Giới?” Ba người Thục Phi dở khóc dở cười, tên này vừa đến Đại Tiên Giới đã đắc tội Đế Cấp Thế Lực, thật hết chỗ nói.
“Yên tâm! Ta đã luyện tập hoàn tất, nàng không thấy vừa đột phá Vương giả, vừa đột phá Hồn Vương sao?” Lạc Nam có chút đắc ý khoe khang trước ba nữ nhân của mình.
“Lợi hại!” Ba nữ gật đầu liên tục, các nàng biết chiến lực của nam nhân này khủng bố, hiện tại hắn đã là Hồn Tiên Song Vương, dù là ba người các nàng cũng chưa chắc đánh bại hắn.
“Bọn thiếp cũng đột phá Đại Tôn, chỉ bất quá đã đem toàn bộ Tiên Thạch của chàng dùng hết!” Ba người Thục Phi hai ngại ngùng cười.
Tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh tiêu hao năng lượng nhiều quá mức tưởng tượng, ngay cả Vô Lượng Tiên Băng cung cấp cũng không kịp, lượng Tiên Thạch khổng lồ Lạc Nam đưa dùng sạch sẽ.
Bất quá cũng nhờ đó mà cả Thục Phi và hai phân thân đều đột phá Đại Tôn.
“Nam nhân kiếm Tiên Thạch chính là để nữ nhân của mình sử dụng mà!” Lạc Nam cười haha, đem một cái Mỏ Tiên Thạch giao cho ba người các nàng.
Đã luyện thành Nhất Khí Hóa Tam Thanh, tài nguyên tu luyện sắp tới của ba nữ sẽ cực kỳ khổng lồ, hắn cũng chẳng tiết kiệm với các nàng làm gì.
Lạc Nam không sợ tiêu hao tài nguyên, hắn chỉ lo lắng nữ nhân của mình không đủ khả năng luyện thành công hàng Đế Cấp.
Bất quá mấy nữ đều là thiên phú cực cao, chưa từng để Lạc Nam phải thất vọng.
“Yêu chàng chết mất!” Thục Phi quyến rũ dâng lên môi thơm.
Lạc Nam phân biệt thưởng cho mỗi người các nàng mỗi người một ngụm vào đôi môi đỏ, vị ngọt và sự mềm mại lan tỏa bờ môi.
Chưa hài lòng chép chép miệng, nhớ đến quyển trục Vũ Kỹ đạt được từ Tiêu Dao Tiên Đế, Lạc Nam lấy ra xem thử.
“Tôn Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ - Tiểu Vô Tướng Kỹ!”
Lật sang trang thứ hai, chỉ thấy mô tả: “Đây là môn Vũ Kỹ không có hình thái, vô hình vô ảnh, luyện đến đại thành có thể mô phỏng theo tất cả vũ kỹ từ Tôn Cấp Cực Phẩm khác trở xuống trong thiên hạ bằng Linh Căn của chính mình!”
“Lợi hại!” Lạc Nam ánh mắt lóe sáng.
Tiểu Vô Tướng Kỹ này không hề đơn giản, sở hữu nó chẳng khác nào sở hữu toàn bộ Vũ Kỹ Tôn Cấp Cực Phẩm trở xuống khác mà người tu luyện Tiểu Vô Tướng Kỹ gặp phải.
Quan trọng nhất là, Tiểu Vô Tướng Kỹ không phải dạng truyền thừa nội dung theo Ngọc Bội, nó là một quyển trục được ghi chép hoàn chỉnh, nhờ đó số người tu luyện không hề hạn chế.
“Môn Vũ Kỹ này rất thích hợp các nàng, cầm đi nghiên cứu!” Lạc Nam đem Tiểu Vô Tướng Kỹ giao cho ba người Thục Phi.
Đợi ba người các nàng luyện thành, hắn sẽ tiếp tục giao cho chúng nữ thân mật của mình tu luyện, gia tăng lực chiến cho các nàng.
