Lý Bính cùng Trương Hổ bị mấy lời của nàng làm cho sửng sốt, thậm chí còn khao khát cuộc sống nàng đã miêu tả.
Trần Vọng cũng rất kinh ngạc, vấn đề bối rối hắn nhiều ngày suy nghĩ đã được Quý Vân Sơ giải quyết dễ dàng, trên mặt bất động thanh sắc, trong lòng lại là sông cuộn biển gầm.
“Hắc hắc, Đại vương ý tưởng của ta không tồi đúng không?” Quý Vân Sơ lại quay đầu cười đắc ý nhìn Trần Vọng, giống như một đứa trẻ mong muốn được cha mẹ khen ngợi.
Không đợi Trần Vọng trả lời, Lý Bính đã nghĩ ra điều gì đó không ổn: “Ngươi là sao lại có lòng tốt như vậy tới giúp Bạch Thạch Trại chúng ta? Chúng ta giết nhiều binh lính tấn công như vậy, rốt cuộc mục đích của ngươi là gì?”Quý Vân Sơ đau đầu, thân phận của nàng xác thật là vấn đề lớn, cần phải giải quyết thật tốt, đôi mắt nàng trợn tròn nghĩ đối sách.
“Đúng vậy, ta đúng là có mục đích!” Quý Vân Sơ theo hắn nói.
“Nhìn xem, ta đã nói rồi, tiểu tử làm gì lại có hảo tâm như vậy!” Lý Bính kích động nói.
Trần Vọng lại có dự cảm không tốt.
“Mọi người đều nói trại chủ Bạch Trạch Trại tàn nhẫn, diện mạo hung ác, nhưng ta vừa thấy Đại vương, liền cảm thấy Đại vương phong lưu phóng khoáng anh tuấn tiêu sái.
” Quý Vân Sơ nói xong miệng đắng lưỡi khô, cầm lấy tách trà trên bàn nhấp một ngụm rồi tiếp tục: “Huống chi Đại vương còn cứu mạng của ta, ân cứu mạng không có gì báo đáp, chỉ cần có ích cho Đại vương, ta sẽ dùng hết sức báo đáp!”Quý Vân Sơ hoàn toàn không để ý tới mình lấy nhầm tách trà của Trần Vọng, chỉ cảm thấy sắc mặt hai người đối diện có chút kỳ quái.
“Làm sao vậy? Bị cảm động trước lòng chân thành của ta sao?” Quý Vân Sơ đắc ý dào dạt, chỉ cảm thấy lý do thoái thác này của mình thật là quá hoàn mỹ!Trương Hổ Lý Bính:……Lý Bính nói: “Đại vương, trại chủ ta vừa nhớ ra chúng ta còn có việc phải làm, đúng không, lão hổ?” Nói xong còn dùng khuỷu tay đẩy đẩy Trương Hổ, trương hổ trừng đôi mắt lớn như chuông đồng, mờ mịt nhìn Lý Bính.
Lý Bính căng da đầu nhìn về phía Trần Vọng: “Trại chủ, chúng ta đi xuống trước?”“Lăn.
” Trần vọng vững vàng thanh âm nói.
Lý Bính giống được lệnh đặc xé chạy nhanh túm Trương Hổ ra ngoài, còn tri kỷ đóng cửa thư phòng lại.
Vừa bước khỏi ra thư phòng, Trương Hổ liền nói: “Ai, ngươi kéo ta làm gì, ta sao lại không nhớ là có việc gì cần làm?”Lý Bính che miệng Trương Hổ lại, nhỏ giọng nói: “Ngươi không phát hiện ra có gì không thích hợp sao? Quý Vân Sơ kia là đoạn tụ! Hắn thế nhưng trắng trợn theo đuổi lão đại chúng ta, hơn nữa lão đại ba lần bốn lượt bảo vệ hắn, hai người bọn họ rõ ràng là có mờ ám!”Trương Hổ than thở vỗ vỗ tay của hắn “Ta nói sao lại có cảm giác rất kỳ quái