Chỉ nửa tiếng trôi qua…
Ánh sáng ở tầng thứ 6 chợt tắt, ánh sáng ở tầng thứ 7 lóe lên…
Bất quá thân ảnh của Lạc Nam đã từ Thí Luyện Tháp bước ra ngoài, hiển nhiên…hắn không có ý định chiến tiếp tầng thứ 7.
Vẫn là Tiên Vương Trung Kỳ, vẫn là Thể Vương và Hồn Vương sơ kỳ, so với lúc tiến vào không có gì khác biệt.
Nhưng mà, chúng nữ đều là một ánh mắt như gặp quỷ nhìn lấy Lạc Nam, ngay cả mí mắt cũng không hề chớp.
“Cái này…làm sao có thể?”
Âu Dương Thương Lan nuốt một ngụm quỳnh tương ngọc dịch, thất thần nhìn lấy nam nhân kia.
Khóe môi hắn nhếch lên một tia tự tin, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa tiếc nuối.
Hiển nhiên, sau khi chưởng khống lực lượng mạnh mẽ, lại trở về như cũ…bất kỳ ai cũng sẽ tiếc nuối như vậy.
“Nửa tiếng…nửa tiếng vượt qua tầng 6!” Thục Phi bắt lấy cánh tay Lạc Nam, môi đỏ mộng mấp máp:
“Chàng…là thế nào làm được?”
“Chẳng lẽ tầng sáu dễ qua cửa hơn tầng 5, tầng 5 có gì đặc biệt à?” Chúng nữ cũng dồn dập tụ lại, từng làn hương mê người truyền vào trong mũi.
Hiển nhiên trước đó, Lạc Nam mất hơn một canh giờ để vượt qua tầng 5, cho thấy đối chiến với Yêu Đế Sơ Kỳ hắn cực kỳ vất vả.
Vậy mà đối chiến với Yêu Đế Trung Kỳ ở tầng 6, hắn chỉ cần nửa tiếng để vượt qua.
Chênh lệch trong lúc đó sao mà to lớn, khiến tất cả chúng nữ không thể nào hiểu nổi.
Lạc Nam tâm trạng đang rất tốt, được trải nghiệm một lần toàn diện Nghịch Long khiến hắn tinh thần sảng khoái, chứng kiến chúng nữ oanh oanh yến yến, hé môi cười tà:
“Nam nhân nha, phải có chút bí mật mới hấp dẫn!”
“Đi gặp quỷ!” Chúng nữ nhất thời trợn trắng mắt, trong lòng càng thêm ngứa ngáy, từng đôi mắt oán giận trừng lấy hắn.
“Có nói không hả?” Âu Dương Thương Lan với Thục Phi mỗi người một tay nắm lấy hai bên hông, một bộ nghiến răng nghiến lợi.
Ngay cả chúng nữ bình thường nhu nhuận nghe lời như Địa Ngọc Huyền, Vân Tu Hoa cũng đang dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn lấy hắn.
Hiển nhiên, nữ nhân một khi tò mò sẽ rất đáng sợ, bằng mọi giá phải thỏa mãn mới chịu bỏ qua.
“Tiểu Yên mau nói, bằng không Manh Manh không để ý đến ngươi!” Đình Manh Manh đấm ngực dậm chân, hai gò má phồng lên biểu lộ giận dỗi.
“Khanh khách!”
Chúng nữ bật cười phụ họa: “Nói không sai, hắn không chịu nói sau này chúng ta cứ gọi hắn là Tiểu Yên!”
Lạc Nam khóe miệng co giật, hết cách nhìn sang Độc Cô Ngạo Tuyết cười mỉm:
“Ta cũng giống như nàng, sử dụng thủ pháp gian lận mới nhanh chóng qua được tầng 6, bằng không kết quả là không ai làm gì được ai!”
“Thì ra là vậy!” Chúng nữ thở ra một hơi.
Thì ra Lạc Nam vận dụng con bài chưa lật phải trả giá cao mới qua được tầng 6.
Chẳng trách có thể vượt qua trong thời gian ngắn đến như vậy.
Các nàng cũng sẽ không ép hỏi con bài chưa lật của hắn là gì, mọi người đều là nữ nhân thông minh, Lạc Nam không muốn nói chắc chắn là muốn tốt cho các nàng, vì lẽ đó cũng không ai hỏi.
