Con Đường Cảm Hóa Xấu Xa Của Nữ Chính

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mai Tuyết Vân

"Vì sao ngươi lại chờ hắn?"

Thanh Hoan nghiêng đầu nói: "Ta cũng không biết vì sao lại chờ chàng, cho dù chàng đến đây thì sẽ thế nào chứ? Dáng vẻ của ta bây giờ đã thế." giọng nói của nàng chậm dần rồi nhẹ đi, nhưng với thính lực của Hoa Luyện nên vẫn nghe được rõ ràng: "Ta đợi chàng lâu như vậy, chàng vẫn không đến, chắc là đã quên ta rồi."

[Ủng hộ mình - Đọc truyện tại Diễn Đàn.]

Ngay lập tức, Hoa Luyện cũng không biết bản thân đã uống nhầm thuốc gì: "Hắn sẽ không quên được ngươi." Nữ tử như vậy, nam nhân kia có thể quên được sao?

Thanh Hoan mỉm cười nói: "Đa tạ lời chúc của Đại thiếu gia, chỉ mong công tử có thể sớm quay lại. Nếu chàng không đến... Ta cũng sắp không đợi được."

Đang nói thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, tú bà vội vã chạy vào, thấy Thanh Hoan ngồi cạnh cửa sổ, gấp đến mức như có lửa đốt dưới mông: "Haizz, nha đầu này cũng thật thoải mái quá, Vô Nhai công tử lại tới rồi, đang làm ầm ĩ bên ngoài, nói là nhất định phải gặp được con, ta nói ngài ấy đã lâu không đến, vừa đến đã gây ồn ào là muốn gì đây?"

Lúc trước Quân Vô Nhai đang dò xét Ỷ Hương viện, phát hiện Thanh Hoan mất tích, liền xuất phát tìm kiếm khắp nơi, không có kết quả
gì. Chỉ có thể lần theo manh mối đến những nơi khác nhau, Hoa Nhứ Nhi vẫn luôn đi theo. Bây giờ hắn nghe nói hoa khôi Thất Thất của Ỷ Hương Viện đã trở lại.

Hắn đã cưỡi ngựa liên tục, gấp gáp trở về, nhưng tú bà lại khăng khăng không cho hắn lên lầu. Nửa năm xa cách khiến Quân Vô Nhai nổi giận, chẳng cần nhắc đến phong phạm quân tử, trực tiếp một kiếm bổ đôi bảng hiệu của Ỷ Hương viện, tuyên bố nếu không tìm thấy Thanh Hoan sẽ phá hủy sạch sẽ Ỷ Hương viện này.

Thanh Hoan trầm ngâm một lát hỏi: "Chàng đến một mình sao?"

Tú bà phất khăn lụa trong tay: "Nếu một mình tới, ta đã không tức giận. Con nói xem ngài ấy đường đường là Trang chủ Lệ Kiếm sơn trang, đến tìm hồng nhan tri kỷ bên cạnh còn mang theo con riêng để làm gì? Ta thấy nha đầu kia ấy à, không phải hạng dễ chọc, cũng không biết Vô Nhai công tử có ngốc không mà chẳng nhìn thấy."

Ánh mắt của phụ nữ luôn sắc bén hơn nam nhân. Bọn họ chỉ cần cho rằng nữ nhân này thanh thuần vô tội, thì cho dù có người nói với hắn sự thật, hắn cũng không chịu tin đâu.

"Nếu đã thế, con sẽ không gặp chàng."

Tú bà nói: "Tất nhiên là ta biết con sẽ


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện