Thực lực của mấy chục tên Ma Tôn rõ ràng kém hơn hai tên Song Sinh Ma Tử nhiều lắm, bọn hắn không thể ngưng tụ Ma Tướng, bọn hắn cũng không đủ tư cách sử dụng Đế Kỹ và thủ đoạn giữ mạng.
Kết quả không cần nói cũng biết, có sự gia nhập của Lạc Nam…cộng thêm Tiên Tôn của Âm Dương Thánh Giáo điên cuồng công kích, không đến nửa ngày đã toàn bộ mất mạng.
“Đế Nữ…Đế Nữ…người không có sao chứ?”
Chứng kiến Hoa Tam Nhất suy nhược toàn thân nằm ở một bên, hơn mười tên Tiên Tôn cũng không để ý đến chiến lợi phẩm, vọt lại vây quanh hắn, sắc mặt đầy vẻ lo lắng.
“Không…di chứng kéo đến, ta sẽ suy yếu một thời gian!” Hoa Tam Nhất cố gượng dậy lắc đầu, mệt nhọc nói:
“Lần này hy sinh mấy huynh đệ tỷ muội, thu gom thi thể của bọn hắn một cách cẩn thận, mang về Âm Dương Thánh Giáo an táng!”
“Tuân lệnh!” Đám Tiên Tôn ánh mắt nhỏ lệ, tay chân lanh lẹ tiến hành vơ vét cơ thể.
Trong trận chiến này, bọn hắn cũng hy sinh 8 vị Tiên Tôn, 3 nữ 5 nam, số lượng từ 20 chỉ còn lại 12 người.
Trong đó ba người càng là tự bạo, ngay cả thịt vụn cũng không còn, nhưng Âm Dương Thánh Giáo vẫn dựa vào khí tức lưu lại tìm được một số vụn cốt của bọn hắn.
Nhìn thấy Âm Dương Thánh Giáo cẩn thận an trí thi thể đồng bọn, Lạc Nam đối với thế lực này lại có cái nhìn mới.
Hắn cảm thấy, có lẽ lần xuất thủ này của mình thật sự đáng giá…
Hoa Tam Nhất lấy ra một viên Tiên Đan trị thương cấp cao, bỏ vào trong miệng điều tức một chút mới có sức đứng dậy, bước đến bên cạnh Lạc Nam.
Một chiếc Nhẫn Trữ Vật đưa cho hắn, Hoa Tam Nhất giọng điệu the thé nói: “Đa tạ đạo hữu ra tay tương trợ, đây là cái giá như đã hứa lúc ban đầu!”
Lạc Nam ánh mắt đảo qua, xác định đúng là năm cái mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm, hài lòng gật đầu.
Lần này thu hoạch quả thật không tệ, nhẫn trữ vật của Song Sinh Ma Tử, nhẫn trữ vật của ba mươi tên Ma Tôn, lại thêm năm cái Mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm, không tồi chút nào.
Lạc Nam không biết rằng, dù ở Địa Đế Cấp Thế Lực thì Mỏ Tiên Thạch cũng vô cùng quý giá, trong người Hoa Tam Nhất chỉ còn đúng năm mỏ, đã toàn bộ lấy ra để đưa cho hắn.
Về phần công pháp và vũ kỹ các thứ của Âm Dương Thánh Giáo mặc dù không tồi, nhưng còn kém không ít so với Âm Dương Thánh Điển của Vân Tu Hoa tu luyện, Lạc Nam không có hứng thú nhắm vào.
“Xin hỏi đạo hữu tôn tính đại danh? Âm Dương Thánh Giáo chúng ta thật lòng cảm tạ!” Hoa Tam Nhất ánh mắt sáng quắc nhìn Lạc Nam nói.
Hắn thật lòng muốn kết giao Lạc Nam làm bằng hữu, dù sao thì chiến lực của Lạc Nam quá mức khủng bố, nhân vật như vậy là bạn tốt hơn là thù.
