Mặc dù Tứ Đại Thần Tướng và một đám Hộ Pháp vẫn đang quần nhau, và số lượng Hộ Pháp ngày một suy giảm…
Nhưng mà, thanh âm chiến đấu lúc này đây dường như cũng đã trở nên tĩnh lặng…
Hay nói đúng hơn, màn nhĩ trong tai của những người đang có mặt tạm thời mất đi thính giác…
Cuồng Thú Quyền thật sự lột xác khi được Bá Lực và Hồng Hoang Ma Văn gia trì, thanh âm chấn nát thương khung mà nó tạo ra đã đánh cắp thính giác của đám người trong phút chốc.
Nhưng mà…mặc dù không có thanh âm vang vảng bên tai, thì hình ảnh bọn hắn được chứng kiến cũng quá mức chấn động, từng cặp mắt trợn lớn lên, từng cái miệng há hốc, trái tim của bọn hắn chết lặng, thật lâu chẳng thể lấy lại bình tĩnh…
Bọn hắn chứng kiến điều gì?
Vâng, một Vương giả tung ra nhất quyền, miểu sát Đại Tôn, thân phận chính là đại trưởng lão của Huyền Dạ Tung, nhân vật ở Trung Tiên Giới có thanh danh hiển hách.
Không phải Huyền Dạ Tùng yếu, trái lại…hắn sở hữu Hắc Ám Tôn Lực, tu luyện Tôn Cấp Công Pháp, nuốt vào Yêu Đan của Tinh Không Thú bỏ qua cả khí thế đến từ Thiên Đế Biến và Nghịch Long.
Trong tình cảnh đó, Huyền Dạ Tùng gần như vô địch trong cùng cấp…
Vậy mà giờ đây, hắn bị một Vương giả miểu sát rồi.
“Yêu nghiệt…yêu nghiệt a…”
Quang Lân với Ám Cực khóe miệng rung rẩy, da mặt co rúm lại, ánh mắt nhìn về Lạc Nam so với Âu Dương Thương Lan còn kiêng kỵ hơn.
Không hổ là Địa Tôn, bọn hắn lấy lại tinh thần trước cả Âu Dương Thương Lan, bởi vì lúc này nàng vẫn còn đang thất thần thoáng chốc.
“Hồng Hoang Ma Văn…còn tồn tại…”
Không ai để ý rằng, khi phát hiện Lạc Yên sử dụng đến Hồng Hoang Ma Văn, trong mắt của Âu Dương Thương Lan vậy mà xuất hiện một tia kinh hỉ và hy vọng, đó là cảm xúc mà lẽ ra không nên xuất hiện ở một Tiên Tu.
“Loạn Thương Thiên Vương…à không, Loạn Thương Tôn Giả!” Quang Lân hít sâu một hơi, nhìn Âu Dương Thương Lan rặn ra nụ cười nói:
“Chúng ta giảng hòa nhé? Lưu Quang Tinh và Dạ Ảnh Tinh chúng ta sẽ lập tức rút quân, từ nay về sau không dám xâm phạm Hải Vực Tinh nửa bước!”
“Không!” Âu Dương Thương Lan bình thản nói một tiếng.
“Thế ngươi muốn thế nào? Chúng ta có thể thương lượng!” Ám Cực cũng mở miệng, sắc mặt so với khóc còn khó coi hơn.
Với kinh nghiệm và tầm mắt, Ám Cực và Quang Lân biết một trận này phương mình không có bất kỳ tỷ lệ thắng nào.
Mặc dù khó tin, mặc dù hoang đường…nhưng là sự thật.
Nữ nhân Vương giả kia, thật sự thay đổi toàn bộ cục diện mà Bồng Lai Tiên Đảo chật vật trong những ngày qua.
Trước tình cảnh đó, để giữ gìn tính mạng và quân số, hai người bọn hắn không thể không hàng.
Đáng tiếc, đáp lại thái độ đầu hàng của bọn hắn, là sát khí dữ dội chưa từng có của Âu Dương Thương Lan.
“Các ngươi phải chết! phải chết sạch…bởi vì các ngươi đã biết quá nhiều!”
Nàng hít sâu một hơi, Ngân Dạ Đế Thương rung lên, Đế uy cuồn cuộn, một lần nữa lao vọt đến hai Địa Tôn cấp cường giả.
