Bên ngoài Làng Nhất Thế, năm vị Đại Đế vẫn hết sức nghiêm túc ngồi xếp bằng, chỉ cần một con ruồi từ Làng Nhất Thế tiến ra cũng sẽ bị bọn hắn đập chết.
Trong tình cảnh này, đột nhiên sắc mặt của Sơn Chủ Đại Ma Sơn trở nên biến đổi, sau đó là cấp tốc tái nhợt, thân thể cũng lảo đảo một chút.
“Lão Hùng, có chuyện gì?”
Đám người lập tức chú ý đến biểu hiện khác thường của Hùng Bách, nhanh chóng mở miệng hỏi thăm.
“Trưởng Lão truyền tin báo Đại Ma Sơn tập kích, đang nguy hiểm!” Hùng Bách cắn chặt răng nói:
“Ta phải trở về một chuyến!”
Huyết Hào mấy người liếc mắt nhìn nhau, có kẻ dám công kích Đại Ma Sơn nhân lúc Hùng Bách đi vắng? chẳng lẽ là Săn Ma Điện hay Xích Lôi Tông các Thế Lực Tu Tiên?
Phải biết mặc dù Hùng Bách có mặt ở đây, nhưng Đại Ma Sơn vẫn còn bốn vị Ma Đế và rất nhiều Ma Tôn với Ma Vương tọa trấn, làm sao sẽ bị công kích?
Trong lúc đám người suy đoán, thân ảnh Hùng Bách đã biến mất tại chỗ.
Động tác của Hùng Bách lập tức khiến vô số người đang theo dõi để ý, thế là bao gồm cả Huyết Hào ba người, không ít kẻ bắt đầu tỏa ra Thần Thức quét đến Bắc Vực, quan sát Đại Ma Sơn.
Mà vừa chứng kiến cảnh tượng ở Đại Ma Sơn lúc này, thân thể bọn hắn dâng lên một luồng hàn ý lạnh lẽo, rợn cả gai óc.
…
“Chết…chết…chết!”
Lạc Nam điên cuồng tàn sát, một mình hắn quấn lấy hai vị Ma Đế, để mặc các Thần Tướng và hai cổ Khôi Lỗi tung hoành ngang dọc, thần cảnh giết thần, phật cản giết phật.
Đại Ma Sơn lúc này ngoại trừ tòa Chủ Sơn duy nhất còn sót lại, bốn phía xung quanh đã triệt để bị san bằng thành bình địa, bên trong mảnh vỡ không gian, mảnh vỡ núi non trùng điệp là thi thể của hàng loạt đệ tử đáng thương bị cuốn vào trận tàn sát này.
Đại Ma Sơn hôm nay mặc dù có thể qua khỏi đại nạn, nhưng chắc chắn sẽ suy yếu, muốn khôi phục cũng chẳng biết phải tốn bao nhiêu thời gian và công sức, đến ngày tháng năm nào…
“Tiểu súc sinh, bổn Đế muốn diệt ngươi!”
Bầu trời có thanh âm như sấm rền vang dội, Hùng Bách phẫn nộ gần như mất đi lý trí, vừa từ trên không giáng xuống, hai chân đã ngưng tụ Ma Đế Lực, Thể Tu bùng nổ, đạp thẳng lên đầu Lạc Nam từ trên xuống dưới.
Ánh mắt của hắn đỏ ngầu khóa chặt lấy Lạc Nam, nếu ánh mắt có thể dùng để giết người, chỉ sợ Lạc Nam đã bị giết vô số lần.
Đối với biểu hiện của Hùng Bách, Lạc Nam cảm thấy hài lòng, cười lạnh lẽo:
“Lão cẩu, chúng ta vốn không thù không oán, ngươi liên thủ với Huyết Ma Sơn Trang nhắm vào ta, nhắm vào Làng của ta, phải gánh chịu hậu quả!”
“Chết!”
Đáp lại Lạc Nam, là sức mạnh toàn lực không chút giữ lại của Hùng Bách.
Lạc Nam không thèm để ý đến hắn, bên trên cơ thể, Bất Hủ Kinh Văn nhanh chóng bao trùm.