Lạc Nam bị tên này nhìn có chút rợn cả gai óc, lắc đầu khàn giọng nói: “Ta với ngươi chỉ thuận mua vừa bán mà thôi, không có ý định khác!”
Hoa Tam Nhất nghe vậy trong mắt xuất hiện một tia thất vọng, bất quá rất nhanh như nghĩ đến điều gì, hắn hít sâu hỏi:
“Các hạ có quan hệ với Bồng Lai Tiên Đảo chứ?”
“Ngươi xem qua Lưu Ảnh Ngọc do Thiên Địa Hội truyền ra?” Lạc Nam híp mắt hỏi.
Hiển nhiên, Hoa Tam Nhất đã nhận ra Phật Nộ Hàng Ma Quyền và Thần Tướng Vệ Hồn của Lạc Nam, bởi vì trong khối Lưu Ảnh Ngọc vạch trần Liệt gia có ghi lại cảnh tượng chiến đấu của hắn.
“Không sai, Lưu Ảnh Ngọc đó khiến Săn Ma Điện ăn thiệt thòi lớn như vậy, những thế lực Đế Cấp hầu như đều đã xem qua!” Hoa Tam Nhất trịnh trọng nói:
“Hơn nữa phạm vi truyền bá của nó thậm chí còn lan tràn đến Ma giới, chỉ sợ Song Sinh Ma Tử chỉ cần điều tra một phen, chắc chắn sẽ biết các hạ dính với Bồng Lai Tiên Đảo trong Lưu Ảnh Ngọc!”
“Mặc kệ bọn hắn!” Lạc Nam nhún vai.
Bồng Lai Tiên Đảo hiện tại đã không còn, Hải Vực Tinh thì bỏ hoang, vũ trụ bao la…Lạc Nam không tin hai tên kia ở tận Ma giới có thể tìm được hắn.
“Bọn chúng là người của thế lực nào?” Lạc Nam hỏi thăm.
Nếu đã kết thù, hắn cần biết thêm thông tin của địch nhân.
“Hai tên đó là Song Sinh Ma Tử thuộc Song Sinh Ma Cung, Địa Ma Đế Cấp Thế lực, có tên trên Thiếu Đế Bảng…” Hoa Tam Nhất cũng không giấu giếm, hắn ước gì Lạc Nam có thể cùng Song Sinh Ma Cung đánh lên nữa kìa.
Lạc Nam gật gù liên tục, chẳng trách thủ đoạn của hai tên kia nhiều như vậy, mặc dù không thể sánh với Na Tra hay Phù Đổng, nhưng thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, thật sự vượt qua Tiên Tôn bình thường.
“Nếu không có chuyện gì, ta đi trước một bước!” Lạc Nam gọi lại Tiểu Tinh, nhảy lên lưng của nó muốn ly khai.
“Các hạ muốn rời khỏi Loạn Cổ Chiến Trường?” Hoa Tam Nhất hỏi.
“Không sai!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe: “Ngươi biết đường ra?”
“Có chút thông tin!” Hoa Tam Nhất gật đầu.
“Nói thế nào?” Lạc Nam lập tức hứng thú.
Hoa Tam Nhất hít sâu một hơi, giải thích nói: “Vì Loạn Cổ Chiến Trường có quy tắc hạn chế, các loại Phù Chú truyền tống rời khỏi trực tiếp hoàn toàn vô dụng, nên chỉ có hai lối ra duy nhất cũng chính là hai lối vào!”
Lạc Nam gật đầu, chỉ nghe Hoa Tam Nhất nói tiếp:
“Bất quá lối vào ở phía Tiên giới chúng ta xuất hiện vòng xoáy không gian hỗn loạn, dẫn đến tu sĩ tiến vào bị truyền tống đến một nơi ngẫu nhiên, từ đó muốn tìm lối ra cũng khó hơn lên trời!”
Lạc Nam tán thành ý kiến này, cho dù tìm được lối ra bên phía Tiên giới…nhưng lại một lần nữa đụng phải vòng xoáy không gian, nhảy vào trong đó lại bị truyền tống ngược trở về Loạn Cổ Chiến Trường thì công cóc.
“Loạn Cổ Chiến Trường từng xảy ra đại chiến dẫn đến không gian mất ổn định, ngoài lối vào bên phía Tiên giới thì bên trong chiến trường cũng xuất hiện không ít vòng xoáy hư không, có tu sĩ đánh liều nhảy vào trong đó nếu may mắn sẽ được truyền tống xuất hiện ở lối vào Tiên giới, từ đó thành công ra ngoài, nhưng xác suất cực thấp!” Hoa Tam Nhất nhún vai.
Lạc Nam cau mày, hắn cũng không có thời gian để đi thử vận may như vậy, mặc dù từ khi vào Loạn Cổ Chiến Trường đến nay cũng nhìn thấy không ít vòng xoáy không gian mất ổn định rải rác ở các nơi.
Bất quá có trời mới biết nhảy vào lỗ nào sẽ được truyền ra ngoài.
“Chính vì tìm đường ra ở phía Tiên giới quá khó khăn, mà một số thiên tài Tiên giới quyết định sẽ tiến ra từ bên Ma giới!” Hoa Tam Nhất đi vào trọng tâm nói:
“Lối vào bên phía Ma giới may mắn không có vòng xoáy không gian ngăn cách, đám tu sĩ của Ma giới tiến vào lối nào thì ra ngay lối đó, cực kỳ thuận tiện!”
Lạc Nam vuốt cằm, bởi vì vòng xoáy không gian chỉ là ngẫu nhiên hình thành ở lối vào Tiên giới mà thôi, hắn cũng từng suy đoán lối vào bên Ma giới không có, hiện tại xem ra đoán đúng.
Như vậy thiên tài bên Ma giới tìm vào Loạn Cổ Chiến Trường dễ dàng hơn rất nhiều, tỷ lệ mắc kẹt ở trong này sẽ ít hơn, trừ khi gặp phải nguy hiểm ngã xuống mà thôi.
“Chúng ta là tu sĩ Tiên giới, nếu đi ra từ phía Ma giới chắc chắn sẽ bị đám Ma Tu vây công, vì lẽ đó phải che giấu thân phận Tiên Tu, chuẩn bị sẳn sàng Dịch Tinh Phù hay Truyền Tống Phù cấp cao các loại, vừa ra khỏi cửa phía Ma giới lập tức sử dụng Phù để trở về, nếu không muốn vĩnh viễn nằm lại Ma giới!” Hoa Tam Nhất bất đắc dĩ nói.
Lần này Âm Dương Thánh Giáo của hắn cũng dự định như vậy, mỗi người đều được trang bị chỉ định Truyền Tống Phù.
Bất quá lúc này toàn thể trọng thương, phải ở lại chiến trường tịnh dưỡng một thời gian mới dám đi ra.
“Đa tạ, ta xem như thiếu các hạ một ân tình!” Lạc Nam nghiêm túc nói.
Thông tin này của Hoa Tam Nhất quả thật hỗ trợ cho hắn rất nhiều, bằng không chỉ sợ lần mò trong này một thời gian dài cũng không thể rời khỏi.
Đối với người khác thì xâm nhập địa bàn của Ma giới có lẽ sẽ nguy hiểm, nhưng với một người sở hữu Ma Lực như Lạc Nam thì thật quá dễ dàng.
Chỉ cần thu liễm Tiên Lực, đem Ma Lực bọc phát ra chứng tỏ là một Ma Tu là được, vô cùng đơn giản.
“Ân tình này ta nhận!” Hoa Tam Nhất sắc mặt kinh hỉ.
Chẳng phải hắn đang chờ câu này của Lạc Nam sao? Hoa Tam Nhất có thể xếp hạng thứ 69 tuyệt đối không phải loại ngu ngốc, hắn hiểu đạo lý kết giao, mở rộng quan hệ với cường giả.
Lạc Nam