Khi họ rời khỏi nhà Tào Đạt, Yến Quy đã thu thập tất cả những bằng chúng có thể lấy từ căn hầm, họ cảm ơn trưởng thôn và quay lại chỗ ngủ lại mà họ đã đặt trước ở trong làng.Môi trường ở Lục Lăng rất tốt, hai người trở về khách sạn thu dọn đồ đạc, cùng nhau đi ăn tối sau đó cùng nhau đi dạo dưới ánh hoàng hôn từ từ trải qua một ngày.Vào buổi tối, khi nhận được cuộc gọi từ Nhậm Du Nhiên, Cố Dĩ Di đã bật loa ngoài và cùng Yến Quy dựa vào giường.Hôm nay Nhậm Du Nhiên đã đích thân thẩm vấn Tào Đạt, Tào Đạt quả thực là khó nhai nhưng suy cho cũng tuổi vẫn còn trẻ, vẫn còn non nớt khi rơi vào tay của Nhậm Du Nhiên cho nên mới hai ngày hắn đã không chịu nổi mà khai hết những gì cần khai ra rồi."Ngoài trừ việc không hỏi được gì về chuyện của xã K thì tất cả mọi chuyện khác hắn đã khai hết sạch rồi." Đêm nay Nhậm Du Nhiên sẽ viết báo cáo, vừa uống cà phê để tinh thần tỉnh táo.Theo lời của Tào Đạt, hắn quen An Nguyệt ở một quán bar.
Hắn tự sở hữu một hộp đêm, nhưng hắn sẽ đi câu cá ở các quán bar khác, hắn luôn thích những người phụ nữ lớn tuổi với khí chất u uất, An Nguyệt vừa hay phù hợp với mục tiêu của hắn.
Hắn mượn cơ hội tiếp cận An Nguyệt, lúc đầu hắn cũng không biết hoàn cảnh gia đình cô ta, vốn chỉ định chơi một lần thì thôi, kết quả khi An Nguyệt uống say lại tâm sự với hắn, bản chất của Tào Đạt thích chơi bời, liền cảm thấy thú vị, dù săn hắn cũng cô đơn, liền quyết định chơi lâu dài với An Nguyệt.Sau đó, hắn dần dần lấy được lòng tin của An Nguyệt, từ câu nói của An Nguyệt hắn cảm thấy chồng ta nằm trong nhóm đổi vợ, thật trùng hợp, nhóm này không liên quan gì tới hắn, nhưng loại thuốc phổ biến tròn nhón lại là từ chỗ của hắn và ý định giết Cốc Ngọc Thụ bắt đầu từ đó.Thuốc này là của một người anh của hắn, chỉ bán trong phạm vi nhỏ và cũng dặn dò người mua không được sử dụng ở bên ngoài, nhưng Cốc Ngọc Thụ lại bán thuố này trong nhóm lần thứ hai.
Ngẫu nhiên Tào Đạt lại biết chuyện này, hắn muốn giết Cốc Ngọc Thụ, nhưng thú tính của hắn lại nói với hắn rằng không thể giết người đơn giản như vậy được.Vì vậy, hắn bắt đầu vô tình cố ý truyền suy nghĩ phản kháng vào An Nguyệt, từng bước một, đến cuối cùng, sau khi hoàn toàn lấy được lòng tin của An Nguyệt, hắn bắt đầu giúp cô ta lập kế hoạch phản công.
Vào ngày Cốc Ngọc Thụ chết, hắn ta cũng đã đổi vợ với chủ nhóm, cho nên khăn trải giường trong nhà mới lưu lại một chút t1nh dịch của người khác, hơn nữa Cốc Ngọc Thụ cũng phát sinh quan hệ với vợ của chủ nhóm.Sau đó, khi Cốc Ngọc Thụ trở về nhà, điều cậu ta không ngờ là lưỡi dao sắc bén trên tay vợ đang chờ cậu ta.
Theo thỏa thuận với Tào Đạt, An Nguyệt giết Cốc Ngọc Thụ rồi nhét thi thể vẫn còn mềm say khi chết vào vali rồi kéo vali ra khỏi tiểu khu họp mặt với Tào Đạt.
