Tiết Lượng bước vào "U minh mê sắc" lần thứ tư, trên người hắn mặc áo sơmi quần tây sang trọng, âu phục vắt trên cánh tay, giơ tay nhìn đồng hồ trên cổ tay.
Không khí mỗi đêm ở hộp đêm đều nóng bỏng, âm nhạc xung quanh vui vẻ cảm xúc mãnh liệt, trên sân nhảy một đám người có cả trai lẫn gái vây quanh một chỗ nhiệt tình khiêu vũ, không ngừng lắc lư theo âm nhạc.Nhân viên phục vụ ở hộp đêm đều có mắt nhạy bén, Tiết Lượng vừa mới vào cửa liền gây chú ý, đây là lần thứ tư trong tuần hắn đến đây, đã là kim chủ rực rỡ lóa mắt trong mắt những nhân viên phục vụ biết làm việc, toàn thân đều là mùi nhân dân tệ.Tiết Lượng tiêu tiền như nước, cũng không bủn xỉn, bất luận là tiền boa hay là cái gì cũng đều cho đầy đủ, mọi người thích những vị khách như vậy."Tiết tổng tới rồi." Nhân viên phục vụ đi qua gương mặt tươi cười chào đón.
Tiết Lượng nhìn khắp nơi, hỏi: "Thương Lục có ở đây không?"Thương Lục là cô gái có danh tiếng cao nhất ở "U minh mê sắc", nhưng phàm là khách quen nơi này, không có ai không phải vì cô ta mà đến, bất kỳ là nam hay nữ, đều sẽ bị phong tình của cô ta mê hoặc."Có có, đây không phải là đoán được Tiết tổng sẽ tới, Thương Lục đang chờ ngài đấy." nhân viên phục vụ khom người dẫn Tiết Lượng vào chỗ sâu trong hộp đêm.Tiết lượng nới lỏng cổ áo áo sơmi, cất bước đi theo bên cạnh nhân viên phục vụ, đôi mắt hắn lười biếng mê ly, nhìn qua chính là kiểu công tử phú quý rảnh rỗi đến đây vung tiền như rác tìm k1ch thích.
Cửa cầu thang xoắn ốc ở lầu hai của hộp đêm, Thương Lục kẹp điếu thuốc trong tay, lẳng lặng nhìn Tiết Lượng đi lên cầu thang.Tiết Lượng mới vừa nhìn thấy cô gái trước mắt liền có chút mất khống chế, hắn trực tiếp duỗi tay ôm bả vai Thương Lục, theo đó hôn một cái thật kêu trên mặt cô gái, sau đó cười nói bên tai cô gái: "Một ngày không gặp, anh nhớ muốn chết rồi!"Trong tay Thương Lục còn kẹp điếu thuốc, sau khi bị Tiết Lượng ôm thuận theo dựa vào trong lòng ngực hắn, lắc mông dẫn hắn đến chỗ sâu trong phòng ở lầu hai, vừa đi vừa vui cười nói: "Tiết tổng ban ngày bận rộn như vậy, còn rảnh nhớ người ta?""Có bận cũng phải bớt thời gian nhớ tiểu tâm can của anh!"Thương Lục hút điếu thuốc, hơi nghiêng đầu, cố ý phả ra trên mặt Tiết Lượng, híp mắt mê hoặc nói: "Em lại không tin."Vẻ mặt của Tiết Lượng là bộ dáng thần hồn điên đảo, hắn bị Thương Lục mê hoặc đến mức hoa mắt say mê, nghiêng ngả lảo đảo đi vào phòng, nhìn chằm chằm người đẹp, con ngươi cũng chỉ còn ý cười: "Vậy tiểu tâm can muốn như thế nào mới tin?"Sau khi Thương Lục vào phòng thì bắt lấy cà vạt của Tiết Lượng, dẫn hắn lên trên giường, ngón tay kẹp điếu thuốc bóp tắt trên gạt tàn thuốc ở đầu giường, hai người cùng nhau ngã trên giường."Phải xem Tiết tổng có bao nhiêu nỗ lực."Tiết Lượng tuân theo vô cùng chân thật nuốt nước miếng, tráo trợn nhìn chằm chằm người đẹp dưới thân, đến tròng mắt cũng trừng ra.Thương Lục vừa lòng nở nụ cười....Cách hộp đêm một nghìn mét, Nhậm Du Nhiên ngồi trong xe, mặt không biểu tình lấy bộ đàm không dây tàng hình ra, cô đập vào cửa sổ xe hít một hơi thật sâu."Con bò khốn khiếp Tiết Lượng này!" Nhậm Du Nhiên mắng tục một câu, lấy nước bên cạnh qua đổ mấy ngụm, may mà mình nhanh tay tháo bộ đàm tàng hình xuống, không phải nghe thêm mấy thứ khiếm nhã.Tiết Lượng là gián điệp cho Nhậm Du Nhiên, đi theo bên cạnh cô ba năm, độ trung thành cùng với năng lực làm việc đều rất mạnh.
Nói đến cũng buồn cười, người này vốn là paparazzi, đầu óc khôn khéo, ở đâu cũng nhúng tay vào, minh tinh lớn nhỏ trong giới nhiều ít gì cũng từng bị hắn chụp được những bí mật không thể nói, dựa vào việc này kiếm lời không ít tiền.
Con người luôn có thói hư tật xấu, có tiền nhiều hơn liền bắt đầu suy nghĩ xài như thế nào, xa hoa đọa lạc liền rơi vào con đường sai trái, Tiết Lượng không cẩn thận bị nghiện [email protected] túy.Hắn quen biết Nhậm Du Nhiên là một sự trùng hợp, lúc ấy hắn muốn kiếm một khoản lớn, với một nữ diễn viên nổi tiếng, sao nữ đó tên là Hướng Thiển, sau khi ra mắt luôn trong sạch thậm chí đến tai tiếng cũng không có.Tiết Lượng không tin chuyện lạ, cảm thấy trong vòng này không có khả năng có người sạch sẽ, vì thế hắn quyết định tự thân ra tay theo dõi.
Kết quả cũng không ra sao, hắn hoàn toàn ngã nhào.Đang khi Tiết Lượng dừng xe giữa bụi cây, đưa camera gắt gao hướng thẳng vào nhà Hướng Thiển, cửa sổ xe phía sau lại bị người ta gõ vang, xém chút nữa doạ hắn sợ tới mức hồn phi phách tán.Nhậm Du Nhiên bày ra chứng nhận cảnh sát của bản thân, liếc nhìn Tiết Lượng từ trên xuống dưới, cười lạnh nói: "Anh bị nghi ngờ có liên quan đến quấy rối, đi theo tôi một chuyến."Sau đó Tiết Lượng mới biết được, nữ diễn viên nổi tiếng Hướng Thiển, là bạn thời thơ ấu của phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố Tân Hà năm đó.Vừa khéo là, lần đó Tiết Lượng dính vào [email protected] túy, Nhậm Du Nhiên khi đó đã không phải tay mơ, vừa thấy Tiết Lượng có phản ứng kia liền biết sao hắn lại thế này, lậptức gọi xe cứu thương.
Sau khi tỉnh lại Tiết Lượng coi Nhậm Du Nhiên như ân nhân cứu mạng, tuy rằng Nhậm Du Nhiên đã nói lần thứ tám trăm đây chỉ là chức trách, nhưng Tiết lượng lại chui vào ngõ cụt.Hắn thề muốn cai nghiện, hơn nữa con xin trở thành gián điệp.
"Tôi phải làm gián điệp."Nhậm Du Nhiên vừa nghe thấy lời này, đầu tiên là cười, căn bản không xem lời của tên nhóc này là thật.
Kết quả sự chấp nhất của Tiết Lượng vượt mức bình thường, mấy lần đến đi qua đi lại trước mắt Nhậm Du Nhiên, mỗi lần đều là một câu này, là quyết tâm phải làm gián điệp."Đội trưởng Nhậm, cô nhận tôi đi.
Tôi có tiền sử sử dụng ma tuý, bản chức công việc vẫn là làm paparazzi, điều kiện làm gián điệp này là được trời ưu ái, cô thật sự không suy xét sao? Qua thôn này thì không còn cửa hàng nào đâu!"Nhậm Du Nhiên cuối cùng cũng đau đầu vì nghe hắn dài dòng, nghĩ người này một thân tiền án, không trông cậy hắn thật sự có thể cải tà quy chính, nhưng nếu hắn có tấm lòng này, cuối cùng hay là nên cho hắn cơ hội một lần.Vì thế Nhậm Du Nhiên duyệt kiến nghị của Tiết Lượng, nhận hắn vào làm dưới trướng mình, đăng ký thân phận đặc vụ tai mắt cho hắn ở trong cục, trở thành gián điệp của cô, giúp cô làm một ít chuyện cô không tiện làm.
Tiết Lượng đã quen làm paparazzi được thân phận mới, hơn nữa lại là thân phận mới phù hợp với tài năng của hắn, đột nhiên cảm thấy đặc biệt hưng phấn....Hai giờ sau, Nhậm Du Nhiên ở trong xe mơ màng sắp ngủ, cửa sổ xe bị gõ ba cái, cô đột nhiên tỉnh táo, nghiêng đầu nhìn qua, Tiết Lượng đang đứng ở ngoài xe, rất cẩn thận nhìn khắp nơi.Nhậm Du Nhiên mở khóa xe để hắn lên, trực tiếp quay đầu xe rời khỏi nơi này.
"Không có ai đi theo anh chứ đi?"Tiết Lượng cởi nút tay áo sơmi ra, lộ ra vết sẹo trên cánh tay lưu lại do đã từng tiêm [email protected] túy, nói: "Tôi làm việc cô cứ yên tâm."Nhậm Du Nhiên liếc mắt nhìn hắn, cười như không cười nói: "Tiết tổng hôm nay sướng không?"Nghe lời này của cô, lại hợp với vẻ mặt trêu ghẹo, biểu tình của Tiết Lượng nháy mắt suy sụp xuống: "Đội trưởng Nhậm, tôi không thích phụ nữ.""Ha ha ha ha." Nhậm Du Nhiên không khách khí cười vài tiếng, thổn thức nói: "Thiệt thòi cho anh có thể diễn rất thật như vậy.
Nói thật, mỗi lần anh đều làm như thế nào giả vờ cho qua, tôi thật sự tò mò."Tiết Lượng một khuôn mặt khổ, nói: "Đây là tay nghề ăn cơm, cũng không thể dễ dàng giảng cho cô nghe, bằng không cô học xong không dùng tôi nữa thì sao.""Tôi nhổ." Nhậm Du Nhiên thuần thục xoay vô lăng, phun hắn một ngụm: "Bà đây không cần phải học cái này! Ít nói nhảm, hôm nay có thu hoạch gì?"Khuôn mặt Tiết Lượng cuối cùng cũng ngay thẳng lại, nói: