Quý Vân Sơ nhìn hai người chủ tớ chạy trối chết, mắt lấp lánh nhìn Trần Vọng: “Đại vương uy vũ, Đại vương phong lưu phóng khoáng anh tuấn tiêu sái đệ nhất thiên hạ!”“Hừ.
” Trần Vọng ghét bỏ nhăn mũi, thuận tay đem khăn tay ném vào trong lòng Quý Vân Sơ, nghênh ngang rời đi.
Quý Vân Sơ bắt được khăn tay mềm mại còn ngửi được một ít mùi hương nhàn nhạt thanh lãnh.
“Làm vậy là có ý gì, một đại nam nhân còn dùng hương sao?” Quý Vân Sơ lẩm bẩm tự nói, để sát khăn tay vào mũi mãnh liệt hít một ngụm, hương hoa mai mát lạnh truyền vào khoang mũi, làm lòng người vui sướng.
Quý Vân Sơ không biết bộ dáng này của nàng đều bị Tiểu Lục thu hết vào trong mắt, chính là một tên đại biến thái, Tiểu Lục vừa định mắng nàng, Quý Vân Sơ liền nói: “Cảm ơn Tiểu Lục ca, Tiểu Lục ca vừa rồi cũng thật soái! Quả thực mê đảo muôn vàn thiếu nữ !” Nói xong còn dựng ngón tay cái lên.
Tiểu Lục ngượng ngùng nhướng mày, lại bỗng nhiên nhớ tới cái gì, ôm ngực trừng mắt Quý Vân Sơ: “Đi nào, tiểu tử thối, ta cảnh cáo ngươi, ngươi đừng nghĩ câu dẫn ta, ta sẽ không thích ngươi!”“Ngươi uống lộn thuốc gì vậy? Ta đánh chủ ý lên người ngươi lúc nào?” Vẻ mặt Quý Vân Sơ không thể tin được, chỉ chỉ vào người mình, lại chỉ vào Tiểu Lục, Tiểu Lục này không thể tự luyến đến mức như vậy chứ? Khen hai câu còn muốn nhảy tới trời cao!Tiểu Lục phớt lờ biểu tình kì quái của Qúy Vân Sơ, một phen đoạt lấy khăn tay trong tay nàng, cảnh cáo nói: “Cũng đừng nghĩ đánh chủ ý lên người trại chủ!”Quý Vân Sơ cảm thấy hôm nay mọi người đều có gì đó không thích hợp, hiện tại không phải nàng đang mang thân phận của nam nhi sao? Như thế nào một hai đều cảm thấy mình thích nam nhân? Hiện tại người cổ đại cũng đều cởi mở như vậy sao?Nàng phản bác nói: “Sao có thể! Chỉ bằng bộ dạng hung dữ của hắn ta còn có thể đánh chủ ý gì? Ta sao, đương nhiên là thích những cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc!”Vừa dứt lời, Quý Vân Sơ cảm giác chính mình bị đạp một chân, ngay sau đó cảm giác lạnh lẽo đột ngột ập tới, nàng liều mạng giãy giụa, rầm một tiếng trồi lên mặt nước: “Ngươi đúng là có bệnh!”Quý Vân Sơ vuốt vuốt đầu tóc ướt đẫm trên mặt ra, chỉ thấy Trần Vọng đứng trên bờ thưởng thức bộ dạng chật vật của nàng.
Quý Vân Sơ do dự một dây: “Đại vương…… Có muốn cùng nhau bơi lội không? Rất mát.
”“Tắm rửa sạch sẽ buổi tối đến thư phòng của ta.
” Thanh âm Trần Vọng không mang theo chút độ ấm, lạnh như băng.
“A? Như vậy không tốt lắm đâu……” Quý Vân Sơ