“Đa tạ Đại Trưởng Lão cùng Vạn Yêu Thánh Địa, tiểu tử không khách khí!”
Lạc Nam từ tay Hùng Lão nhận lấy bốn quả Bàn Đào, hài lòng mang theo Âu Dương Thương Lan trở về chỗ ngồi…
“Không cần khách khí, những thứ này là ngươi nên được!” Đại Trưởng Lão mỉm cười nói.
Bà sẽ không quen trước đó Lạc Nam có nói từng liều mạng bên trong Loạn Cổ Chiến Trường mới đạt được Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà, vậy mà hắn không nói hai lời mang ra dâng tặng, có thể thấy thành ý đối với Vạn Yêu Thánh Địa.
Bất kể hắn có tính toán gì trong lòng, thì một giọt Huyết Mạch này quả thật gãy đúng chỗ ngứa rồi.
Ai không muốn hậu bối nhà mình trở nên nổi bật, xuất chúng và vang danh thiên hạ?
Thải Quỳnh Dao trước đó mặc dù cũng có tên tuổi, nhưng so với nhiều Đế Nữ và Đế Tử khác vẫn còn thua kém.
Hiện tại có được Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà, chắc chắn sẽ tiến bộ vượt bậc, áp đảo thiên tài đồng lứa, khiến mấy lão già bọn hắn nở mặt nở mày.
Đạt đến cấp độ Đế như mấy lão già bọn hắn, ngoại trừ khao khát tiếp tục đột phá tu vi, thì bồi dưỡng hậu bối cũng là một việc được chú trọng.
Thử hỏi nếu một Thế Lực chỉ dựa vào mấy bộ xương già để chèo chống, không có tên hậu bối nào ra trò, vậy thế lực đó có tồn tại được lâu không? Có trường tồn không?
Phải biết rằng, Tiên Đế cũng chưa thể trường sinh bất tử, cũng có tuổi thọ đấy, chỉ là con số tuổi đó tương đối khổng lồ mà thôi, bọn hắn cũng cần người kế nghiệp, cũng cần bồi dưỡng truyền nhân, hậu bối của mình.
Đương nhiên, ngoài mặc biểu hiện là vậy, Đại Trưởng Lão trong lòng cũng chưa hoàn toàn tin tưởng Lạc Nam, dù sao mới nhận biết chưa đến một ngày mà thôi.
Bà giữ lại Huyết Mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà bên người mà chưa vội giao cho Thải Quỳnh Dao, mục đích là muốn xem xét và nghiên cứu kỹ lưỡng giọt Huyết Mạch này có vấn đề gì hay không, có từng bị người khác động tay động chân vào đó hay chưa.
Hơn nữa, Đại Trưởng Lão không định một mình nghiên cứu, mà còn phải chờ Cửu Thánh Chủ xuất quan để nghiên cứu cùng nhau cho chắc cú.
Khi nào xác định tính an toàn của Huyết Mạch, lúc đó mới an tâm để Thải Quỳnh Dao luyện hóa.
Một khi phát hiện Huyết Mạch bị giở trò gì trong đó, đừng nói là cho Lạc Nam một ân tình, chỉ sợ toàn bộ Vạn Yêu Thánh Địa phải xuất động tru diệt hắn.
Không thể trách Đại Trưởng Lão nghi kỵ vô cớ, bởi vì thế giới này các loại thủ đoạn hại người thật sự nhiều lắm.
Có trời mới biết có loại độc dược hay một thứ gì đó tiêu cực rất khó phát hiện hòa vào Huyết Mạch hay không, một khi không để ý mà lập tức luyện hóa, chỉ sợ chết như thế nào còn không biết.
Đương nhiên, Đại Trưởng Lão sẽ không đem suy nghĩ này nói ra ngoài, tạm thời thu lấy Huyết Mạch, đợi lễ mừng thọ trôi qua rồi tính tiếp.
Bà ta cũng không nghĩ Lạc Nam sẽ vô duyên vô cớ hại Thải Quỳnh Dao, dù sao đôi bên từ trước đến nay không thù không oán, tất cả chỉ vì cẩn thận và an toàn mà thôi.
Có thể trở thành Đế, ai mà không trải qua muôn vàn trắc trở, mỗi một nước đi đều phải cẩn thận từng li từng tí, không chủ quan trong bất kỳ chuyện gì.
Lạc Nam không biết suy nghĩ của Đại Trưởng Lão, có biết hắn cũng chẳng bận tâm, bởi vì hàng mà Hệ Thống xuất phẩm, không thể nào có vấn đề được.
Lúc này, hắn đang âm thầm suy nghĩ phải vận dụng ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa một cách thật tốt.
Có ân tình lớn như vậy mà không nhận chính là ngu xuẩn, hắn sẽ không giả vờ khách khí, trực tiếp nhận lấy.
Chứng kiến Lạc Nam và Vạn Yêu Thánh Địa đạt thành ăn ý, một đám thế lực ý vị thâm trường cân nhắc lợi ích trong đó, ánh mắt trêu tức nhìn lấy Xích Lôi Tông.
Quả nhiên chỉ thấy Xích Lôi Tông Chủ sắc mặt tái xanh, xem ra sự tình thằng con ngu xuẩn bị đánh nổ đầu không thể tiếp tục truy cứu, phải nuốt hận vào trong bụng rồi.
Một đám Tiên Đế, Ma Đế càng thêm kiên quyết muốn điều tra về Lạc Nam, để xem thanh niên nhìn qua chỉ có tu vi Đại Vương này đến tột cùng là nhân vật như thế nào.
“Lạc công tử lấy tu vi Tiên Vương thăm dò Loạn Cổ Chiến Trường, quả thật khiến Quỳnh Dao khâm phục!”
Thải Quỳnh Dao trong tay nâng một chén Hầu Nhi Tửu thơm ngào ngạt chủ động tiến đến, diện mạo yêu mị khẽ cười, hướng Lạc Nam cùng với Âu Dương Thương Lan gật đầu.
“Haha, một chút may mắn, Quỳnh Dao tiểu thư đừng đề cao tại hạ, dù sao thế gian này cũng không ít thiên kiêu lấy tu vi Tiên Vương xâm nhập Loạn Cổ Chiến Trường!” Lạc Nam mỉm cười cùng nàng nâng ly, uống sạch.
Thải Quỳnh Dao gật đầu, không tiếp tục nói về vấn đề này, ánh mắt liếc về vị trí mà Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan vẫn luôn nắm tay, ánh mắt hiện lên một tia tiếu ý:
“Tình cảm của Lạc công tử và Tiểu Lan tiểu thư thật khiến người khác phải hâm mộ!”
Từ đầu đến cuối, Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan vẫn chưa từng rời tay nhau, mà vị tuyệt thế mỹ nhân như Âu Dương Thương Lan cũng đối với người ở đây xem như không khí, toàn bộ đều lấy Lạc Nam làm chủ đạo.
Hiển nhiên nàng là mẫu nữ nhân lý tưởng trong mắt mọi nam nhân.
Thải Quỳnh Dao tự nhủ mình rất khó vì nam nhân nào làm được như vậy, hay nói đúng hơn hiếm có nam nhân lọt vào mắt xanh của nàng, mặc dù Vạn Yêu Thánh Địa rất nhiều thiên kiêu kiệt xuất ái mộ, nàng đều chưa từng ngó tới.
Sư phụ đã từng nói, con đường tu đạo phải lấy tu luyện làm trọng, tránh để các mối quan hệ ngoài luồng làm hao tổn thời gian và chi phối.
Sư phụ là nhân vật top 1 trên Tuyệt Sắc Bảng ở Tiên Ma Vực, tầng tầng lớp lớp nam tính cường giả chạy theo như vịt, vậy mà đến tận bây giờ cũng chẳng có nam nhân.
Thải Quỳnh Dao thân là đệ tử, đương nhiên phải noi gương sư phụ rồi.
“Đa tạ, phu thê chúng tôi vẫn luôn mặn nồng như vậy!” Lạc Nam khóe miệng cười tà, ánh mắt đắc ý nhìn lấy Âu Dương Thương Lan.
Âu Dương Thương Lan hung hăng trừng hắn một cái, ném cho Lạc Nam ánh mắt hình viên đạn, giùng giằng rút tay ra.
Có người đến bắt chuyện, nếu hai người còn nắm tay thì thật hơi vô lễ.
Trong mắt Thải Quỳnh Dao, hành vi này của hai người rõ ràng là liếc mắt đưa tình…
“Lạc công tử, nghe qua Tử Yên tỷ tỷ nói, trong Loạn Cổ Chiến Trường không lâu ngươi đã giúp nàng thoát nạn!” Lúc này, Mộng Chi Tiên cũng đi tới, mang theo từng làn hương thơm êm diệu bắt chuyện…
“Chi Tiên gặp qua Tử Yên rồi sao?” Lạc Nam hứng thú hỏi, nói đến từ lần trước Tử Yên rời khỏi Làng Nhất Thế cũng không biết đến nơi nào.
“Mộng Chi và Tử Yên tỷ tỷ có truyền âm ngọc liên lạc, giống như công tử vậy!” Mộng Chi Tiên nháy mắt nói.
Lạc Nam nghe vậy nhẹ gật đầu, ánh mắt vô thức liếc đến ba phương thế lực đang có mặt, truyền âm:
“Nói đến, mấy người vây công Tử Yên có Ma Thiên Môn, Đại Ma Sơn và Đồ Tiên Môn…”
Mộng Chi Tiên hơi giật mình, sau đó nhẹ gật đầu.
Lạc Nam cũng không nghĩ trong những thế lực ngày đó vây công Tử Yên có ba cái là ở Tiên Ma Vực, hơn nữa ba tên Đế Tử lần đó cũng đang có mặt tại nơi này.
Bất quá khi cứu Tử Yên hắn đeo Mặt Nạ khoác Áo Choàng nên mấy tên này không nhận ra hắn mà thôi.
Thải Quỳnh Dao đứng bên cạnh ánh mắt yêu mị nhấp nháy, xem ra vị Lạc công tử này còn có quan hệ không tệ với Mộng Chi Tiên của Thiên Địa Hội nha, hơn nữa nghe qua còn có một vị Tử Yên tỷ tỷ nào đó.
Lại nhớ cách đây không lâu, Lạc Nam từng đi cùng ba nữ nhân khác, trong đó có một nữ kiếm tu mà ngay cả nàng cũng phải e ngại.
“Tên này thật sự đào hoa, nữ nhân của hắn cũng không ai đơn giản…” Thải Quỳnh Dao âm thầm suy nghĩ.
“Hai vị muội muội ngồi xuống, chúng ta chậm rãi trò chuyện!” Âu Dương Thương Lan ra dáng đại tỷ, mỉm cười khéo lóe lôi kéo Mộng Chi Tiên