Đương nhiên nếu rảnh rỗi, Lạc Nam không ngại nghiên cứu Tiểu Vô Tướng Kỹ một phen, điều đáng tiếc duy nhất là môn Vũ Kỹ này không thể mô phỏng Vũ Kỹ đạt đến Đế Cấp.
“Không hổ danh là Tiêu Dao Tiên Đế, tùy tiện ban xuống một môn Vũ Kỹ đã lợi hại như vậy!” Lạc Nam trong lòng cảm thán.
Hắn không thể lường trước chỉ bằng một câu Đối, đã được thưởng thứ hữu dụng như Tiểu Vô Tướng Kỹ, đối với môn Kiếm Thuật thần bí còn lại kia càng thêm chờ mong.
“Được rồi, chàng cần gì cứ triệu hoán bọn thiếp!” Ba người Thục Phi ngoan ngoãn gật đầu, trong mắt chiến ý dày đặc.
“Yên tâm, sư phụ Kim Nhi sẽ lập tức mang ta về Hải Vực Tinh, các nàng cứ thong thả!”
Lạc Nam hài lòng nhếch miệng nói, thân thể đã rời khỏi Linh Giới Châu.
…
Vừa tiến ra ngoài, việc đầu tiên Lạc Nam làm là khôi phục dung mạo Lạc Yên, sau đó hướng trong lòng hạ lệnh:
“Mở ra Vạn Giới Môn, trở về Hải Vực Tinh!”
Dây dưa với Dịch gia lúc này hoàn toàn không có lợi, cùng lắm là giết được vài con chó săn, dùng an toàn của mình để dây dưa với đám chó săn không hề xứng đáng.
Vạn Giới Môn mở ra, Lạc Nam trong vai Lạc Yên ngay lập tức bước vào.
Đến và đi như một cách đầy thần bí…
Nửa canh giờ sau, hư không trong khán phòng khách sạn nứt ra, ba thân ảnh mờ ảo cùng lúc xuất hiện.
Chỉ thấy bọn hắn cơ thể mặc Hắc Y, mặt đeo mặt nạ, đầu đội đấu bồng…tất cả đều là một màu đen kịch.
Ba người như ba hồn ma, vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức, vô mùi vô vị…
Bọn hắn như u linh, trên tay cầm Chủy Thủ sắt lẹm có thể xoắn nát cả không gian cứng cáp ở Đại Tiên Giới.
“Người đâu?”
Ý niệm truyền tải cho nhau, vẫn không có âm thanh phát ra…
“Chẳng lẽ tin tức có sai lệch, mục tiêu không hề vào khách sạn này?” Một người trong lòng thắc mắc.
“Không thể nào, tin tức là do Đại Trưởng Lão và Đế Tử cung cấp, làm sao có thể sai lệch?” Hai người còn lại phủ nhận.
“Dùng Nhãn Thuật - Phá Vọng Đồng quan sát!” Cả ba đạt thành nhận thức…
Chỉ thấy sau lớp mặt nạ, ba đôi mắt của bọn chúng trở nên đỏ ngầu một cách quỷ dị, sau đó trở nên tinh tường hơn bao giờ hết.
Ở ba đôi mắt này, thị lực của bọn hắn đạt đến một tầng cao mới, quét ngang quét dọc trong khán phòng, thậm chí nhìn xuyên thấu toàn bộ khách sạn…
“Không gian nơi này vẫn còn gợn sóng rất nhỏ, nói rõ người đã rời đi!”
Cuối cùng, bọn hắn phát hiện vùng không gian tại vị trí Vạn Giới Môn vừa mở vẫn còn một chút dao động cực nhỏ, đưa ra kết luận mục tiêu đã bỏ trốn, nói rõ lần này ám sát thất bại.
Nếu không có môn Nhãn Thuật lợi hại Phá Vọng Đồng, căn bản sẽ không phát hiện được manh mối này.
“Trở về báo cáo đi!”
…
ẦM!
Chiếc bàn trước mặt vỡ vụn, Dịch