Âu Dương Thương Lan chưa từng muốn giết người như lúc này, nàng hiểu rõ một điều…nếu để bất kỳ con cá nào lọt lưới, như vậy toàn bộ Vũ Trụ này mặc dù rộng lớn, nhưng Lạc Yên đã không còn chốn dung thân.
Chỉ sợ đệ nhất cường giả như Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng vô pháp bảo vệ.
Chính vì thế, Quang Lân và Ám Cực phải chết.
Nghĩ đến đây, Âu Dương Thương Lan quyết định thay đổi phương thức chiến đấu, chuyển sang dùng mạng đổi mạng.
Nàng như một nữ chiến thần, bất chấp né tránh công kích của đối thủ, Ngân Dạ Đế Thương hung hăng nhắm vào nơi yếu hại trên người Quang Lân cùng Ám Cực đâm đến.
Sát phạt quả quyết chưa từng có.
“Nữ nhân này lên cơn điên cái gì?”
Quang Lân với Ám Cực há mồm chửi má nó, chỉ có thể cắn chặt răng, yểm trợ lẫn nhau đối chiến.
Vết thương trên cơ thể ba người ngày một nhiều lên…
…
“Khốn kiếp, ngươi không phải Ám Toàn, ngươi rốt cuộc là ai?”
Trong hàng ngũ Hộ Pháp, rốt cuộc cũng có kẻ vô tình phát giác được hành động lén lút của lão già Ám Toàn, nhất thời oán hận gầm thét lên.
Số lượng Hộ Pháp lúc này chỉ còn lại chưa đến một nửa, tỷ lệ thương vong cực kỳ cao vốn đã gây nên vài kẻ hoài nghi, vì sao những tên lùi về phía sau trị thương toàn bộ đều chết? chẳng lẽ trùng hợp đến thế à?
Một đám Hộ Pháp lúc này hận ý thao thiên nhìn về Ám Toàn, lão già khốn kiếp này lâm trận phản bội sao?
Sẽ không…
Bởi vì người thân của Ám Toàn đều sống ở Dạ Ảnh Tinh, nếu hắn dám phản bội…kết cục của đám người thân thê thảm có thể hiểu, chưa kể Ám Toàn còn là thành viên trung thành của Ám Thiên Cung, từ nhỏ đến lớn đều sống ở nơi này.
Khả năng phản bội là cực thấp.
Như vậy chỉ có một kết luận khác, lão già trước mắt không phải là Ám Toàn, mà là nội gián.
Quả nhiên, biết bản thân mình bại lộ…người giả mạo Ám Toàn cũng không ngụy trang nữa.
Rột roạt…
Theo một tiếng da thịt rạn nứt vang lên, chỉ thấy thể xác Ám Toàn đột nhiên tách thành hai nửa, từ bên trong thân hình già nua ấy bước ra một nữ nhân khuynh quốc khuynh thành, xung quanh thân thể là Đoạt Sinh Đàm Thủy che chắn bao phủ.
Phần phật…
Áo choàng đen tung bay, nhanh chóng trùm lấy cơ thể, ngoại trừ Ỷ Vân còn có thể là ai?
“Ta hận không thể giết sạch các ngươi!” Ỷ Vân hé mở môi hồng hận ý thao thiên nói, bên trong mắt đẹp thấm đẫm nước mắt.
Nàng chính mắt nhìn thấy các tỷ muội thân thiết Bồng Lai Tiên Đảo từng người…từng người một bị trọng thương, có người chỉ còn sót lại một hơi thở không rõ sống chết, có người bị chém mất tay chân.
Nàng sao có thể không căm hận?
Chỉ đáng tiếc, nàng bị bại lộ quá nhanh…chưa thể làm giết sạch cả mà thôi.
“Giết con tiện tỳ đó!”
Một đám Hộ Pháp cũng căm giận không kém, nghĩ đến nếu để Ỷ Vân tiếp tục thành công bí mật ám sát, chỉ sợ thi thể tiếp theo rất có thể là bọn hắn.
Cả đám bọn hắn nhìn ra Ỷ Vân không tinh thông chiến đấu trực diện, sở dĩ giết được nhiều người là ỷ vào ẩn nấp đánh lén mà thôi.
Vì thế tin chắc chỉ cần vài vị Thiên Vương Hộ Pháp liên thủ cũng có thể làm thịt nàng.
