Thứ tư là một bước ngoặt của tuần, những con giáp bình thường khi qua ngày thứ tư sẽ nhìn thấy hi vọng của cuối tuần, nhưng ngày thứ tư hôm nay lại dài bất thường.
Tuy nhiên, quy tắc này không áp dụng với những cảnh sát vẫn còn các vụ án trên tay, bởi vì họ vì vụ án mà cuối tuần cũng không có.Diêu Viễn đi ra khỏi phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên với đôi mắt thâm quầng, nhìn thấy Yến Quy và Cố Dĩ Di đi tới, anh Cố Dĩ Di nhìn anh ấy và hỏi: "Tối qua anh chuyển núi cả đêm sao? Thành quốc bảo luôn rồi này."Diêu Viễn không khỏi ngáp một cái: "Tôi đã kiểm tra hết các camera giám sát ở nhà của Võ Hanh rồi, cũng tìm ra được vài người khả nghi, nhưng không thể nhìn rõ mặt, tôi cũng vừa báo cáo với đội trưởng Nhậm rồi."Khối lượng công việc kiểm tra camera giám sát rất cồng kềnh và nặng nề, Cố Dĩ Di vỗ vai anh ấy thông cảm nói: "Anh về nhà nghỉ ngơi trước đi."Nhậm Du Nhiên đang xem video của những người khả nghi do Diêu Viễn tìm thấy, và khi Yến Quy cùng Cố Dĩ Di bước vào, cô ấy vội vàng nói: "Hãy đến đây xem đi." Cô ấy thực sự nói như vậy với Yến Quy, cần dựa vào dáng người trong camera để biết người, Yến Quy biết rất rõ về T, nàng có thể nhìn ra được.Nhưng thật đáng tiếc, sau khi xem camera xong Yến Quy nói với họ: "Không có ai là T cả."Nụ cười trên mặt Nhậm Du Nhiên đông cứng lại: "Cô chắc chứ?"Cố Dĩ Di không tin nói: "Chị, chị có nhìn nhầm không?"Yến Quy nhẹ nhàng nhìn cô và mỉm cười nói: "Pháp y không thể nhìn nhầm dáng người người khác được.
Dĩ Di, khi chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, chị đã biết em rồi...." Nàng nói thầm vào tai Cố Dĩ Di: "3D."Cố Dĩ Di mặt đỏ bừng, cô giơ tay tát cho nàng một cái.Nhậm Du Nhiên ở một bên che mặt không nói nên lời: "Vui lòng chú ý đến hành động một chút?"Yến Quy nghiêm mặt, giống như chuyện vừa rồi không tồn tại, nàng nhún vai và nói: "Đương nhiên, kỹ năng này còn tùy thuộc vào việc tôi có đặc biệt chú ý đến đặc điểm cơ thể của một người hay không, nếu không quan sát tỷ mỉ thì tôi cũng có thể nhìn nhầm được."Ánh mắt Nhậm Du Nhiên chuyển sang Cố Dĩ Di và nói: "Vì vậy,...!lần đầu tiên gặt mặt....cô đã quan sát Cố Dĩ Di rất kỹ rồi...."Cố Dĩ Di giơ tay tát vào đầu Nhậm Du Nhiên rồi trừng mắt nhìn cô ấy: "Cô còn nói nữa sao?"Đội trưởng Nhậm che đầu, vẻ mặt oan uổng.Tất cả đều do câu nói của Yến Quy, Cố Dĩ Di tức giận nói: "Cô ấy quan sát kỹ xem tôi có gì mới không? Cô ấy cũng quan sát T rất cẩn thận mà."Sắc mặt Yến Quy không thay đổi nói: "Đó là bởi vì tôi tiếp xúc với hắn ta rất nhiều, những người mà tôi ít tiếp xúc tôi cũng không quan sát cẩn thận được, ví dụ như là H."Cố Dĩ Di khịt mũi.Nhưng bây giờ cho dù Yến Quy có quan sát qua hay không, nàng nói T không xuất hiện ở đây, Nhậm Du Nhiên tin vào phán đoán của nàng, có chút nản lòng: "Lần này manh mối lại bị đứt đoạn rồi."Yến Quy cười nói: "Đừng nản lòng, sẽ nhanh thôi, tôi đã có một tin tức về hắn rồi.""Cái gì?"Yến Quy kể cho họ nghe những chuyện mà Phạm Truy đã điều tra ra được, hai người càng nghe lông mày càng hằn sâu hơn, cuối cùng Cố Dĩ Di thở dài: "Thời niên thiếu của hắn ta....!Khổ quá....!Thảo nào lại có một kẻ sát nhân phản xã hội mạnh mẽ như vậy."Nhậm Du Nhiên nói: "[email protected] túy thực sự đang hãm hãi con người! Nhưng bản thân Đào Tư Thành đã trở thành một nạn nhân của [email protected] túy, hiện tại lại chế tạo [email protected] túy và đầu độc người khác, hắn ta cũng không đáng thông cảm chút nào."Yến Quy gật đầu nói: "Trước đây Dĩ Di từ chỗ Khúc Vân biết được rằng một người bạn của Châu Nham Tùng là một giáo sư đại học và đang làm việc tại Đại học bách khoa Tân Hà.
