Lạc Nam hứa hẹn với Mộc Linh Nhu, lại rời khỏi Linh Giới Châu.
“Đan Huyền Môn…”
Hắn lẩm bẩm một tiếng, quyết định có thời gian sẽ điều tra một chút về thế lực này.
Có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, mặc dù Mộc Linh Nhu đã nói đại khái, nhưng nàng chỉ là một tiểu cô nương, tin tức của nàng chưa chắc toàn bộ đều chính xác.
Với thực lực hiện tại của Lạc Nam, cộng thêm Khôi Lỗi Đế Giả và Phỏng Thiên Kính, nếu Đan Huyền Môn thật sự chỉ có hai vị Đế giả tọa trấn, cũng không có gì đáng e ngại.
Nhưng mà, Lạc Nam còn phải cân nhắc kỹ càng hơn mới quyết định hành động…
Đan Huyền Môn bản chất là một Luyện Đan cấp thế lực, nội tình của nó không hề đơn giản như những gì Mộc Linh Nhu kể.
Bởi vì Luyện Đan Sư là nghề nghiệp cao quý, có địa vị cực cao ở Tiên giới này, và đương nhiên…các mối quan hệ của bọn hắn cũng vô cùng đa dạng.
Đan Đế là nhân vật có thể luyện chế ra Đế Cấp Đan Dược, rất nhiều Tiên Đế phải nhờ vả bọn hắn, nể mặt bọn hắn, cầu cạnh bọn hắn bằng lòng Luyện Đan cho mình.
Bởi vì muốn trở thành Luyện Đan Sư yêu cầu cực kỳ hà khắc, càng đừng nói đến nhân vật có thể trở thành Đan Đế.
Nói một cách dễ hiểu, Luyện Đan Sư là nhân vật cung không đủ cầu, toàn bộ tu sĩ đều có nhu cầu sử dụng Đan Dược, nhưng trong một ngàn tu sĩ lại chỉ có số ít người đủ điều kiện trở thành Luyện Đan Sư mà thôi, thậm chí là không có người nào.
Chính vì thế mà rất nhiều tu sĩ đều tôn trọng Luyện Đan Sư, ưu ái Luyện Đan Sư…để bọn hắn ưu tiên Luyện Đan cho mình.
Đan Huyền Môn sở hữu đến tận hai vị Đan Đế, nếu nói bọn hắn không quen biết bất kỳ Tiên Đế nào khác, trẻ em ba tuổi cũng cảm thấy hoang đường.
Lạc Nam không e ngại hai vị Đan Đế của Đan Huyền Môn, cái hắn kiêng kỵ là các mối quan hệ rộng rãi của bọn hắn.
Muốn từ trong tay Đan Huyền Môn đoạt về Mộc Linh Tộc, phải chuẩn bị sẳn tâm lý đối mặt với số lượng Tiên Đế mà Đan Huyền Môn có thể hiệu triệu.
Hai vị Đan Đế của Đan Huyền Môn chỉ cần đứng ra kêu gọi và dùng Đế Cấp Đan Dược làm thù lao, chỉ sợ lập tức sẽ có không ít Tiên Đế đứng ra sẳn sàng làm việc cho bọn hắn.
Chưa kể số lượng Tiên Tôn, Đan Tôn của Đan Huyền Môn cũng là một cổ lực lượng khổng lồ.
Dù Lạc Nam sử dụng đến Phỏng Thiên Kính hóa thành Khôi Lỗi Đế Giả, thì hai cái Khôi Lỗi Đế Giả cũng hoàn toàn không đủ dùng.
Đừng thấy hiện tại Lạc Nam là Đan Vương mà không có lợi ích gì, thực chất chỉ cần hắn đứng ra tuyên bố thân phận, lại dùng lượng lớn Vương Cấp Đan Dược phẩm chất cao làm lương bổng, tin chắc sẽ có rất nhiều Tiên Vương tranh nhau làm việc cho hắn.
Đan Huyền Môn cũng giống như vậy…cũng có rất nhiều cường giả sẳn sàng làm việc cho bọn hắn để nhận về Tiên Đan.
Đó chính là ưu thế và chỗ lợi hại của Luyện Đan Sư, cũng chứng minh vì sao thánh địa của Luyện Đan Sư là Đan Thần Tháp có địa vị không kém các thế lực cự đầu như Thiên Địa Hội, Săn Ma Điện…
Cũng lý giải nguyên nhân vì sao Đan Thần Tháp sở hữu Vĩnh Hằng Hỏa cũng không ai dám lăm le cướp đoạt.
Chọc vào mỗi một tên Luyện Đan Sư cũng giống như chọc vào các mối quan hệ rộng rãi của bọn hắn, cần phải cân nhắc hậu quá trước khi làm.
“Đợi điều tra tường tận Đan Huyền Môn rồi tính tiếp…”
Lạc Nam tạm gác chuyện này qua một bên.
Hắn triệu hồi Tiểu Tinh, nhảy lên lưng nó…rời khỏi phạm vi Địa Hoàng Thánh Địa.
…
“Haha, các ngươi đều phải chết!”
Cách Địa Hoàng Thánh Địa không xa, hai nhóm người đang điên cuồng chiến đấu, mỗi một chiêu số đều là trí mạng, dồn đối thủ vào đường chết.
Một nhóm trong số đó không ai khác chính là Âm Dương Thánh Giáo do Hoa Tam Nhất cầm đầu hai mươi vị Tôn giả.
Bản thân Hoa Tam Nhất càng là nhân vật trên Thiếu Đế Bảng xếp thứ 69, có tu vi Đại Tôn, vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ là, đối thủ của Âm Dương Thánh Giáo còn mạnh hơn một bậc.
Đó là một nhóm Ma Tu, sở hữu Ma Lực đen kịch ngập trời, số lượng càng là có đến ba mươi người, do hai tên Đại Ma Tôn cầm đầu, đem Hoa Tam Nhất áp chế đến gắt gao.
“Hôm nay, Thiếu Đế Bảng lại mất đi một nhân vật!” Một tên thanh niên diện mạo âm trầm có tu vi Đại Ma Tôn cười lạnh lẽo, áo bào tung bay, Ma Tôn Lực ngập trời hóa thành Liệt Trảo, hung hăng hướng Hoa Tam Nhất chụp xuống.
Cùng lúc đó, tên Đại Ma Tôn còn lại diện mạo giống y đúc tên vừa rồi cũng làm ra động thái tương tự, thêm một cái Liệt Trảo nữa vồ đến.
Hai cái Ma Liệt Trảo chứa đựng sát cơ mang tính hủy diệt, Hoa Tam Nhất sắc mặt trắng trẻo âm trầm, hai tay uyển chuyển huy động thành vô số tàn ảnh:
“Âm Dương Song Ngư!”
Sau lưng Hoa Tam Nhất, hư ảnh hai con cá một trắng một đen do Tôn Lực hóa thành uyển chuyển bơi lội, sau đó chúng nó lấy một tốc độ khủng bố tạo thành bình chướng xoay tròn trước mặt Hoa Tam Nhất, tiến hành phòng thủ.
ẦM ẦM…
Ma Liệt Trảo đánh vào Âm Dương Song Ngư, lực lực va chạm hết sức dữ dội, một cổ khí lãng lan tràn khắp bốn phương tám hướng, quét bay vài tên Ma Tôn và Tiên Tôn đang ở gần.
“Hự…”
Hoa Tam Nhất điên cuồng lùi bước, sắc mặt trở nên giận dữ:
“Song Sinh Ma Tử, hai các ngươi thật muốn cùng ta đồng quy vu tận?”
Nếu là có tu sĩ Tiên giới ở đây nghe được câu này chắc chắn sẽ giật mình, Hoa Tam Nhất là Đế Tử xếp hạng thứ 69 trên Thiếu Đế Bảng, có thể đồng quy vu tận với nàng chắc chắn là nhân vật không tầm thường.
Quả nhiên đúng là vậy, Song Sinh Ma Tử là hai vị Đế Tử đến từ Song Sinh Ma Cung, một Địa Đế Cấp Thế Lực thuộc Ma Tộc, không hề kém cạnh Âm Dương Thánh Giáo của Hoa Tam Nhất.
Song Sinh Ma Tử chính là một đôi huynh đệ song sinh, một kẻ tên là Ma Ha, một kẻ tên là Ma Liệt.
Và đương nhiên có thể áp chế Hoa Tam Nhất, hai người cũng là nhân vật trên Thiếu Đế Bảng.
