Thẩm Giai nghiêng đầu cắn vành tai nàng, dáng vẻ ghen ghét: "Ai biết nàng có phải thân tại Tào doanh lòng tại Hán không đâu.
Lẳng lơ, miệng huyệt ngậm ta, trong lòng còn nghĩ người khác."Đỗ Yểu Yểu cười duyên: "Không dám không dám, sợ bị chàng làm chết.""Người lẫn huyệt đều giả dối như nhau, giỏi nhất là ngoài mặt dỗ dành ta." Thẩm Giai nửa thật nửa giả căm giận.Đỗ Yểu Yểu siết huyệt xoắn lấy hắn, cố giả vờ xấu hổ hung hăng cào lưng hắn một cái: "Cái gì mặt ngoài.
Chẳng lẽ cao trào không phải chàng cho? Phun nhiều nước như thế chàng cũng không thấy hay sao?"Thẩm Giai lại thở dốc bên tai nàng, trợn mắt nói láo: "Không nhìn thấy!"Hắn ngừng một lát, lại bổ sung: "Nhìn không ra trong đó có mấy giọt là do nàng cam tâm tình nguyện tiết cho ta."Nghe vào tai có vẻ tủi thân ba phần.Đỗ Yểu Yểu nghẹn lời.
Bạn giường không xứng nói chuyện chân ái, khi làm tình tới cao trào, người ta thường sinh ra ảo giác đã yêu đối phương, chờ xuống giường khôi phục tỉnh táo lại đều sẽ cân nhắc thiệt hơn cho chính mình.Trên người hắn thoang thoảng hương rượu, gò má ửng hồng, đáy mắt lười biếng có vẻ mê ly.Đỗ Yểu Yểu siết chặt tiểu huyệt hút hắn, ăn thứ cứng rắn nóng hổi kia càng sâu, cắn càng chặt hơn.
Đồng thời ngước lên hôn mặt hắn: "Thẩm Giai, chàng say rồi đấy có biết không?""Không say." Hắn chen vào hoa tâm kích thích."Ừm...!A sâu quá..." Đỗ Yểu Yểu hôn lên hầu kết của hắn, líu ríu chia sẻ: "Vừa rồi chàng khiến ta cao trào thật thích...!Thích đến muốn chết tới nơi..."Thẩm Giai hôn đáp lại, ưỡn hông đẩy mạnh: "Yểu Yểu, nàng là nữ nhân của ta!"Môi lưỡi giao triền, thân thể gắn bó, nàng mơ màng: "Của chàng..."Khoảnh khắc cao trào, cả thể xác lẫn tinh thần đều là của chàng.Không biết có phải Thẩm Giai cố ý khống chế hay không, hoa tâm nàng bị hắn nghiến đến mức phồng lên, mị thịt tê mỏi mà hắn còn ngạnh cổ nói chưa bắn được.Đủ loại ‘áp bức lợi dụ’ dẫn đường nàng lên trên.Khi dương vật chọc vào tới cửa tử cung, Đỗ Yểu Yểu cảm thấy mình bị lừa.
Tư thế nữ ở bên trên vào quá sâu, một cây thẳng tắp cắm trong cơ thể nàng, cả người như sắp bị hắn xé ra.Nàng ngồi trên người hắn, hoàn toàn không dám nhúc nhích.Người khởi xướng tựa như không phát hiện, nhàn nhã thúc giục: "Yểu Yểu mau làm đi, nàng nhàn hạ sao ta bắn ra được."Cơ thể vừa triều xuy vốn không có bao nhiêu sức lực còn phải mặc cho hắn cưỡng ép lao động.
Đỗ Yểu Yểu ngửa người chống tay lên chân hắn, chậm rãi nhổm người rút ra một nửa, lại lần nữa ngồi xuống nuốt tới tận gốc.Thịt huyệt mềm nhũn bao vây lấy dương vật tráng kiện, dâm thủy theo động tác rút ra chảy xuống tí tách, tưới ướt nhẹp túi cầu dưới thân hắn.Thẩm Giai không hài lòng, vỗ mông nàng một cái: "Chậm quá, vú còn chẳng lung lay.""A..."Vách huyệt chịu kích thích, hoa tâm trào ra dòng điện nhỏ, Đỗ Yểu Yểu cố nén khoái cảm đứng lên ngồi