Tiểu Hồng Nhi vừa xuất hiện, thân thể nhỏ nhắn bỗng nhiên chấn động…
Khác với vẻ thường ngày nhí nhảnh lập tức quấn lấy Lạc Nam, lần này Tiểu Hồng Nhi ra mặt ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm về thanh Ma Kích quỷ dị, sắc mặt nhỏ nhắn trở nên trịnh trọng…
Lạc Nam bắt gặp cảnh tượng này cảm giác không ổn, hắn chưa bao giờ chứng kiến vẻ mặt của Hồng Nhi như vậy khi gặp phải vũ khí.
Thông thường, tiểu nha đầu phải lập tức chảy cả nước miếng, ra vẻ thèm ăn mới đúng.
“Thế nào tiểu bảo bối?” Lạc Nam không nhịn được hỏi.
KENG KENG KENG!
Mà lúc này, thanh Ma Kích cũng bọc phát tiếng ngân vang dữ dội, khí thế của nó khóa chặt lấy Tiểu Hồng Nhi, hiển nhiên cũng đang bị chấn động.
Tiểu Hồng Nhi hít sâu một hơi, trịnh trọng nói: “Baba, thứ này rất nguy hiểm, Hồng Nhi phải đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm mới có thể đối phó nó!”
“Cái gì?” Lạc Nam cả kinh.
Từ trước đến nay Tiểu Hồng Nhi đều là cực kỳ tự tin, lấy Vương Cấp uy hiếp Đế Cấp cũng không phải chưa từng làm qua.
Vậy mà đối diện thanh Ma Kích này lần đầu cảm thấy khó làm, phải đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm mới được.
Tiểu Hồng Nhi hiện tại chỉ mới là Đế Cấp Hạ Phẩm mà thôi, muốn trở thành Thượng Phẩm phải ăn thêm rất nhiều Đế Cấp Vũ Khí mới được.
“Không sai! Phải Đế Cấp Thượng Phẩm mới có thể đối phó nó!” Tiểu Hồng Nhi ánh mắt lóe lên nói:
“Bởi vì nó cũng đang là Đế Cấp Thượng Phẩm, còn đang chậm rãi tăng lên, sắp trở thành Đế Binh chân chính!”
Chưa đợi Lạc Nam phản ứng, Tiểu Hồng Nhi trịnh trọng nói thêm:
“Hơn nữa nó cũng giống như ta, thành viên thuộc về Binh Nhân Tộc…có thể chuyển đổi giữa hình dạng nhân loại và binh khí!”
“Hít!” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, rốt cuộc cũng hiểu vì sao đối diện với thanh Ma Kích này Tiểu Hồng Nhi cũng không có cách nào.
Bởi vì xét về bản chất, Tiểu Hồng Nhi và thanh Ma Kích này giống nhau…
Chỉ là khả năng có sự khác biệt, nếu Tiểu Hồng Nhi là ăn Vũ Khí để lên cấp…thì thanh Ma Kích này ăn các loại lực lượng trong thiên hạ để tăng cấp.
“Binh Nhân Tộc là chủng tộc gì?” Lạc Nam không nhịn được hỏi, đây là lần đầu tiên hắn nghe Tiểu Hồng Nhi chủ động nói về lai lịch của mình.
Tiểu Hồng Nhi ngoan ngoãn gật đầu, nãi thanh nãi khí nói: “Binh Nhân Tộc là một chủng tộc đặc biệt thưa thớt, mỗi một thành viên có thể hóa hình thành Binh Khí để chiến đấu, sở hữu phương thức chiến đấu và thăng cấp khác biệt nhau!”
“Quả thật đặc biệt!”
Lạc Nam cảm thấy kinh dị, không ngờ trên đời này có chủng tộc độc đáo như vậy, nhân loại hóa thành vũ khí, vũ khí hóa thành nhân loại, quả thật chưa từng nghe qua.