Rồi hai người họ ném xác chết và cùng nhau đi trốn, nhưng điều cô ta không ngờ tới là thay vì có cuộc sống mới lại là cái chết.Nhậm Du Nhiên nhấp một ngụm cà phê để làm ấm cổ họng rồi nói tiếp: "Còn nữa, hộp đêm mà hắn mở bị tình nghi tổ chức mại dâm, buôn bán [email protected] túy, tàng trữ trái phép chất [email protected] túy,...!không thể tuyên án nhẹ được.
Tuy nhiên, những điều này đã được giao cho các bộ phận khác tiếp nhận rồi, chỗ tôi không còn vấn đề gì nữa.
Điều duy nhất tôi quan tâm là hộp đêm này có thuộc sản nghiệp của xã K không, Tào Đạt nhất định khẳng định rằng nó được mở sau khi hắn có tiền, hắn đã dùng thân phận của Thương Lục để đăng ký, là để che giấu chính mình và không liên quan đến người khác, không biết thật giả."Cố Dĩ Di lại có một mối quan tâm khác: "Còn những người phụ nữ bị bán ở thôn Erdaogou thì sao? Hắn ta nói như thế nào? Ngoài nơi đó ra, hắn còn mua bán người ở đâu nữa không? Những người đã từng bị cầm tù, con của những người phụ nữa mang thai bị bán ở đâu?"Nhậm Du Nhiên lật lại hồ sơ thẩm vấn và nói: "Hắn thừa nhận đã buôn người đến thôn Erdaogou, nhưng từ chối đề cập đến những địa điểm khác liên quan đến buôn bán người.
Lý do mà hắn đưa ra chính là tính chuyên nghiệp, tại sao ban đầu hắn đảm bảo với khách hàng tính bảo mật, không thể hãm hại người khác, nếu có thì chỉ có một cái thôn này thôi.
Cậu nghe xem đây có phải lời người nói không?"Yến Quy và Cố Dĩ Di nhìn nhau, không nói nên lời.Ở một số nơi khó tiếp cận như thôn Erdaogou, trình độ học vấn và kinh tế nhìn chung còn lạc hậu, họ ít khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài và luôn sống khép kín trong thôn làng của mình.
Những nơi như vậy có những nguyên tắc riêng, có những gia đình tiết kiệm cả đời chỉ để mua con dâu cho con trai, mua con dâu từ bên ngoài về là điều mà dân làng này ngầm hiểu, sẽ không ai nói ra bên ngoài.Khi họ mới làm cảnh sát hình sự, họ đã nghe Tần cục trưởng kể về một vụ án, lúc đó cục trưởng Tần là đội trưởng, đội điều tra tội phạm tiến hành một vụ án buôn người xuyên tỉnh.
Vụ án đó được coi là vụ án chấn động nhất lúc đó, tốn rất nhiều cảnh sát mới có thể phá được vụ án này, nhưng vẫn chưa rõ số lượng tội phạm lọt lưới và nạn nhân chưa được giải cứu.Cục trưởng Tần cho biết vào thời điểm đó: "Những kẻ buôn người rất xảo quyệt, và người mua là tồn tại rắc rối nhất trong toàn bộ vụ án này.
Họ nói rằng sẽ không có hại gì nếu không có giao dịch mua bán và điều quan trọng nhất là liệu một giao dịch có thể xảy ra thành công không phụ thuộc vào người bán, mà đó là ở người mua.
Nếu không có người mua thì sẽ không có thị trường để bán."Điều đáng buồn nhất của nạn buôn người là thế này, vì có người mua nên sẽ có người bán.
Và việc mua bán này có sự liên kết và thông đồng với nhau.
Người mua đa phần không phảu là riêng lẻ mà là cả một nhóm, đa số là người cùng một thôn làng, ngầm hiểu và bảo vệ cho nhau.
Hơn nữa thực tế là hầu hết những nơi này đều không thể tiếp cận và giao thông không thuận tiện, một khi mọi người được gửi đến những nơi như vậy, khả năng cố gắng tự trốn thoát là gần như bằng không.Điều này cũng đã gây trở ngại lớn cho cảnh sát trong việc xử lý các vụ việc.Đầu tiên, bởi vì người mua và người bán đã đạt được thỏa thuận, mọi liên kết trong chuỗi này là của riêng họ.