Sắc mặt của hắn trở nên hung ác, bất chấp một cước toàn lực của Hùng Bách nhắm vào mình, ngược lại điên cuồng lao đến một vị Trưởng Lão khác đã trọng thương.
“Không xong!” Vị trưởng lão xém chút tè ra quần, không nói hai lời quay người bỏ chạy.
“Người điên…kẻ này là người điên, không thể trêu vào!” Ý niệm cùng lúc xuất hiện trong đầu của rất nhiều cường giả Tiên Ma Vực.
Cảnh tượng Lạc Nam bỏ qua công kích của Hùng Bách, muốn dùng mạng để đổi lấy mạng của một vị trưởng lão Đại Ma Sơn quá mức rung động và kích thích.
“Chạy đi đâu?”
“Định Hồn – Siêu Hồn!”
Diệt Hồn Liên gào thét, Hồn Lực màu đen phá thể mà ra, bất ngờ tập kích vị Trưởng Lão đang chạy trốn.
Thân thể của hắn khựng lại, cũng là lúc Lạc Nam tung ra Phật Nộ Hàng Ma Quyền.
PHỐC!
Đầu của vị trưởng lão nổ tung, Bá Lực tàn phát thân thể hắn…
Cũng là vào chính lúc này, thân thể của Lạc Nam bị Hùng Bách một cước tàn nhẫn đạp bay, ở trên không trung đập nát tầng tầng hư không mới dừng lại.
Bất quá đã lường trước và kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân, Lạc Nam nào có hề hấn gì? Hắn đứng bật dậy.
“Làm sao có thể?” Ánh mắt của cả Tiên Ma Vực như muốn lòi ra ngoài.
Lạc Nam thi triển thủ đoạn gì? Vậy mà ăn trọn một cước của Đại Ma Đế vẫn tung tăng nhảy nhót?
“Hôm nay ta cho ngươi xem, hậu quả tiến vào địa bàn Đại Ma Sơn giương oai!” Hùng Bách sắc mặt âm trầm.
Hắn nhẹ nhàng phất tay…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Chục vạn dặm lãnh địa chấn động, trong ánh mắt lấp lóe của Lạc Nam, tòa Chủ Sơn nằm ở trung tâm bất chợt phá thổ lao vụt lên.
Thì ra từ đầu đến cuối khó thể phá hoại Chủ Sơn, bởi vì bản chất của nó là một kiện Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo.
Chủ Sơn rơi vào trong tay Hùng Bách nhanh chóng xoay tròn.
Ma Lực ngập trời tụ hội, Hùng Bách tay cầm Chủ Sơn, hướng về Lạc Nam ấn mạnh xuống.
ẦM!
Lạc Nam đột ngột từ trên không trung bị ép rơi xuống đất, một cổ Ma uy ngập trời đè ép lên toàn thân, đây là uy lực của Chủ Sơn…có thể trấn áp kẻ địch, ngay cả đầu ngón tay cũng không động đậy được.
“Giết chết tiểu súc sinh này!”
Cùng lúc đó, ba thanh âm đầy rẫy sát khí cùng lúc xuất hiện, Huyết Hào, Đồ Minh, Bắc Vỹ mấy Đại Ma Đế đã theo sát mà đến.
Công kích cuồn cuộn phủ kín bầu trời, toàn bộ Bắc Vực lâm vào bất an, hàng loạt sinh linh phủ phục trên mặt đất.
Bắc Vực náo nhiệt và đông đúc, khác biệt hoàn toàn với Nam Vực hoang vắng, vì lẽ đó đại chiến do Đại Đế tham gia có tác động rất lớn với nhiều người.
“Mạng của ba Trưởng Lão, mạng của Đế Tử, mạng của hai phần ba Hộ Pháp và Đệ Tử…toàn bộ bảo khố và Nhẫn Trữ Vật, ta xin vậy!”
Đối diện với đủ loại công kích hùng mạnh, Lạc Nam cười lên ha hả, không sợ hãi chút nào kể ra chiến tích của mình.