Trớ trêu thay, Ma Ha xếp hạng thứ 70, mà Ma Liệt xếp hạng thứ 68, bị Hoa Tam Nhất chen vào ngay giữa.
Ma Ha với Ma Liệt quan hệ huynh đệ vô cùng thân thiết, đối với việc Hoa Tam Nhất xen vào vô cùng khó chịu, muốn làm thịt hắn từ lâu rồi.
Bất quá Hoa Tam Nhất ở Tiên giới, Âm Dương Thánh Giáo cũng không phải dễ trêu, Song Sinh Ma Tử chỉ có thể nhẫn nhịn.
Nhưng lần này vô tình gặp được Âm Dương Thánh Giáo trong Loạn Cổ Chiến Trường, lại do Hoa Tam Nhất cầm đầu, Song Sinh Ma Tử làm sao có thể bỏ qua?
“Đồng quy vu tận? chúng ta lấy hai đánh một…ngươi có tư cách đồng quy vu tận sao?”
Ma Ha nghe được lời uy hiếp của Hoa Tam Nhất mà cất giọng cười to, tràn đầy khinh bỉ.
“Các ngươi muốn chết, Bổn Đế Nữ thành toàn!” Hoa Tam Nhất giọng điệu the thé, nhẹ nhàng huy vũ, hai tay xuất hiện một đôi Âm Dương Kiếm, một trắng một đen.
Chính là Đế Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo.
“Rõ ràng là thân nam nhi lại tự xưng Đế Nữ, thật khiến ta buồn nôn!” Ma Ha một mặt phỉ nhổ, nhưng cũng không kém cạnh chút nào, trong tay lập tức xuất hiện một thanh Ma Chùy đầy rẫy gai nhọn, cũng là Đế Cấp Hạ Phẩm.
“Âm Dương Thánh Giáo rõ ràng là một thế lực song tu, Địa Âm Đế và Địa Dương Đế một đời cường giả, vì sao sinh ra cái loại bán nam bán nữ như ngươi?” Ma Liệt sắc mặt khinh bỉ, trong tay cùng lúc xuất hiện một thanh Ma Phủ với lưỡi búa sắt lẹm dữ tợn.
Nghe hai tên này miệng lưỡi độc địa, Hoa Tam Nhất sắc mặt càng trở nên lạnh lẽo, thân thể thoát cái đã biến mất.
“Âm Dương Song Kiếm – Âm Dương Kiếm Pháp!”
Kiếm Khí ngập trời chấn động, hai đường Kiếm Khí một trắng một đen xuyên thấu không gian, trảm thẳng về Song Sinh Ma Tử.
Hai kiếm này uy lực có thể sánh ngang công kích của Địa Tôn thông thường, không hổ danh là nhân vật xếp hạng 69 trên Thiếu Đế Bảng.
Đáng tiếc, đối thủ của Hoa Tam Nhất cũng không kém cạnh chút nào, bọn hắn còn có hai người.
“Âm Dương Kiếm Pháp của Âm Dương Thánh Giáo khá lợi hại đấy, chỉ đáng tiếng ngươi không có Âm Lực hay Dương Lực, làm sao phát huy ra sức mạnh của nó?” Ma Liệt chế nhạo một tiếng, nâng lên Ma Phủ trong tay nặng nề bổ xuống.
“Nói không sai, không có Dương Lực và Âm Lực, ngươi nên tự trục xuất mình khỏi Âm Dương Thánh Giáo!” Ma Ha cười gằn, cầm Ma Chùy đập đến.
KENG KENG!
Đường kiếm của Hoa Tam Nhất bị đánh tan, Song Sinh Ma Tử hung hăng tiến công, hưng phấn quát:
“Song Sinh Ma Tướng – xuất hiện đi!”
GÀO!
Trong nháy mắt, vô tận Ma Lực tụ hội, hai tôn hư ảnh Ma Tướng cao đến vài trăm mét xuất hiện sau lưng Song Sinh Ma Tử, một tôn Ma Tướng tay cầm Ma Chùy, một tôn Ma Tướng tay cầm Ma Phủ, vô cùng dữ dội.
“Chết!”
Song Sinh Ma Tướng toàn lực nện xuống.
“Âm Dương Song Ngư!”
Hoa Tam Nhất tiếp tục thi triển vũ kỹ phòng ngự, Âm Dương Song Ngư do Tôn Lực hóa thành đen trắng lượn lờ mà