Dùng xong vãn thiện, Thẩm Giai vẫn không chờ được Đỗ Yểu Yểu xuất hiện, chờ sắp kết thúc mới có tiểu tỳ nữ tới thông bẩm:“Phu nhân mệt mỏi nên trở về phòng nghỉ ngơi trước.
Thỉnh đại nhân và Diệp cô nương tự nhiên.
”Đáy mắt Diệp Oánh ẩn hàm tha thiết chờ mong, Thẩm Giai làm như không thấy, lập tức rời đi, tới thẳng viện của Đỗ Yểu Yểu.
Sau khi thành hôn hắn rất ít khi lại đây, Ngân Diệp đang dùng khăn mềm lau tóc ướt cho Đỗ Yểu Yểu, thấy hắn thì giật mình dừng động tác lại.
"Sao thế?" Đỗ Yểu Yểu nằm trên tiểu tháp, nhắm mắt nghỉ tạm.
Thẩm Giai đặt ngón trỏ lên môi, Ngân Diệp không thể không nghe, run giọng đáp: "Không… không sao ạ.
"Thẩm Giai đi qua, nửa cúi người nhận lấy khăn mềm trong tay Ngân Diệp, giúp Đỗ Yểu Yểu lau tóc.
Ngân Diệp thức thời lui ra.
Hắn không có kinh nghiệm, xoa vài cái đã khiến Đỗ Yểu Yểu cau mày, có sợi tóc giật đau khiến nàng trợn mắt, nâng tay ngăn lại: "Ngân Diệp, nhẹ thôi, đau quá!"Nàng bắt được một bàn tay thon dài có lực, nhéo nhéo, da thịt rắn chắc, không mềm mại nhẵn nhụi như nữ tử.
Tay nam nhân!Đỗ Yểu Yểu cuống quít nhảy dựng lên.
Thẩm Giai dù bận vẫn ung dung đặt khăn mềm lên tiểu tháp.
"Chàng… Sao chàng lại tới đây?" Đỗ Yểu Yểu sợ tới mức nói lắp.
Đêm này trăng sáng sao thưa, không phải trúc mã nên củi khô lửa bốc với thanh mai, ngươi ta thân mật à? Hung thần này chạy tới chỗ nàng làm gì thế?Thẩm Giai chậm rãi tuần tra trong phòng, vòng qua bình phong, xuyên qua rèm che, nhìn chằm chằm làn khói nhẹ nhàng dâng lên trong lư hương kim nghê, cực kỳ hưng trí cười nói: "Đêm xuân lạnh lẽo, muốn mời phu nhân lưỡng tụ thiêm hương.
"Đỗ Yểu Yểu đỏ mặt, sao thành ngữ nàng bịa đặt lại rơi vào tai Thẩm Giai rồi? Miệng tiểu thanh mai chẳng kín gì cả, mới bao lâu đã hội báo hết với Thẩm trúc mã rồi!Đỗ Yểu Yểu giả chết không đáp.
Thẩm Giai nhẹ vỗ tay, tiếp tục trêu chọc: "Ta đã quên, Yểu Yểu không biết thiêm hương, Yểu Yểu xinh đẹp thế này chỉ cần bụng không chịu thua kém, sinh cho ta một tiểu tử mập mạp là được!"Đỗ Yểu Yểu che mặt.
Người này cài ám vệ bên người nàng nghe lén đấy à!"Sau này gia sản Thẩm phủ đều là của nàng và nhi tử…" Thẩm Giai cười đi tới, kéo tay nàng đang che mặt xuống.
"Đừng nói nữa…" Đỗ Yểu Yểu cảm thấy thẹn cực kỳ.
"Thân thể yếu đuối… Ta cũng sẽ không tha cho nàng.
" Thẩm Giai hơi ôm vòng lấy thắt lưng cứng đờ của Đỗ Yểu Yểu, ghé sát bên tai nàng thì thầm.
Hiện trường lật xe ghê gớm thật! Những lời nàng nói với Diệp Oánh đều bị thằng nhãi Thẩm Giai nghe rõ ràng rành