Hàng loạt cường giả nghe xong mà trong lòng phát lạnh, Đại Ma Sơn lần này triệt để xuống dốc rồi.
“Chết!” Sát khí trong mắt Bắc Vỹ đám người càng thêm đại thịnh.
Chỉ là khi công kích của bọn hắn giáng xuống, Lạc Nam đã biến mất tại chỗ, như tiêu thất giữa hư không.
“Chạy trốn rồi? bằng cách nào?” Bọn hắn ngây ra như phổng.
“AAAAAAAAAAA” Hùng Bách ngửa đầu lên trời thét dài vì phẫn nộ, sau cùng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Nhìn quanh Đại Ma Sơn, hắn cảm giác trái tim mình đang rỉ máu, đau…đau thấu trời xanh.
Cơ nghiệp vô số năm qua của hắn, lúc này toàn bộ diệt…toàn bộ hủy hết rồi.
“Lão Hùng, nén bi thương…” Huyết Hào vỗ vỗ bả vai Hùng Bách:
“Tiểu súc sinh kia sớm muộn chúng ta sẽ giết, với sự hiệp trợ của chúng ta, ngươi muốn gây dựng lại Đại Ma Sơn không hề khó!” Bắc Vỹ mấy người cũng mở miệng an ủi.
“Phải đó Sơn Chủ, chỉ cần Chủ Sơn vẫn còn, căn cơ chúng ta chưa mất, vẫn có thể tái thiết trở lại!” Đại trưởng lão là người duy nhất còn sống sót, chật vật đứng dậy an ủi.
Lạc Nam quá mức đáng sợ, lấy sức một người kiềm chế cả hai Ma Đế Sơ Kỳ như bọn hắn.
Tiên, Thể và Hồn tam tu, kết hợp nhuần nhuyễn, lô hỏa thuần thanh, quả thật khó dây dưa đến cực điểm.
Hùng Bách như mất hồn mất vía gật gật đầu, Đại Trưởng Lão còn sống, cũng xem như an ủi phần nào.
PHỐC!
Hết sức bất chợt, thân ảnh Lạc Nam từ Linh Giới Châu chui ra, Lạc Hồng Kiếm có Bá Lực bao trùm nhẹ nhàng quét ngang.
Đầu của Đại Trưởng Lão bất chợt bay lên trời, bên trong ánh mắt vẫn còn nghi ngờ, sợ hãi…không hiểu vì sao đột nhiên mình bị chém đầu.
“Làm càn!”
Lạc Nam chưa kịp Đoạt Hồn, Huyết Hào đám người đã gầm thét lên, công kích nghiền ép đến hắn.
“Haha, lần này ta thật sự rời đi, cáo từ chư vị!” Lạc Nam cười tủm tỉm, thân thể một lần nữa biến mất tại chỗ.
“AAAAAAAA, Lạc Nam tiểu nhi khinh người quá đáng, khinh người quá đáng a!” Hùng Bách tức đến mức khóc rống lên, sắc mặt vặn vẹo như lệ quỷ.
Đại Trưởng Lão mặc dù không chết, nhưng bị ám sát trong lúc trọng thương như thế này, muốn khôi phục cũng chẳng phải là chuyện dễ.
Đại Ma Sơn khó khăn chồng chất thêm khó khăn.
Huyết Hào, Đồ Minh cùng Bắc Vỹ cũng siết chặt nấm tay, thân thể tức giận đến mức rung rẩy.
Lạc Nam ở trước mặt bọn hắn đi về như chốn không người, thậm chí còn ám sát Đại Trưởng Lão của Đại Ma Sơn ở trước mặt bọn hắn.
Đây đối với một đám Đại Đế mà nói, chính là sự sỉ nhục to lớn, sỉ nhục khó thể hình dung.
Bọn hắn ở Làng Nhất Thế canh giữ, Lạc Nam lại thần không biết quỷ không hay tập kích hang ổ của Đại Ma Sơn, thủ đoạn càng là lạnh lùng quả quyết đến cực hạn.
Một mình Lạc Nam, đồ sát