Đây rõ ràng sự khác biệt hoàn toàn với khí linh thông thường như Châu Nhi…
“Gần đây thăng thành Đế Cấp nên trong đầu ta mới xuất hiện những thông tin này!” Tiểu Hồng Nhi nhìn Lạc Nam cười nói:
“Thanh Ma Kích này cũng là một thành viên của Binh Nhân Tộc, bất quá thành viên thuộc Binh Nhân Tộc cũng không hề đoàn kết, vì lẽ đó chỉ có thể đợi khi nào ta trở thành Đế Cấp Thượng Phẩm lại giúp baba thu phục nó!”
“Hừ, tiểu nha đầu muốn thu phục lão nương, ngươi còn non lắm!”
Mà lúc này, thanh Ma Kích rốt cuộc mở miệng nói tiếng người, thái độ cực kỳ ác liệt:
“Ngươi là thành viên của Binh Nhân Tộc cao quý lại quy thuận một nhân loại, quả thật đáng khinh bỉ!”
“Hì hì, có thể thu phục hay không đợi ta thăng cấp mới biết được!” Tiểu Hồng Nhi cười nhí nhảnh, không bận tâm lắm.
Ở trong cùng cấp, tiểu nha đầu tự tin dù là Binh Nhân Tộc cũng không phải đối thủ của mình.
“Khanh khách, quên nói cho ngươi, lão nương ngay cả một tên Thiên Trận Đế kiêm Địa Ma Đế cũng không thèm nhận chủ nên mới bị hắn phong ấn ở nơi đây, dựa vào tiểu chủ nhân này của ngươi ngay cả Tiên Tôn còn chưa đến mà muốn thu phục lão nương? Buồn cười!” Ma Kích phát ra tiếng cười lãnh ngạo, càng xem thường Tiểu Hồng Nhi và Lạc Nam.
Lạc Nam nghe lời nói của nó mà ánh mắt biến ảo, quả nhiên đúng như hắn dự đoán, người ra tay phong ấn Ma Kích là một vị Thiên Trận Đế, hơn nữa còn có một thân phận khác là Địa Ma Đế.
Ma và Trận song tu, hơn nữa thành tựu đều là cực cao…
Nhân vật như thế này chính là tầng lớp đứng trên đỉnh của vũ trụ, nhìn xuống ngàn vạn thế giới, quân lâm thiên hạ…
Người như vậy lại không đủ tư cách để cho Ma Kích nhận chủ, thật sự quá kinh khủng…
Binh Nhân Tộc kiêu ngạo đến thế sao? thà bị phong ấn cũng khó lòng phục tùng.
Tiểu Hồng Nhi là một ngoại lệ, tiểu nha đầu là Hệ Thống cho hắn khi mới là Hoàng Cấp, bồi dưỡng cho đến ngày hôm nay, tình cảm thâm hậu không khác nào chí thân.
“Được rồi, chúng ta cứ mặc kệ nó!” Lạc Nam nhún vai, không mấy bận tâm.
Dưa hái xanh không ngọt, Lạc Nam cũng chẳng cưỡng cầu, mặc dù thanh Ma Kích này vô cùng kinh khủng, nhưng đã không có biện pháp hàng phục nó thì hắn cũng không tiếp tục dây dưa.
Ma Kích quá kiêu ngạo, chẳng may nó giả vờ hàng phục, trong lúc chiến đấu lại cắn ngược Lạc Nam, đến lúc đó lại rướt bực tức.
Hơn nữa vạn nhất có cách hàng phục Ma Kích và thu phục, như vậy chính là trực tiếp đắc tội một vị Địa Ma Đế kiêm Thiên Trận Đế.
Kẻ thù cấp bậc này, Lạc Nam không nghĩ ra mình có biện pháp nào để đối kháng, dù là trốn trong Làng Nhất Thế cũng không được.
Làng Nhất Thế được Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp bảo vệ, nhưng đối với Thiên Trận Đế thì việc hóa giải Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp dễ như trở bàn tay, chưa kể thủ đoạn của nhân vật như thế sẽ còn tầng tầng lớp lớp.
Ví dụ như bố trí một tòa sát trận Đế Cấp Cực Phẩm đem Làng Nhất Thế vây nhốt vào bên trong.
Với trạng thái hiện nay của hắn, vì một thanh Ma Kích thiếu trung thành để đắc tội với nhân vật khủng bố như vậy, Lạc Nam cảm thấy không đáng.
Ngược lại, hắn đối với một thứ khác bên trong hang động này cảm thấy hứng thú hơn nhiều.
“Chúng ta đi!” Lạc Nam nói.
Tiểu Hồng Nhi ngoan ngoãn hóa thành Lạc Hồng Kiếm vắt lên lưng hắn.
Ma Kích nhìn thấy Lạc Nam dứt khoát quay lưng như vậy nhất thời cảm thấy cứng đờ…
Phải biết dù là những lão quái vật Thiên Ma Đế trong vũ trụ này cũng khao khát có được nó, vậy mà tiểu tử thúi chỉ mới Tiên Vương này lại lạnh lùng như vậy, thậm chí ngay cả năn nỉ một tiếng hay xuống nước một chút cũng chẳng thèm.
Lý nào lại như vậy?
Ma Kích trong lòng bực tức, bất quá với tính cách kiêu ngạo nên nó cũng ra vẻ không thèm quan tâm Lạc Nam.
Lạc Nam lúc này sắc mặt nghiêm túc, lấy ra Phỏng Thiên Kính, bỏ Tiên Thạch vào làm nguyên liệu, lại tiếp tục chiếu rọi xung quanh.
Hiển nhiên hắn muốn dùng Phỏng Thiên Kính để mô phỏng Cấm Lực Đế Trận.
Nếu có thể mô phỏng Cấm Lực Đế Trận, hắn chính là vô địch…thần cản giết thần, phật cản giết phật.
Chỉ là rất nhanh, sắc mặt Lạc Nam lập tức trở nên nhăn nhó…
Phỏng Thiên Kính truyền về ý niệm mô phỏng thất bại…
“Làm sao lại như vậy?” Lạc Nam cảm thấy khó hiểu.
Phỏng Thiên Kính có thể mô phỏng vạn vật từ Đế Cấp Cực Phẩm trở xuống, Cấm Lực Đế Trận là Đế Cấp Cực Phẩm, theo lý mà nói vẫn có thể mô phỏng mới đúng.
“Công tử đừng ảo tưởng!” Kim Nhi trợn trắng mắt đáp:
“Thứ quan trọng nhất của một Đại Trận chính là Hạch Tâm Trận Pháp, người bố trí Đại Trận có thể dựa vào Hạch Tâm Trận Pháp để khống chế và điều khiển toàn bộ Đại Trận hoạt động, kích hoạt mỗi ngóc ngách trong Đại Trận theo ý muốn của mình!”
“Phần Hạch Tâm Trận Pháp của Cấm Lực Đế Trận đã bị tên Thiên Trận Đế kia ẩn giấu, chỉ có chính bản thân hắn hoặc Chiến Trận Sư cao cấp sánh ngang với hắn mới có thể tìm ra!”
“Phỏng Thiên Kính không phải vạn năng, nếu không chiếu rọi được Hạch Tâm Trận Pháp, nó vĩnh viễn cũng không thể mô phỏng được Cấm Lực Đế Trận!”
“Lại có chuyện như vậy…” Lạc Nam như bị dội một gáo nước lạnh, cười khổ không thôi…
Hắn từng dễ dàng mô phỏng Gia Tốc Trận nên có chút ngựa quen đường cũ, mà quên mất một điều Gia Tốc Trận chính là Trận Pháp của hắn, cũng chẳng thèm ẩn giấu Hạch Tâm Trận Pháp làm gì, mô phỏng đương nhiên sẽ đơn giản vô cùng.
“À mà khoan!” Lạc Nam ánh mắt dâng lên một tia hy vọng, đột nhiên lấy ra Chiếu Ảnh Kính.
“Công tử là muốn?” Kim Nhi có chút hứng thú hỏi.
“Không sai, ta muốn xem thử trong vòng 50 năm qua tên Thiên Trận Đế kia có từng bộc lộ