Tiếp theo, ngoài người nhà của các nạn nhân thông báo mất tích thì về cơ bản sẽ không có những người liên quan khác can thiệp vào.
Sau đó là, nạn nhân lại bị bán vào nơi hoang vu hẻo lánh, ngoài bản thân ra sẽ không có ai đứng về phía họ, và bản thân họ cũng không đủ năng lực để trốn thoát hay báo án.
Cuối cùng, những vụ án này là sống không thấy người, chết không thấy xác, căn bản một chút dấu vết cũng không có.Ba người im lặng hồi lâu không lên tiếng nữa.Cuối cùng, Nhậm Du Nhiên tiếp tục chủ đề trước: "Tuy rằng Tào Đạt chưa từng đề cập đến K xã, nhưng vẫn có thể tìm ra hai điểm đặc biệt.
Thứ nhất, thuốc là của anh trai hắn, người anh này chính là T, hắn cố tình nói ra nhưng không nói rõ.
Thứ hai là hắn có cảm tình đặc biệt với người phụ nữ lớn tuổi, tôi cảm thấy rằng đây cũng là một lời nhắc nhở, hắn ta rất có thể quen biết và ngưỡng mộ một người phụ nữ lớn tuổi, và người phụ nữ này là người của K xã.
Bất luận như thế nào Tào Đạt cũng không chịu nhắc đến chuyện của K xã là bởi vì để bảo vệ người phụ nữ kia."Trong hoàn cảnh hiện tại của Tào Đạt, tội ác trên người hắn nhất định phải chịu án tử hình, việc anh ta không khai ra K xã sẽ không ảnh hưởng tới bản án của hắn, khai ra còn có thể ghi là thành thật, nếu như phối hợp với cảnh sát phát án còn có thể tranh thủ lập công.
Cho nên, trên mặt lý trí, nếu bây giờ hắn chọn khai thật và phối hợp điều tra thì có thể là quyền lựa chọn đầu tiên của hắn, nhưng hắn lại không lựa chọn như vậy.Nhậm Du Nhiên nói: "Thái độ của Tào Đạt rất kiên quyết, vừa đấm vừa xoa cũng không được, thậm chí tôi đã hứa rằng nếu hắn hợp tác điều tra với chúng ta, tôi có thể xin giảm án cho hắn, nhưng đối mặt với sự cám dỗ này hắn vẫn quyết định không hé răng nửa lời.
Còn trực tiếp nói với tôi là hãy bắn chết hắn đi, hắn không quan tâm."Cố Dĩ Di thở dài: "Hắn muốn bảo vệ ai? Thành viên của K xã có tình cảm sâu sắc như vậy sao?"Yến Quy hiểu điều này, nàng im lặng không nói, theo như nàng biết thì, thành viên của K xã rất ít khi gặp nhau, thỉnh thoảng những người quen biết nhau cũng không có tình cảm sâu đậm, căn bản là quan hệ không ra gì.
Tất nhiên vẫn có những trường hợp ngoại lệ, chẳng hạn như là T và Z, hai người này có mối quan hệ rất tốt, có lẽ vì họ đều là tội phạm IQ cao và có cùng chủ đề chung.
Lúc đó quan hệ của T và Sở Ngôn cũng rất thân thiết, hắn rất tin tưởng Sở Ngôn, hai người một người là theo ngành y, một người là ngành hóa sinh, nói chuyện rất hợp duyên.Nàng hiểu những chuyện này không thể nói ra, nhưng Nhậm Du Nhiên sẽ thay nàng nói với tư cách là người liên lạc năm đó, Nhậm Du Nhiên về cơ bản là hiểu về thông tin mà Sở Ngôn có.Lúc này Yến Quy mới lên tiếng và nói: "Nếu T đã có thể đưa thuốc cho Tào Đạt, vậy thì mối quan hệ giữa họ có thể là rất tốt.
Tôi quan tâm nhiều hơn đến người phụ nữ mà Tào Đạt thích, tôi cảm thấy bà ta có thể là một nhân vật cốt lõi trong K xã, Tào Đạt để bảo vệ bà ta nên mới không hé răng nửa lời về chuyện của K xã."Người chủ chốt?Nhậm Du Nhiên vò đầu bứt tóc nói: "Tôi chưa nghe nói về nhân vật cốt lõi