Thời gian chớp nhoáng đã đến tháng bảy rồi, cuối tuần đầu tiên của tháng này là ngày hội đoàn kết giữa năm thường niên của tập đoàn Thẩm Thị, nội dung năm nay là du lịch trên du thuyền hai ngày ở biển Hoa Đông.Con tàu du lịch "Century Glory" đã rời bến cảng theo như kế hoạch và từ từ di chuyển dọc theo con kênh hướng về phía mặt trời mọc.
Con tàu du lịch đang đi về hướng mặt trời mọc, nắng vàng chiếu xuống biến lấp lánh.
Xa xa là ngọn hải đăng, đằng sau là những tòa nhà văn phòng cao vút và những khách sạn bên bờ biển cũng như những du khách ra sớm trên bãi biển vàng để ngắm biển, vạn vật trên đời đều được tắm mình trong ánh nắng bình minh.Con tàu du lịch "Century Glory" dài một trăm ba mươi mét, rộng mười tám mét, có tổng cộng là bốn tầng boong tàu, có một bể bơi được thiết kế ở trên boong tàu cao nhất, có hai hàng ghế tắm nắng bên bể bơi và một quầy hàng ăn vặt nhỏ ở bên cạnh đó, những chiếc dù che nắng che trên những bàn ăn ngoài trời.Yến Quy và Cố Dĩ Di đang đứng trên boong tàu trên, họ dựa vào lan can để ngắm phong cảnh.
Hôm nay Cố Dĩ Di mặc một chiếc váy mỏng màu đỏ, một chuỗi hạt nhỏ và sáng bóng ôm chặt lấy vòng eo mảnh mai của cô, lộ ra đường cong quyến rũ trên cơ thể, tôn lên dáng người yêu kiều của cô.
Ánh mắt Yến Quy rơi vào Cố Dĩ Di, nàng không thể rời mắt đi chỗ khác, hôm nay cô mặc chiếc váy đó như thế này giống như một ngọn bừng sáng, đẹp hơn cả cảnh bình minh trên mặt biển nữa.Cảm nhận được ánh mắt của nàng, Cố Dĩ Di quay người lại nhìn nàng với ánh mắt chứa đầy tình yêu trong đó, mỉm cười và mãn nguyện.
Không có người phụ nữ nào lại không thích cách người yêu say đắm mình, Cố Dĩ Di thích thấy Yến Quy chăm chú nhìn mình như vậy, mỗi lúc như thế này, cô đều cảm nhận được tình yêu từ người yêu mình, điều đó còn cảm động sâu sắc hơn cả con tàu khổng lồ đang di chuyển trên biển này.Đứng bên cạnh nàng, Cố Dĩ Di dựa vào vòng tay của Yến Quy và cố ý hỏi: "Chị ơi, tại sao chị lại nhìn em mê mẩn như vậy chứ?"Yến Quy không giấu diếm mà nói thẳng: "Chị nhìn người yêu của chị, hôm nay cô ấy thật xinh đẹp."Bản thân người bạn gái cũng cười tự mãn nhưng vẫn không chịu buông tha cho nàng: "Vậy người yêu của chị bình thường không xinh đẹp sao?"Yến Quy lắc đầu và thành thật trả lời: "Mỗi ngày đều đẹp, nhưng đối với chị, mỗi ngày cô ấy đều xinh đẹp hơn ngày trước! Và mỗi ngày chị cũng đều yêu cô ấy hơn!"Cố Dĩ Di im lặng nhìn chằm chằm vào nàng trong hai giây, nhiệt độ trên khuôn mặt cô đột nhiên bắt đầu tăng lên, cả cổ của cô cũng đỏ bừng lên vì những lời yêu thương của nàng."Chị....bây giờ chị thật là...."Yến Quy vẫn nhìn cô không chớp mắt: "Chị làm sao chứ?"Cố Dĩ Di rúc vào trong vòng tay nàng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thật là rất tốt! Mở miệng đã thao thao bất tuyệt nói những lời đường mật rồi.""Em không thích sao?" Yến Quy hỏi."Đương nhiên là không phải!" Cô không chút do dự phủ nhận, làm sao có thể không thích chứ? Cô thích muốn chết đi được ấy? Cố Dĩ Di thực sự yêu nàng rất nhiều, cô yêu nàng đến mức cô không thể tự kiềm chế được bản thân nữa là.Yến Quy vươn tay ôm cô vào lòng, nàng hôn lên thái dương của cô, ấm áp nói: "Thích là được rồi."Cả hai lặng lẽ ôm nhau, lúc này con tàu du lịch vừa mới rời khỏi bến cảng, hầu hết mọi người vẫn đang thu dọn phòng ốc của mình chưa kịp đi ra ngoài nên đã để cho họ có không gian và thời gian để vừa ngắm cảnh vừa phát cẩu lương như vậy.Chỉ là chưa được bao lâu thì bầu không khí tốt đẹp đã bị người khác phá vỡ."Ôi ôi, tôi vừa mới lên boong tàu, suýt thì bị mù luôn rồi này." Giọng nói của Nhậm Du Nhiên vang lên.Cố Dĩ Di từ trong vòng tay của Yến Quy ngẩng đầu lên nhìn, chỉ nhìn thấy đội trưởng đội điều tra tội hình sự kính yêu của họ một tay ôm người yêu một tay che mắt cô ấy một cách tượng trưng, nhưng thực tế có những khe hở giữa các ngón tay của cô ấy, và họ đang nhanh chóng tiến về phía cô.Cố Dĩ Di tức giận trợn mắt, không thèm đoái hoài đến cô ấy.Theo sau Nhậm Du Nhiên và Hạ Chi Tinh vẫn còn hai người nữa, ai cũng rất cao, cao gần bằng Nhậm Du Nhiên nữa, dáng ngươi mảnh khảnh, rất gầy, mái tóc đen dài thẳng buông xõa sau lưng, hốc mắt sâu, sống mũi cao đeo kính mắt mạ vàng, toàn thân đều tràn đày khí chất nho nhã nhẹ nhàng.
Họ không biết người này, nhưng họ nhìn hai người kia cũng rất quen mắt.Người đi phía sau là Hướng Thiển diễn viên nổi tiếng, bạn thanh mai trúc mã của Nhậm Du Nhiên, trước đây khi Cố Dĩ Di dùng thân phận Cố Linh đến câu lạc bộ, chiếc xe Porsche mà cô vẫn lái chính là của Hướng Thiển.Một khi đã như vậy, thân phận của người bên cạnh của người đó cũng sắp bị bại lộ rồi."Giới thiệu một chút, bạn thanh mai trúc mã của tôi Hướng Thiển." Nhậm Du Nhiên lại chỉ vào người bên canh: "Người yêu của cô ấy, Lục Thâm, một tác gia nổi tiếng!"Hướng Thiên cũng quen biết với họ, trước đây cũng đã gặp qua vài lần rồi, cô ấy gật đầu chào họ bằng một nụ cười rạng rỡ.
Lục Thâm tương đối yên lặng, tính cách cô ấy điềm đạm và dè dặt, không nói gì nhiều, chỉ gật đầu cười nhẹ chào hỏi với họ.Họ cũng đã nghe Nhậm Du Nhiên nói qua về thân phận của Lục Thâm rồi, cô ấy là tiểu thư nhà họ Thẩm, giám đốc Đại Thẩm Thẩm Hoành là cha dượng của cô ấy, nhưng từ khi còn nhỏ cô ấy đã được coi như ruột thịt rồi.
Mặc dù rõ ràng cô ấy đã từ bỏ quyền thừa kế của nhà họ Thẩm, nhưng cả nhà họ Thẩm đều công nhận cô là thiên kim tiểu thư của nhà họ, là đứa con gái duy nhất của Thẩm Hoành.
Lục Thâm và Thẩm Thanh Quang có mối quan hệ chị em rất tốt trong gia đình tái hợp này, cho nên mỗi lần Nhậm Du Nhiên mở miệng nhờ Lục Thâm giúp đỡ, Lục Thâm và Thẩm Thanh Quang chỉ cần nhờ vả một chút là mọi chuyện đã trở nên dễ dàng hơn rồi.Mọi người đều là bạn bè của Nhậm Du Nhiên, cuộc hội ngộ này đều là do cô ấy dựng lên, sáu người ba cặp tình nhân tìm thấy một vị trí ngắm cảnh rất tốt trên boong tàu, họ gọi người phục vụ tại quầy ăn vặt đến để gọi một số đồ uống và đồ ăn nhẹ, thuận tiện để họ trò chuyện với nhau.Tính cách Hướng Thiển hướng ngoại và sôi nổi, không làm ra vẻ một minh tinh diễn viên điện ảnh lớn, dường như cô ấy rất quan tâm đ ến công việc của pháp ý nên đã hỏi Yến Quy một số câu hỏi về vấn đề này.
Mặc dù Yến Quy không nói nhiều, bề ngoài cũng lạnh lùng nhưng thực ra trong lòng nàng rất hiền lành và lễ phép, có gì thắc mắc cũng sẽ trả lời nhẹ nhàng.Sau một hồi tán gẫu, Nhậm Du Nhiên không nhịn được mà hỏi: "Tôi nói, cô có chuyện gì sao? Bộ phim tiếp theo sẽ đóng vai một pháp y sao?"Hướng Thiển xua tay với cô ấy và nói: "Không phải tôi." Cô ấy khẽ liếc nhìn Lục Thâm, rồi giải thích: "Nhân vật chính trong cuốn sách tiếp theo của cô ấy là một pháp y, có rất nhiều tình tiết chuyên môn.
Ở bên ngoài cô ấy không thích nói chuyện, cô ấy muốn hỏi pháp y Yến nhưng lại không biết nên nói như thế nào, vì vậy tôi hỏi thay cô ấy thôi."Lục Thâm ngồi bên cạnh siết chặt tay cô ấy, khuôn mặt trắng nõn có chút đỏ lên.Nghe xong, Cố Dĩ Di và Nhậm Du Nhiên nhìn nhau không nhịn được mà bật cười, nắm lấy tay người yêu cười nói: "Cô ấy cũng là một người khó hiểu! Nếu như không phải vì cô và cô Lục trước đây đã giúp đỡ tôi thì hôm nay cô ấy cũng không nói nhiều như vậy rồi, đều là những người không thích nói nhiều."Nghe những lời nói của cô, một số người ở đây đều không nhịn được cười.
Yến Quy và Lục Thâm hai người đều có tiếng là người ít nói, họ liếc nhìn nhau rồi lại ẩn ý quay đi.Vụ án trước đây có thể có được sự giúp đỡ của nhà họ Thẩm toàn bộ đều dựa vào vị đại tiểu thư Lục Thâm này, Yến Quy hiểu rõ nên hôm nay nàng mới nói nhiều như vậy, nàng nói cho Lục Thâm rất nhiều tình tiết của công việc pháp y.
Lục Thâm khiêm tốn hỏi ý kiến, lắng nghe rất cẩn thận.
Hai người bắt đầu cuộc trò chuyện về chủ đề này như thế, có vẻ họ khá hợp nhau.Hai người nói chuyện vui vẻ, Hướng Thiển nhìn vào hồ bơi và đề nghị đi bơi.
Mấy người khác cũng đang nhàn rỗi, đều đồng ý.
Họ hỏi Yến Quy và Lục Thâm, hai người họ đều không muốn bơi, hơn nữa Lục Thâm còn không biết bơi.
Vì vậy hai người họ ngồi ở đó trò chuyện, trong khi bốn người còn lại trở về phòng cùng nhau thay quần áo tắm và áo choàng tắm.Hai người ít nói như họ sau khi tán gẫu thì cũng không quá nhàm chán, họ đều là những nhân tài kiệt xuất trên lĩnh vực của bản thân, sau đó cả hai đều cũng ngưỡng mộ lẫn nhau.
Yến Quy phát hiện, Lục Thâm chỉ ngại nói chuyện trước mặt người lạ thôi, còn khi đã quen rồi thì tính tình cô ấy ôn hòa, đoan trang, kỹ năng trò chuyện siêu phàm, siêu hấp dẫn khiến người ta cảm thấy như một làn gió xuân mới.Hai người đang trò chuyện ở đó, bỗng nhiên có một giọng nói truyền đến."Cô giáo Lục!"Lục Thâm giật mình, nhìn về phía có tiếng nói, một người con gái tóc dài gợn sóng lắc mông đi tới.
Lục Thâm nhíu mày lại, người con gái này hẳn là vừa từ bể bơi đi ra, trên người vẫn còn có những giọt nước, mặc một bộ bikini nóng bỏng cố ý khoe dáng.Yến Quy khẽ liếc nhìn cô gái, sau đó thu hồi ánh mắt, cầm cốc nước cam trước mặt uống một ngụm.Người con gái này không nhận được câu trả lời từ Lục Thâm, không tức giận cũng không khó chịu, cô ta đi đến đứng bên canh Lục Thâm, cúi người nhìn cô ấy, cười nói: "Xin chào cô giáo Lục, tôi là Du Lệ Phân, đến từ câu lạc bộ Thiên Hải."Lục Thâm khẽ nheo mắt, thực ra cô ấy đã nhận ra Du Lệ Phân, nhưng cô ấy không thèm quan tâm tới cô ta, người con gái này là một diễn viên nổi tiếng của câu lạc bộ Thiên Hải.
Thiên Hải là câu lạc bộ cũ của Hướng Thiển, nói đến Du Lệ Phân thì cũng được tính là đồng nghiệp cũ của Hướng Thiển, vì vậy Lục Thâm cũng biết cô ta, cô ta có vẻ ngoài trong sáng, thông minh nhưng tính tình lại đầy "trà nghệ", lại còn thích chơi đùa nữa.Lục Thâm không muốn quan tâm đ ến cô ta, nhưng được giáo dục tốt nên cô ấy cũng khẽ gật đầu hỏi: "Có chuyện gì sao?"Du Lệ Phân tiến lại gần, mái tóc ướt át vẫn đang ch ảy nước gần như xẹt qua má Lục Thâm, Lục Thâm mẫn cảm đứng lên, cúi người lui về phía sau."Cô Du, nếu như không có chuyện gì thì mời cô đi cho." Giọng nói của Lục Thâm đã rất tệ rồi, biểu hiện trên mặt cũng rất khó nhìn nữa."Đừng đừng, tôi có chuyện với cô giáo Lục." Trên mặt Du Lệ Phân không hề lộ ra vẻ xấu hổ, ngược lại lại tiến thêm một bước đến trước mặt Lục Thâm một cách không biết xấu hổ."Tôi nghe nói Điện ảnh và truyền hình Vạn Lý đang chuẩn bị làm một bộ phim chiến tranh gián điệp, được chuyển thể từ tiểu thuyết của cô giáo Lục, nên tôi muốn đến làm thân với cô giáo Lục, chào hỏi một chút, không biết là cô giáo Lục có thể cho tôi một cơ hội không?" Ý đồ của cô ta đã quá rõ ràng, không hề che giấu chút nào, thẳng thắn đến mức Yến Quy một người không hiểu về nghành giải trí cũng không thể không ngước nhìn cô ta.Lục Thâm nhíu mày càng chặt hơn: "Cô nên nhờ đội trưởng và người phụ trách của điện ảnh và truyền hình Vạn Lý chứ, không phải là tôi!""Bây giờ ai lại không biết đến quan hệ giữa cô giáo Lục và nhà họ Thẩm cơ chứ? Điện ảnh và truyền hình Vạn Lý, không phải chỉ cần cô giáo Lục nói với em gái cô giám đốc Thẩm một câu là được rồi sao?" Du Lệ Phân nói rồi lại đi tới gần chỗ của Lục Thâm nửa bước, một tay chải tóc, tay còn lại vươn tới nắm lấy cổ tay của Lục Thâm.Theo bản năng Lục Thâm lùi lại phía sau, lúc này cô ấy đã rất tức giận rồi, nhiệt độ quanh người cũng giảm xuống, khuôn mặt trắng bạch ngọc, vừa định nói thì một giọng nói quen thuộc đã truyền đến."Du Lệ Phân, trước đây khi cô dụ dỗ vị hôn phu của tôi cô có hỏi qua tôi không?"Khi nghe thấy giọng nói này, cơ thể đang căng thẳng của Lục Thâm lập tức thả lỏng, cô ấy nhướng mày nhìn người đang bước từng bước tới, vươn tay ra nắm lấy tay cô ấy, nhẹ nhàng gọi tên cô ấy: "Thiển Thiển."Hướng Thiển vừa ra khỏi phòng sau khi thay áo tắm xong, không ngờ vừa quay lại đã thấy đồng nghiệp cũ không có mặt này đang muốn đưa tay ra sờ vị hôn thê của mình! So với việc đi bơi, điều này quan trọng hơn là phải quét sạch cô gái khốn nạn không biết xuất hiện từ đâu đang cố gắng quyến rũ vị hôn phu của cô ấy đi mới càng quan trọng hơn!Nắm chặt tay của Lục Thâm, Hướng Thiển nhướng mày nhìn Du Lệ Phân lạnh lùng nói: "Nhân lúc tôi không ở đây muốn làm gì với vị