Ỷ Vân thấy cảnh này cũng chẳng thèm ở lại, thi triển Thân Pháp nhanh chóng rời đi.
“Chạy đi đâu?” Ba tên Thiên Vương cấp Hộ Pháp điên cuồng truy kích.
“Ha hả, đối thủ của các ngươi lúc này chính là chúng ta!” Hỏa Nhi khanh khách cười quyến rũ, điều khiển Hỏa Thần Tướng lao vọt mà đến, yểm hộ cho Ỷ Vân rút lui.
RỐNG…
Ba tôn Thần Tướng còn lại không cam lòng yếu thế, toàn lực công kích bảo hộ Ỷ Vân.
Ỷ Vân nhân cơ hội đó rời khỏi trung tâm chiến trường, mắt đẹp lập tức phát hiện một bầy nữ tu sĩ có vài trăm người, diện mạo xinh đẹp đang co rúm trốn trong một góc sát ranh giới Tỏa Thiên Hắc Ám.
“Là các ngươi…”
Ỷ Vân ánh mắt phức tạp, nàng nhận ra đám nữ tu này chính là đệ tử của các Vương Cấp Thế Lực ở Hải Vực Tinh cống nạp cho đám súc sinh Lưu Quang Tinh với Dạ Ảnh Tinh chơi đùa.
Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan bất ngờ tập kích, đám nữ tu sĩ này mới may mắn thoát khỏi nanh vuốt lang sói, lúc này co rúm lại góc khuất an toàn trốn tránh, cũng may dư ba chiến đấu lan đến chỗ các nàng không quá mạnh.
“Các ngươi đã nhìn thấy tất cả?” Ỷ Vân cất tiếng hỏi.
Đám nữ tu hốt hoảng lắc đầu.
Ỷ Vân nhếch môi đỏ, nàng biết đám nữ tu này đã toàn bộ nhìn thấy bí mật của Lạc Nam…mặc dù kiến thức của các nàng vô tri, nhưng vì an toàn của nam nhân mình…theo lý nên giết chết toàn bộ để đảm bảo.
Bất quá nghĩ đến tính cách của Lạc Nam không phải người hiếu sát kẻ vô tội, Ỷ Vân nhìn đám nữ tu lên tiếng:
“Toàn bộ giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, sau trận chiến này số phận của các ngươi sẽ có người định đoạt!”
“Vì sao phải giao Linh Hồn Bổn Nguyên cho ngươi?” Một nữ tu đạt đến Ngọc Tiên không phục hỏi.
“Hừ, bởi vì nếu không có Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta đánh đến, đám các ngươi đã bị lũ súc sinh kia chơi chết!” Ỷ Vân cười lạnh, Tỏa Thiên Hắc Ám cuộn trào quấn chặt lấy nữ Ngọc Tiên kia, phong tỏa khắp kinh mạch của nàng, ánh mắt xinh đẹp sắt bén:
“Một điều nữa, bởi vì các ngươi không có quyền phản kháng!”
“Ta…ta giao còn không được sao?” Nữ Ngọc Tiên sắc mặt tái mét, chỉ có thể chịu phục tùng.
Các nàng chỉ là Ngọc Tiên, mà Ỷ Vân dù sao cũng là Địa Vương, chỉ xém chút nữa có thể đột phá Thiên Vương, chênh lệch đôi bên cực kỳ to lớn.
Ỷ Vân hài lòng gật đầu, một hơi thu hết Linh Hồn Bổn Nguyên của các nàng, mở miệng hạ lệnh:
“Còn kẻ nào sống sót? Toàn bộ tập trung bọn hắn lại đây cho ta!”
Vì không để có cá lọt lưới, Ỷ Vân dốc sức thay Lạc Nam dọn dẹp sạch sẽ nơi này.
…
RĂNG RẮC…
Thanh âm rạn nứt vang lên, Lạc Nam cảm thấy ngoài ý muốn nhìn cánh tay phải của mình.
Tại trên đó, vảy của Nghịch Long bắt đầu vỡ vụn.
Nghịch Long Chiến Thân bị nát một bên tay phải, mà nguyên nhân chính là vì gánh chịu trọng tải quá lớn đến từ Bá Lực với Hồng Hoang Ma Văn.
Cánh tay Lạc Nam lúc này cũng đã chết lặng, xương cốt và da thịt máu me be bét, đau