Chỉ cần biết, một khi nam nhân này bùng nổ tất cả, sẽ đạt đến một trạng thái khủng bố là được.
“Mọi người cố gắng, trưởng làng của chúng ta chính là quái vật, đừng để hắn thất vọng!” Âu Dương Thương Lan hướng toàn thể đệ tử nói ra.
“Tuân mệnh!”
Chúng nữ sắc mặt nghiêm túc, từng đôi mắt đẹp hừng hực chiến ý.
Lạc Nam biểu hiện một phen kinh khủng, thật sự kích thích đến ý chí của các nàng, cả đám đều hận không thể lập tức trở nên mạnh mẽ, để không bị hắn bỏ lại quá xa.
“Thí Luyện Tháp, mọi người chia nhóm lần lượt tiến vào! Hiệu quả bên trong cực kỳ không tệ…” Lạc Nam mỉm cười nói.
Trong lúc nhất thời, ngay cả Âu Dương Thương Lan, Thục Phi các nàng cũng muốn vào Thí Luyện Tháp.
“Đã có một nhóm đệ tử được cử ra ngoài tìm hiểu hoàn cảnh Tiên Ma Vực, bất quá Tiên Ma Vực quá rộng lớn, Làng của chúng ta nhân số hữu hạn, muốn tìm hiểu tin tức cũng phải mất một thời gian!” Trước khi vào Thí Luyện Tháp, Âu Dương Thương Lan nói với Lạc Nam.
Lạc Nam bí mật nhéo nhéo tay nàng một chút, trong ánh mắt liếc xéo của Loạn Thương Tiên Tôn mới cười cười nói:
“Ta cũng định ra ngoài một lần, Phú gia đã chuyển đến Tiên Ma Vực cùng chúng ta, phải quan tâm bọn hắn một chút!”
Không sai, sau khi Làng Nhất Thế quyết định đóng quân ở Tiên Ma Vực, Phú gia cũng đã xin phép cao tầng Thiên Địa Hội chuyển đến nơi này.
Mặc dù Phú gia thực lực không quá mạnh, nhưng sau lưng có Thiên Địa Hội chống lưng, ở Tiên Ma Vực chỉ cần không phải kẻ ngu xuẩn sẽ không trêu chọc.
“Được rồi!” Âu Dương Thương Lan hiểu chuyện gật đầu, lại liếc sang mấy nữ nói:
“Lần này Tiểu Tuyết, Tiểu Thiền với Tiểu Uyển đi theo trưởng làng mở mang tầm mắt một phen, nhân tiện tìm hiểu về Tiên Ma Vực luôn!”
“Manh Manh cũng muốn đi!” Đình Manh Manh xụ mặt làm nũng nói.
“Đừng có lắm chuyện, đây là công việc chứ không phải đi chơi!” Âu Dương Thương Lan trừng mắt nhìn.
Nàng lần này sắp xếp Lạc Nam với tam nữ ra ngoài là có ý đồ, đâu thể nào để tiểu nha đầu này làm kỳ đà cản mũi.
Bắt gặp ánh mắt của Âu Dương Thương Lan, Đình Manh Manh bĩu môi: “Được rồi, ở nhà đấm nhau với con vượn kia cũng sướng!”
Con vượn trong miệng nàng chính là Thái Cổ Tinh Tinh ở tầng 4 Thí Luyện Tháp.
Chúng nữ che miệng cười khẽ, nhìn Lạc Nam với Âu Dương Thương Lan đứng cạnh càng thấy càng xứng đôi.
Mặc dù trưởng làng hiện tại là hắn, nhưng đối với các quyết định của Âu Dương Thương Lan hắn vẫn tôn trọng vô cùng.
Nam nhân như vậy mới xứng đáng để các nàng cống hiến, đổi lại một kẻ khác ỷ có chút quyền lực mà ra vẻ uy phong thì còn lâu.
Nghe Âu Dương Thương Lan phân phó, Độc Cô Ngạo Tuyết, Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền hơi cắn môi, nhanh chóng lấy ra mặt nạ và Vô Tức Áo Choàng đeo vào.
Có Vô Tức Áo Choàng che đậy, tu sĩ dưới Tiên Đế đã không thể điều tra được các nàng, mặt nạ chỉ là thói quen mà thôi.
Lạc Nam hơi trầm ngâm, lại phất tay một cái…
Trong khoảnh khắc, Khôi Lỗi Đế Giả xuất hiện.
“Khôi Lỗi đạt đến Thể Đế?” Chúng nữ cả kinh.
“Không sai, ta để nó ở lại hỗ trợ các nàng!” Lạc Nam cười nói.
“Có lo xa quá không? Hiện tại làng chúng ta có Tiểu Mỹ, có Trận Pháp…sao chàng không mang khôi lỗi theo phòng thân?” Ỷ Vân với Vân Tu Hoa cùng lúc lo lắng.
“Các nàng đừng lo, bên cạnh ta còn có một cái!” Lạc Nam ung dung cười nói:
“Ngược lại nếu Khôi Lỗi Đế Giả không có chuyện gì làm, các nàng cứ dùng nó tập luyện cũng được!”
Nói xong, hắn đem quyền khống chế Khôi Lỗi giao cho Âu Dương Thương Lan, lại lấy ra một khối Lệnh Bài đặt vào tay nàng.
Đây là Lệnh Bài có thể điều khiển các loại kiến trúc của Làng Nhất Thế, kích hoạt hai cái Đế Cấp Đại Trận mà không cần hắn phải có mặt.
“Yên tâm đi, ở nhà có ta!” Âu Dương Thương Lan ánh mắt như nước nhìn lấy Lạc Nam.
Lạc Nam khó khăn dời ánh mắt, nhìn lấy dung nhan khuynh thế của nàng, nếu không có đông người bên cạnh chắc chắn hắn phải ôm hôn một ngụm mới chịu nổi a.
“Đi thôi!”
…
Vài chục vạn dặm xung quanh Làng Nhất Thế vẫn là tình cảnh Tiên Khí và Ma Khí cực loãng.
Mặc dù loãng là thế, nhưng nếu như chú tâm để ý, nhất định sẽ thấy Tiên Khí và Ma Khí đang lấy một tốc độ điên cuồng hội tụ về một phương hướng.
Chính là chỗ của Làng Nhất Thế.
Có Đế Cấp Thượng Phẩm Tụ Linh Gia Tốc Trận, mặc dù Tiên Ma Khí loãng thật, nhưng xung quanh lại chẳng có thế lực nào cạnh tranh hấp thụ với Làng Nhất Thế, toàn bộ Tiên Ma Khí đều tụ tập mà về.
Tích gió thành bão, so với những Đế Cấp Thế Lực được hưởng Tiên Khí cũng không kém chút nào.
Lạc Nam cùng với tam nữ phi hành một đoạn đường dài, ngoài trừ một số yêu thú cấp thấp ra vẫn chưa phát hiện thân ảnh của nhân loại.
“Tiên Ma Vực thật lớn a…” Nhìn cảnh tượng hoang sơ mênh mông phía trước, Đạm Đài Uyển cảm thán một tiếng.
Hoàng Y Thiền gật đầu, các nàng chăm chỉ tu luyện trong Gia Tốc Trận và luyện hóa Ngụy Tôn Đan do Lạc Nam luyện chế, nên đều đã trở thành Địa Vương.
Thần thức của Địa Vương rộng lớn mênh mông, vẫn không thể quét nổi một góc của Tiên Ma Vực.
Có thể thấy Tiên Ma Vực lớn đến mức nào.
Lạc Nam nhìn thoáng qua hai nữ, các nàng không hổ danh là Bồng Lai Ngũ Tiên, được Bồng Lai Tiên Đảo trước đây tuyển chọn nghiêm ngặt, chỉ một chút cơ duyên đã có tiến bộ vượt trội.
Nếu có được truyền thừa giống Địa Ngọc Huyền, lúc này cũng đã thành Tôn rồi.
“Chờ khi trở về, ta tìm công pháp thích hợp cho hai nàng!” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.
Hai nàng chỉ tu luyện Tôn Cấp Công Pháp, nếu có Đế Cấp…đột phá Tiên Tôn ở trong tầm tay.
Hiện tại