Thân ảnh Lạc Nam cùng tam nữ đồng loạt xuất hiện trong làng…
“Ngạo Tuyết!”
Chứng kiến Độc Cô Ngạo Tuyết lảo đảo sắp ngã, Lạc Nam vội vàng đỡ lấy nàng, tháo xuống mặt nạ màu bạc, chỉ thấy đôi môi tinh xảo lúc này tái nhợt, khóe miệng còn có máu tươi đỏ thẳm rỉ ra ngoài…
Hiển nhiên, để đối kháng một kích với Tiên Đế, Độc Cô Ngạo Tuyết đã bị thương không nhẹ, dù sao thì chênh lệch giữa Đại Tôn và Tiên Đế quá xa, nàng cũng không có được khả năng phòng ngự khủng bố như Lạc Nam.
Chưa kể rút đến bảy phần kiếm khiến Độc Cô Ngạo Tuyết nhận lấy một ít lực phản chấn, có phần quá sức của nàng.
“Mau uống vào!”
Lạc Nam lấy ra một bình thủy dịch Bất Tử Thụ, ân cần hướng về miệng nàng đút tới.
Ánh mắt Độc Cô Ngạo Tuyết hơi gợn sóng, bất quá nàng cũng không từ chối hé mở môi thơm, hương như u lan phà vào mũi Lạc Nam, hắn nén cảm giác rung động cho nàng uống từng ngụm.
Bất Tử Thụ rất nhanh đã phát huy công dụng của nó, đôi môi mê người khôi phục vẻ hồng nhuận, Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt bình tĩnh nhìn lấy Lạc Nam.
Lúc này một tay hắn đang ôm lấy eo thon của nàng, một tay còn cầm bình thủy dịch, hai người bốn mắt nhìn nhau, nhịp tim có chút đập nhanh.
Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền giả vờ nhìn trời nhìn đất, như không hề chứng kiến cảnh tượng này…
Độc Cô Ngạo Tuyết lấy lại tinh thần, nàng dời đi ánh mắt không tiếp tục nhìn hắn, có chút giùng giằng tránh khỏi vòng tay của Lạc Nam.
Chỉ là Lạc Nam da mặt rất dày, hiếm có cơ hội bắt được eo thon của mỹ nhân, hắn càng dùng tay siết hơn một chút, như muốn ôm nàng vào trong lòng.
“Đừng làm rộn, tình cảnh có chút không đúng!” Độc Cô Ngạo Tuyết lạnh nhạt lên tiếng.
Lạc Nam giật mình, lúc này mới phát hiện toàn bộ ngôi Làng hình như khá yên lặng, âm thanh huyên náo oanh oanh yến yến của chúng nữ cũng không nghe thấy.
“Chuyện gì xảy ra?” Hoàng Y Thiền hai nữ cũng phát giác tình cảnh không đúng, nhất thời trong lòng xuất hiện cảm giác bất an.
Hướng mắt ra nhìn, chỉ thấy ngoại trừ những người đã ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, toàn thể chúng nữ còn lại đang tụ tập giữa quảng trường, bầu không khí vô cùng trầm lắng…
Lạc Nam trong lòng lộp bộp một tiếng, vội vàng mang theo tam nữ nhanh chóng tiến đến, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Tiểu Nam…”
Chứng kiến Lạc Nam trở về, Thiên Vô Ảnh tính cách ngây thơ trước tiên nhịn không được, hai mắt long lanh nhìn hắn mếu máu:
“Sắc Vy sư tỷ, một đêm bạc đầu!”
“Cái gì?” Tròng mắt Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết mấy nữ co rụt lại, nhanh chân bước đến.
Chúng nữ hiểu ý dạt sang hai bên, lộ ra cảnh tượng bên trong.
Thân thể Lạc Nam rung lên, chỉ thấy Mộ Sắc Vy an tĩnh ngồi ở nơi đó, xinh đẹp, ngạo kiều, toàn thân khoác lấy một bộ cung trang màu đỏ, ánh mắt trong suốt gợn sóng, môi mộng hé mở để lộ bối rắng tinh xảo, thân thể mỹ miều ngạo nhân không thiếu không thừa, như một tuyệt tác của tạo hóa.
