Cố Dĩ Di đẩy Yến Quy, nói nhỏ: "Chị đi tắm trước đi."Yến Quy nhìn cô không nhúc nhích, nhưng ánh mắt quá mức thẳng thừng là âm thầm mời rồi.Cố Dĩ Di biết nàng đang nghĩ đến việc tắm uyên ương, cô không phải là không muốn, cũng không phải là ngại ngần chỉ là nghĩ đến hôm nay nếu đi theo nàng thì cô sẽ lại phải....!Vừa rồi nàng đã đặt mình lên sô pha rồi, nếu lại muốn ở trong phòng tắm làm thêm một lần nữa thì....Chân của Cố Dĩ Di đã mềm nhũn rồi.Yến Quy liếc mắt một cái nhìn ra suy nghĩ của cô nói: "Chỉ tắm rửa bình thường thôi mà."Cố Dĩ Di: "......" Chị nghĩ là em tin sao.....Nàng thấy cô đang nhìn mình với ánh mắt "Chị nghĩ rằng em tin chị sao." Yến Quy liền xoa xoa mặt nói: "Thật đó.
Chỉ là tắm rửa thôi, tắm xong thì chúng ta cùng đi ngủ, mệt mỏi quá."Nghe thấy nàng nói mệt, Cố Dĩ Di đang đau lưng, chân tay mềm nhũn liền đẩy nàng một cái: "Em còn chưa nói mệt nữa là!"Yến Quy bật cười: "Em còn chưa nghe qua một câu nói chỉ có bò mệt thôi chứ không có đất xấu sao?."Cố Dĩ Di: "....." Tại sao Yến Quy ở nhà và ở bên ngoài lại khác nhau đến như vậy chứ? Tại sao nàng lại nói điều này mà không biết ngượng cơ chứ?"Pháp y Yến."Cô đột nhiên gọi nàng như vậy, Yến Quy nghiêng đầu: "Hả?"Cố Dĩ Di nói: "Bây giờ em sẽ chụp ảnh chị lại rồi gửi vào nhóm chung để đảm bảo rằng người trong nhóm không có ai nhận ra chị."Yến Quy hỏi: "Tại sao vậy?"Cố Dĩ Di trơ mắt nhìn nàng, vươn tay nhéo mũi nàng một cái và nói: "Bởi vì chị ở nhà nhếch nhác không đứng đắn gì cả! So với bình thường là hai người khác hẳn!"Yến Quy cười nói: "Ha ha ha ha.
Chị chỉ không đứng đắn với em thôi."Nàng đã nói tiêu chuẩn kép này hơn một lần rồi, nhưng mỗi lần Cố Dĩ Di nghe thấy đều rất xúc động, dáng vẻ ở nhà hiện tại và ở trước mặt người khác là hoàn toàn trái ngược, đối với Cố Dĩ Di mà nói thì đây chính là sự hấp dẫn trí mạng.Cuối cùng hai người vẫn cùng nhau đi tắm, Yến Quy nói rằng chỉ là tắm đơn thuần thôi thật sự chỉ là tắm đơn thuần, mặc dù nhiệt độ cơ thể của hai người đều tăng lên, nhưng ánh mắt cũng không dám nhìn lung tung, hai người họ cùng chen vào vòi hoa sen, nhẹ nhàng xoa bọt cho nhau, vòi hoa sen cuốn sạch bọt trên người họ.Trong lúc tắm thì đúng là như vậy, nhưng sau khi sấy khô tóc và nằm trên trường thì Cố Dĩ Di lại bắt đầu trở nên bồn chồn, cô di chuyển chân và ngoắc ngoắc vào thắt lưng của Yến Quy.