Tôi đã cử người đi điểu tra rồi có lẽ sẽ nhanh có kết quả thôi....!Hôm qua Dĩ Di đến Lưu Kim...."Khi nàng đang nói chuyện, điện thoại trên bàn của Nhậm Du Nhiên đổ chuông, cô ấy đã ra hiệu cho Yến Quy dừng lại trước.Alo.""Đến phòng làm việc của tôi một chút đi!""Gọi cả Yến Quy và Cố Dĩ Di nữa!"Nhậm Du Nhiên sửng sốt, lập tức trả lời: "Là, cục trưởng Tần!"Sau khi tắt điện thoại, Nhậm Du Nhiên đứng dậy nói: "Cục trưởng Tần bảo chúng ta đến văn phòng của anh ấy.""Ba người chúng ta sao?" Cố Dĩ Di hơi ngạc nhiên."Đúng."Ba người nhìn nhau, mặc dù không biết chuyện gì nhưng từ khi cục trưởng Tần gọi điện thoại đến, họ không dám chậm trễ, trực tiếp lên thẳng phòng làm việc của cục trưởng ở tầng chín."Báo cáo!""Mời vào!"Ba người đẩy cửa bước vào, dẫn đầu là Nhậm Du Nhiên, đứng song song trước bàn làm việc của cục trưởng Tần.Trên tay Tần Chiêu kẹp một điếu thuốc, nhìu chặt mày, nhìn bọn họ mất lần, sắc mặt như bị nhúng nước.Trong ba người Nhậm Du Nhiên là người có chức vụ cao nhất, thường xuyên làm việc cùng với Tần Chiêu nhiều nhất, lần này tới đây cô ấy nên là người nói trước: "Cục trưởng Tần, anh tìm chúng tôi sao?"Tần Chiêu nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, hỏi: "Vị án này đã xảy ra bao lâu rồi?"Nhậm Du Nhiên ngay lập tức hiểu những gì anh ấy đã hỏi và trả lời: "Hai tuần rồi.""Không biết xấu hổ sao?" Tần Chiêu trợn to hai mắt, chỉ vào cô ấy tức giận nói: "Nghiêm túc trả lời mà cô không thấy xấu hổ sao?""Anh hỏi gì, tôi đâu có dám không trả lời đâu."Tần Chiêu đập tay lên bàn, âm thanh to đến mức ở bên ngoài cũng có thể nghe thấy được, mấy cảnh sát dân sự đi qua đều bị âm thanh này làm cho giật mình, cầm tài liệu trong tay bỏ chạy, biết rằng cục trưởng Tần lại đang dạy dỗ người khác rồi."Hôm xảy ra vụ án là thứ ba ngày mười hai, hôm nay đã là thứ tư ngày hai bảy rồi, đã được nửa tháng từ khi được bổ nhiệm là đội trưởng rồi! Vụ án vẫn còn chưa được giải quyết, các cô có biết vụ án này có ảnh hưởng lớn như thế nào không?"Cục trưởng Tần chưa tới năm mươi tuổi, lời nói tràn đầy sự tức giận, lúc này đã rất tức giận, giọng nói to như chuông, trong phòng làm việc cửa đóng then cài vẫn khiến người ta đau tai."Vừa rồi cục thành phố gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi về tiến độ của của vụ án này, tại sao vẫn còn chưa giải quyết xong, tôi còn phải chùi đít cho các cô nữa!"Tần Chiêu đứng dậy, ngừng hút điếu thuốc trên tay, trực tiếp phun khói.
Anh đi tới đi lui, đi tới trước mặt Nhậm Du Nhiên, chỉ vào cô ấy và nói: "Đã nửa tháng rồi, các cô làm gì thế? Tiến độ của vụ án như thế nào rồi?""Báo cáo cục trưởng Tần, đã có đột phá rồi ạ!""Vậy khi nào thì mới phá được án?""Chuyện này...!hiện tại vẫn chưa thể xác định được, bây giờ vẫn còn thiếu chứng cứ...."Tần Chiêu lại giận dữ trừng mắt lên: "Chứng cứ còn chưa có mà cô còn dám nói là đã có đột phá mới rồi sao? Mười năm ngày rồi! Rốt cuộc các cô đã làm cái quái gì thế? Hung thủ đã phát trực tiếp vụ giết người, chuyện này tạo thành ảnh hưởng và hoảng loạn vô cùng lớn đối với xã hội, các cô coi tôi là kẻ ngốc sao?""Cục trưởng Tần, chúng tôi không lừa gạt anh đâu! Hung thủ của vụ án này là T người của K xã, bởi vì hung thủ là người rất xảo quyệt và nguy hiểm, lại có liên quan đến buôn bán [email protected] túy nên chúng tôi lên kế