Chỉ là mái tóc vốn bồng bềnh màu hạt dẻ vốn có của nàng nay lại chảy xuống như thác bạc, từng sợi tóc đều hiện lên một màu bạc trắng, mặc dù tinh khiết và mỹ lệ, nhưng lại khiến người khác phải đau lòng.
Mộ Sắc Vy, thật sự một đêm bạc đầu rồi…
“Chuyện gì xảy ra?” Đạm Đài Uyển với Hoàng Y Thiền che miệng, ánh mắt ngơ ngác…
Trước khi các nàng cùng Lạc Nam rời đi, Mộ Sắc Vy vẫn còn như thường a…
“Là môn thuật nguyền rủa kia?” Lạc Nam trong lòng co thắt lại, sắc mặt trở nên khó coi nhìn lấy Mộ Sắc Vy.
“Không làm trưởng làng thất vọng, Sắc Vy đã đem Đinh Đầu Thất Tiễn Thư tu luyện thành công!” Mộ Sắc Vy ánh mắt ôn nhu pha lẫn kiêu ngạo nhìn lấy Lạc Nam.
“Nàng…” Lạc Nam trong lòng tê rần, nhịn không được ngồi xuống bên cạnh Mộ Sắc Vy, nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, một tay nhẹ vuốt mái tóc bạc trắng một cách trân trọng, vô cùng tự trách nói:
“Nếu sớm biết tu luyện Đinh Đầu Thất Tiễn Thư phải chịu cái giá lớn như vậy, ta đã không giao nó cho nàng!”
Đinh Đầu Thất Tiễn Thư là một môn Đế Cấp Thượng Phẩm thuật nguyền rủa, Lạc Nam đạt được nó từ Vòng Quay Danh Vọng và đưa cho Mộ Sắc Vy tu luyện.
Chỉ là hắn không hề nghĩ đến, chỉ mới bắt đầu tu luyện đã khiến Mộ Sắc Vy bỏ ra cái giá cực lớn.
Mặc dù nàng vẫn xinh đẹp như tiên, nhưng Lạc Nam biết Mộ Sắc Vy đã tiêu hao số lượng lớn tuổi thọ, cũng may nàng còn rất trẻ nên vấn đề tuổi thọ không thể hiện quá nhiều, chỉ khiến mái tóc của nàng bạc đi mà thôi.
Khó có thể tưởng tượng, nếu Mộ Sắc Vy thực sự thi triển Đinh Đầu Thất Tiễn Thư để nguyền rủa cường giả cấp cao, cái giá phải trả còn lớn đến mức độ nào, nói không chừng trực tiếp hao sạch thọ nguyên mà chết.
Đương nhiên Lạc Nam có Cửu Diệp Liên Hoa, trong tình huống nguy cấp có thể cứu mạng, nhưng nhìn thấy Mộ Sắc Vy hy sinh nhiều như vậy, trong lòng khó tránh khỏi cảm giác thương xót.
“Ngay từ khi tìm hiểu, ta đã biết Đinh Đầu Thất Tiễn Thư phải chịu di chứng rất nặng, bất quá ta cam tâm tình nguyện!” Tay ngọc của Mộ Sắc Vy nhẹ vuốt tóc bạc, nhoẻn miệng cười nói:
“Trưởng làng và mọi người không cần lo lắng!”
“Haizz!” Lạc Nam nặng nề thở dài một tiếng, chuyện đã lỡ cũng chẳng thể thay đổi, hắn nhìn thẳng vào mắt Mộ Sắc Vy nghiêm túc căn dặn:
“Sau này không đến mức vạn bất đắc dĩ, nàng không được phép thi triển Đinh Đầu Thất Tiễn Thư!”
“Được rồi!” Mộ Sắc Vy ngoan ngoãn gật đầu.
“Nếu nàng mong muốn, ta có biện pháp để tóc của nàng trở về như cũ!” Lạc Nam chăm chú nói.
“Như lúc này cũng rất tốt…” Mộ Sắc Vy mím môi từ chối, nàng biết Lạc Nam có thể làm được, nhưng sẽ tiêu hao một thứ gì đó, nàng cảm thấy không đáng.
“Được rồi…” Lạc Nam cũng không ép buộc, huống hồ hắn cảm giác Mộ Sắc Vy lúc này nhìn rất đẹp mắt.
Mái tóc trắng bạc khiến nàng càng thêm thần bí, càng thêm huyền ảo mê người.
“Không chỉ là vấn đề tuổi thọ đơn giản như vậy, Sắc Vy muội muội còn gánh lấy tổn thương linh hồn cực lớn khi tu luyện môn bí thuật này, cũng may nhờ có Tẩy Hồn Thủy điều trị!” Âu Dương Thương Lan nghiêm túc nói.
Lạc Nam gật đầu, trong lòng đối với Đinh Đầu Thất Tiễn Thư càng thêm kiêng kỵ, quả nhiên thuật nguyền rủa không phải dễ xơi, bất cẩn một chút ngay cả chính người thi thuật cũng phải gánh lấy tai ương.
Tẩy Hồn Thủy chính là tài nguyên Hồn Tu quý giá mà Lạc Nam lấy về từ Hồn Thiên Giới của Trì Du Điệp, lần trước sử dụng một phần Tẩy Hồn Thủy để luyện chế các loại Hồn Đan giúp chúng nữ chiến thắng Bạch Nguyệt Tộc, phần còn lại Lạc Nam để ở trong làng, khi cần thiết sẽ mang ra sử dụng.
Theo lời nói của Âu Dương Thương Lan, nếu không có Tẩy Hồn Thủy, Mộ Sắc Vy không chỉ bạc đầu đơn giản như vậy.
“Lần này xem như nhân họa được phúc, tu luyện Đinh Đầu Thất Tiễn Thư lại phục dụng lượng lớn Tẩy Hồn Thủy, ta cũng đã thành công đột phá Hồn Tôn!” Mộ Sắc Vy cười mỉm nói ra.
Bồng Lai Tiên Đảo hiện tại đã có hai Hồn Tôn, Mộ Sắc Vy và Hồn Mỹ Hoa, Âu Dương Thương Lan còn thiếu một chút.
Lạc Nam cũng đã có dự định, lần này chỉ cần làm xong nhiệm vụ Tru Tiên và Săn Ma, kiện Pháp Bảo Kiến Trúc mà hắn chỉ định triệu hoán sẽ là thứ hỗ trợ cho việc tu luyện Linh Hồn, không thể để thiên phú Hồn Tu của chúng nữ hoang phí được.
Nhắc đến Tẩy Hồn Thủy, Lạc Nam cảm giác được Ôn Hồn Liên bảy cánh bên trong đan điền của mình lại rung động xoay tròn, hiển nhiên nó cực kỳ thèm muốn Tẩy Hồn Thủy.
Lạc Nam xụ mặt xuống, ở trong lòng nói: “Đừng có đòi hỏi, ta sẽ tìm tài nguyên tu hồn khác cho ngươi!”
Tẩy Hồn Thủy đối với sự phát triển của Làng Nhất Thế có vai trò thiết yếu, khi gặp các địch nhân Hồn Tu cũng không quá sợ hãi.
Nếu để Ôn Hồn Liên hấp thụ, chỉ sợ một giọt cũng chẳng còn, cùng lắm từ bảy cánh liên tăng lên tám cánh mà thôi, không mang lại quá nhiều lợi ích.
Bên nặng bên nhẹ, Lạc Nam vẫn còn cân nhắc được.
“Ra ngoài lần này thu hoạch thế nào?” Thục Phi lên tiếng cười hỏi.
Độc Cô Ngạo Tuyết gật đầu, lấy ra quyển trục sơ lược thông tin về