Trốn thoát bằng sức mạnh không được, Đỗ Yểu Yểu điều tra thăm dò tình hình ở bên ngoài rồi quyết định dùng mưu kế để tiến hành đánh hạ từng tên mã phu.
Nàng mặc một chiếc áo mỏng để lộ ra khe ngực dịu dàng lả lướt, đập cửa gọi người: “Mở cửa, mở cửa! cơ thể ta không khỏe…”Kêu lên mấy tiếng nhưng không ai quan tâm, nàng cố ý khóc nức nở.
Hai tên mã phu hội ý lẩm bẩm một lúc, một trong hai tên đẩy cửa nói với giọng của Thượng Kinh không được tự nhiên: “Tiểu phu nhân có chuyện gì vậy?”Đỗ Yểu Yểu cúi đầu khẽ nhún vai làm dáng vẻ sắp khóc: “Trên giường có sâu cắn ta làm ta rất ngứa…”Nàng để lộ ra một đoạn cổ tay lạnh hơn cả băng tuyết, bên trên có một vài vết đỏ, đây là do Đỗ Yểu Yểu nhịn đau để tự nhéo mình.
Mượn danh là con sâu để thu hút người bước vào, tên mã phu trước đó nở nụ cười dâm đãng đón đầu nói với người bên cạnh: “Ta vào trong xem trước, ngươi đứng canh ở đây.
”Người ở lại liếc nhìn Đỗ Yểu Yểu, nữ tử làm bộ làm tịch lẳng lơ muốn làm tình.
Thời cơ vẫn chưa đến, tạm thời vẫn nên nén suy nghĩ đó lại.
Tên mã phu đi vào có khuôn mặt tròn đôi mắt nhỏ nheo mắt cười nịnh: “Tiểu phu nhân ngứa ở đâu?” Ánh mắt hắn ta chần chừ trên bộ ngực đẫy đà và bờ mông căng tròn của nàng.
Đổ Yểu Yểu thướt tha đi đến bên giường, vén tấm màn mỏng lên ngại ngùng nói: “Ngươi mau đến giúp ta bắt sâu đi… đi ngủ mới hết ngứa được.
”Bức rèm màu đỏ rực ánh đèn mờ nhạt, khuôn mặt e thẹn của mỹ nhân xinh đẹp sống động, đôi mắt có tình, đôi mắt nhỏ của tên mã phu say đắm tiến đến gần Đỗ Yểu Yểu, nở nụ cười ngốc nghếch.
Nàng đẩy hắn ta lên giường, đôi tay của mỹ nhân như có ma lực khiến chân tay hắn ta bủn rủn.
Đổ Yểu Yểu lấy chăn che kín đầu hắn ta lại nhẹ giọng thúc giục nói: “Nhanh lên, nhanh xem có con sâu nào trong chăn của ta không?”“Không có sâu… nữ nhân… thơm quá…” Tên mã phu có xuất thân từ vùng quê cha đất tổ xa xôi, làm sao được lên chiếc giường ngọc thạch thơm ấm áp như thế này bao giờ? Ngay lập tức đã mê đắm đến hồn xiêu phách lạc.
Đỗ Yểu Yểu vừa khom lưng nhặt bình sứ cắm hoa được giấu ở dưới giường lên vừa thì thầm quyến rủ: “Người ta càng thơm hơn… ngươi đừng nhúc nhích ta sẽ chui vào trong chăn để cho ngươi ngửi…” Hai tay đưa lên cao.
“Được! Được! Được!” Người trong chăn quá đỗi vui mừng, chưa kịp nói xong chữ ‘Được’ thứ ba thì đã bị một vật nặng gõ xuống ở sau đầu.
Vào mùa đông, các gian phòng ở thanh lâu được bố trí rất nhiều lò than, tấm chăn mỏng một lớp rất nhanh đã bị rỉ ra vết máu, bình hoa bị đập nát, vì cách một tấm chăn nên không kinh động đến người bên ngoài.
Cơ thể của tên mã