Lạc Nam dùng Hắc Cốt U Minh Ám để dụ dỗ Thâu Hồn Minh Ám bởi vì cảm thấy Hắc Cốt U Minh Ám với khả năng ăn mòn vạn vật sẽ phù hợp với Đạm Đài Uyển.
Nàng sắp tới sẽ tu luyện Hắc Hồn Đế Kinh, có thể dung hợp hắc ám vào linh hồn để tiến hành công kích, mà Hắc Cốt U Minh Ám hiện tại đã là loại Dị Ám thiên về khả năng công kích mạnh nhất của Lạc Nam, có thể ăn mòn vũ kỹ của đối thủ.
So với nó, Xích Nha Hắc Ám và Tỏa Thiên Hắc Ám có sở trường khác, hiệu quả công kích cũng không mạnh.
“Thì ra đây là cách chàng và các nàng ấy sở hữu nhiều loại Dị Thuộc Tính!” Đạm Đài Uyển hai mắt mê ly nhìn lấy nam nhân, thổ khí như lan.
Tỷ muội các nàng vẫn luôn thắc mắc nguyên nhân Lạc Nam có thể đồng sở hữu Dị Thuộc Tính với Thục Phi, Ỷ Vân mấy nữ, lúc này rốt cuộc đã biết.
Tất cả đều dựa vào song tu…
Chỉ là khiến Đạm Đài Uyển kinh dị chính là biện pháp song tu này quá mức thần kỳ, từ trước đến giờ nghe cũng chưa từng nghe qua, nếu tiết lộ ra ngoài chắc chắn sẽ khiến rất nhiều kẻ tham lam ngấp nghé.
Công dụng mà chỉ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mới có, ở vũ trụ này đương nhiên là độc nhất vô nhị.
“Đây là Hóa Thân Hắc Ám, nàng luyện hóa đi…chúng ta lại tiếp tục!” Lạc Nam rốt cuộc lấy ra Hóa Thân Hắc Ám giao cho Đạm Đài Uyển.
Nàng đã biết song tu với Lạc Nam có công dụng thần kỳ, đương nhiên không hề khách khí, chăm chú luyện hóa Hóa Thân Hắc Ám.
Rất nhanh, Lạc Nam lại đè Đạm Đài Uyển ra làm một phen, thoáng cân nhắc một chút, lại dùng Xích Nha Hắc Ám trao đổi với nàng, nhận được Hóa Thân Hắc Ám.
Có Xích Nha Hắc Ám, khả năng quan sát bên trong chiến trường của Đạm Đài Uyển sẽ gia tăng đáng kể, cũng dễ dàng hỗ trợ các tỷ muội khác.
Trong một ngày, ngoại trừ Thâu Hồn Minh Ám có sẳn, Đạm Đài Uyển sở hữu thêm Xích Nha Hắc Ám, Hóa Thân Hắc Ám và Hắc Cốt U Minh Ám.
Một lần được sở hữu thêm ba loại Dị Hắc Ám, Đạm Đài Uyển chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân như sắp bùng nổ, trong quá trình song tu với Lạc Nam nàng đã gần đột phá Tiên Tôn, hiện tại chỉ cần chuyển hóa toàn bộ Vương Lực thành Tôn Lực, tu vi của nàng thậm chí có khả năng sẽ nhảy vọt vào Đại Tôn.
So với thê tử, Lạc Nam cũng có thêm Thâu Hồn Minh Ám và Hóa Thân Hắc Ám.
Chỉ là có một điều khiến hắn vô cùng không vui, bởi vì sau khi có thêm hai loại Dị Hắc Ám, tu vi của hắn vậy mà chỉ tiến thêm chút xíu, năng lượng đến từ hai loại Dị Hắc Ám như sông ngòi đổ ra biển lớn.
Điều này chứng tỏ Dị Thuộc Tính bình thường đã có rất ít công hiệu, trừ khi luyện hóa số lượng nhiều, hoặc có được Dị Thuộc Tính mạnh mẽ đã có linh trí như Tỏa Thiên Hắc Ám.
Đương nhiên, nếu sở hữu Vĩnh Hằng Thuộc Tính thì càng khủng bố…
Nhưng theo tin tức mà hắn đấu giá được, nơi Vĩnh Hằng Thuộc Tính tọa lạc có hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm, dù là Tiên Đế thông thường cũng dễ dàng có khả năng vẫn lạc, bởi thế Lạc Nam chưa dám mạo muội tiến về khi còn không nắm chắc.
Đạm Đài Uyển cũng nhận ra tình cảnh này, nàng lớn mật dùng bàn tay nhẳn nhụi vuốt ve côn thịt của Lạc Nam, an ủi nói:
“Tu vi của chàng mặc dù khó tiến bộ, nhưng chiến lực vô song, đây là điều bọn thiếp khó thể nào sánh kịp!”
“Ừm, ta đã quen…” Lạc Nam cười ha ha, một chút buồn bực cũng tan biến.
Bồng Lai Ngũ Tiên đã có hai người là nữ nhân của hắn, Mộ Sắc Vy cô nàng kia tình cảm đang trên đà tiến triển, Hoàng Y Thiền và Kiều Tố Tố cũng có hảo cảm với hắn.
“Thật ra các tỷ muội đều rất thích chàng, chẳng qua chưa dám công khai biểu lộ mà thôi!” Đạm Đài Uyển lười biếng nói.
“Vì sao lại không dám? Cùng lắm là bị ta ăn thịt!” Lạc Nam cười xấu xa.
“Đang nói chuyện nghiêm túc!” Đạm Đài Uyển cào cấu da thịt hắn, tức giận nói.
Lạc Nam ra vẻ nghiêm trang: “Vì sao nói các nàng đều thích ta?”
“Bọn tỷ muội từ trước đến nay chưa từng tiếp xúc với nam nhân, ở bên cạnh chàng lại vui vẻ thoải mái, thỉnh thoảng bị chàng nắm tay nắm chân cũng không khó chịu, chẳng phải thích thì là gì?” Đạm Đài Uyển chăm chú nói:
“Đổi lại là nam nhân khác, thử động vào một sợi tóc các nàng ấy cũng liều mạng với bọn hắn rồi!”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, cảm thấy lời của Đạm Đài Uyển có lý…
Hắn được chúng nữ sủng ái thành quen nên quên mất trước đây Bồng Lai Tiên Đảo cực kỳ chán ghét nam nhân, thậm chí nhìn dung mạo của các nàng cũng bị chém giết.
Thậm chí cho đến tận bay giờ, Lạc Nam cũng là nam nhân duy nhất trong vũ trụ biết mặt của tất cả nữ nhân ở tại nơi này.
“Chủ nhân, bên ngoài có không ít kẻ thăm dò, trong đó có cả Tiên Đế thiếp không đối phó được!”
Đúng lúc này, trong đầu vang lên thanh âm ngưng trọng của Hồn Mỹ Hoa.
Lạc Nam sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, xoay người đứng dậy.
“Có chuyện?” Đạm Đài Uyển lo lắng hỏi.
“Chút việc nhỏ!” Lạc Nam đáp: “Nàng đang trong giai đoạn quan trọng, tập trung bế quan, nhanh chóng đột phá tu vi!”
“Ừm!” Đạm Đài Uyển ngoan ngoãn gật đầu, thân thể trần truồng mệt mỏi vẫn cố gắng đứng dậy hầu hạ Lạc Nam mặc quần áo.
Theo thời gian, Lạc Nam đã trở thành trụ cột tinh thần, ở trong mắt nữ nhân Làng Nhất Thế thì không chuyện gì hắn không giải quyết được.
Có hắn tồn tại, dù trời sập xuống các nàng cũng an tâm…
Lạc Nam đã nói như vậy, nàng chỉ cần yên tâm bế quan là được…
“Cẩn thận một chút!” Đạm Đài Uyển ôn nhu nói.
“Nàng rất tuyệt vời…” Lạc Nam khen ngợi một tiếng, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.
Đạm Đài Uyển đỏ mặt, khóe môi cong lên vui vẻ, lại khom người cẩn thận từng li từng tí cắt lấy tấm vải trắng đã nhiễm một vùng đỏ thẳm trên giường, cất vào trong nhẫn.
…
Lạc Nam vừa xuất hiện bên ngoài, đã thấy Hồn Mỹ Hoa cùng chúng nữ đã đi tới, sắc mặt nàng có chút nghiêm túc nói:
“Có cả Ma Đế và Tiên Đế, rình rập xung quanh nhưng chưa tiến vào!”
“Đến rồi sao…” Lạc Nam nhếch miệng, hắn đã sớm lường trước được chuyện hôm nay.
Mặc dù Làng Nhất Thế tọa lạc ở một nơi vắng vẻ, nhưng suy cho cùng cũng chẳng phải vô hình vô ảnh.
Chỉ còn nằm trong phạm vi Tiên Ma Vực, lấy nội tình của Đế Cấp Thế Lực không khó để điều tra vị trí của Làng.
Lạc Nam mặc dù cẩn thận, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ sợ phiền phức tìm đến tận cửa.
…
Bên ngoài…cách Làng Nhất Thế trăm dặm…
Trong hư không, Trang chủ Huyết Ma Sơn Trang - Huyết Hào gằn lên từng chữ: “Ta cảm giác được Huyết Ấn, thủ phạm giết chết nhi tử của ta chắc chắn ở bên trong!”
“Xem ra tin tức người thần bí kia đưa đến là thật, đây là Làng Nhất Thế…” Nhìn thấy tấm bảng hiệu treo cao ngay cổng làng, Môn Chủ Ma Thiên Môn - Bắc Vỹ ánh mắt híp lại.
“Không sai, Lạc Nam kia tự xưng đến từ Làng Nhất Thế, chẳng trách trước đây chúng ta chưa từng nghe qua tên này, không ngờ vừa mới chuyển đến Tiên Ma Vực không lâu, lại ở nơi khỉ ho cò gáy như Nam Vực!” Sơn Chủ Đại Ma Sơn là Hùng Bách gật đầu hiểu ra.
“Vừa tiến về Tiên Ma Vực chưa lâu lại kiêu ngạo như vậy, đúng là muốn chết!” Đồ Tiên Môn Chủ - Đồ Minh sát khí đại định.
“Nói đi cũng phải nói lại, vừa đến Tiên Ma Vực không lâu đã có quan hệ với Thải Quỳnh Dao với Mộng gia, lại còn được một nhân tình của Vạn Yêu Thánh Địa, tiểu tử này không đơn giản đâu!” Bắc Vỹ lạnh lùng nói.
“Hừ, ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa thì đã sao? có thể tu đến Ma Đế chẳng lẽ còn sợ va chạm?” Huyết Hào gằn từng chữ một:
“Giết nhi tử của ta, hắn chắc chắn phải chết!”
“Ừm, nếu Vạn Yêu Thánh Địa ra mặt, chúng ta không ngại thỉnh sư phụ xuất thế!” Hùng Bách cười lạnh lẽo.
“Không sai, sư phụ một khi xuất hiện…cũng có thể cùng Vạn Yêu Thánh Địa chèo chống đến khi chúng ta tiêu diệt Lạc Nam!” Đồ Minh tán thành.
Ít có ai biết