Yến Quy đã sớm có trí nhớ về thân thể của cô rồi, nàng rất thành thạo và đè cô xuống giường, cúi đầu hôn cô.Một lúc sau, Cố Dĩ Di buông tay đang nắm lấy ga giường ra, bình tĩnh nằm xuống giường, Yến Quy đi và nhà vệ sinh để súc miệng, khi quay lại nàng ngáp ngắn ngáp dài ôm lấy Cố Dĩ Di và đi ngủ.Cố Dĩ Di nhìn nàng mà không nói nên lời, không khỏi mỉm cười, dùng ngón tay gõ vào chóp mũi nàng, thì thào nói: "Chị là con bò mệt nhoài nhé!"Lúc này cô đã không còn buồn ngủ như vậy nữa, xoay người lấy điện thoại di động ra, muốn chỉnh đồng hồ báo thức cho bài tập thể dục sáng mai, nhưng kết quả lại nhìn thấy tin nhắn của Nhậm Du Nhiên.[Chi Tinh nói có thể hẹn ăn tối vào ngày mai, mọi người đi ăn đồ hải sản được không?"Tin nhắn được gửi đến lúc một giờ trước và Cố Dĩ Di đã trả lời cô ấy: [Được nhé.]Cô không ngờ rằng lúc này Nhậm Du Nhiên vẫn còn thức: [ Ồ, giờ này rồi mà còn chưa ngủ sao?]Cố Dĩ Di: [Cũng như cô thôi.]Nhậm Du Nhiên hiểu rõ trong lòng liền gửi một biểu tượng cảm xúc ngượng ngùng rồi hỏi: [Pháp y Yến đâu rồi?]Cố Dĩ Di: [Cô ấy ngủ rồi.]Nhậm Du Nhiên cười ha ha: [Được đấy chị em! [biểu tượng ngón tay cái]]Cố Dĩ Di nhìn chằm chằm vào chữ "được đấy" này, cảm xúc hỗn độn.Nhậm Du Nhiên: [Tôi phải đi ngủ đây, Chi Tinh cũng đã ngủ từ lâu rồi.]Cố Dĩ Di không biết nên cười hay nên khóc nữa, theo ý này thì Nhậm Du Nhiên hoàn toàn ngược phe với bản thân mình, hơn nữa, con bò Nhậm Du Nhiên thì vẫn khỏe mạnh bình thường vậy.
Thực ra, thể lực Yến Quy không tốt, nhưng nàng giỏi kỹ thuật hơn, đôi tay của nàng rất linh hoạt, mỗi lần Cố Dĩ Di đều bị nàng làm cho không thể chạy trốn được.Bây giờ Cố Dĩ Di đang rất rối rắm, đơn giản là chính mình đã hình thành thói quen nằm xuống thôi, nhưng chuyện này mà nói với Nhậm Du Nhiên thì cũng không có tác dụng gì, cô ấy chắc chắn sẽ cười nhạo cô hơn thôi!Hai người bạn gái nói lời chúc ngủ ngon với nhau, Cố Dĩ Di tắt màn hình điện thoại để sang một bên, vươn tay tắt đèn, ôm lấy Yến Quy và nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.Ngày thứ hai nghỉ ngơi, ban ngày không có việc gì cả, lúc trước đã quá mệt rồi nên Cố Dĩ Di vẫn đang nằm lười trên giường.
Thành phố ven biển có rất nhiều mưa, trời vẫn đang mưa tí tách ở bên ngoài, hai người ngủ đến sáng mới tỉnh dậy cũng không vội vàng ra khỏi giường để ăn sáng, nghe tiếng mưa truyền đến thật sự rất có cảm giác.Sau đó, Yến Quy thức dậy mở cửa sổ mà không mở rèm lên để cản gió và thay đổi không khí ở trong phòng.
Căn phòng trở nên mát mẻ hơn, và sự lười biếng cũng tan biến theo.
Hai người họ không vội thức dậy, họ nằm trên giường nói chuyện, sau đó lại hôn nhau.
Yến Quy dựa vào trên giường, Cố Dĩ Di nằm trên người nàng, một tay véo cằm nàng và hôn nàng.
Cố Dĩ Di phát hiện ra rằng Yến Quy luôn khoan dung với cô về mọi mặt, và luôn cho phép cô kiểm soát nàng."Tối nay chúng ta ăn tối cùng hai người Nhiên Nhiên nhé, đi ăn dồ hải sản." Cố Dĩ Di gõ lên môi của Yến Quy, nói nhỏ.Yến Quy quay lại hôn cô nói: "Được thôi."Cố Dĩ Di choàng tay qua cổ nàng, ngả vào lòng nàng và hỏi: "Trưa nay chị muốn ăn cái gì?"Yến Quy xoa xoa cái cổ thon dài trắng nõn của cô, ôn nhu nói: "Ăn đơn giản một chút thôi, em muốn ăn gì."Cố Dĩ Di suy nghĩ một chút rồi nói: "Lần trước chị nấu món mì hành lá ăn rất ngon."Yến Quy hôn lên thái dương của cô nói: "Được rồi, vậy chúng ta làm mì hành lá."Hai người ôm nhau một lúc lâu, mười giờ rưỡi mới thức dậy.
Yến Quy đi tắm rửa trước sau đó mới mặc tạp dề vào trong phòng bếp.
Cố Dĩ Di thức dậu thì thay ga trải giường trước, sau đó mang đến máy giặt để giặt rồi mới đi vào phòng bếp để giúp đỡ Yến Quy.Làm mì hành lá thật ra rất đơn giản, có hành lá có dầu là được rồi, nhưng Yến Quy làm mì đều là tự mình nhào mì, phiền phức hơn là trực tiếp mua mì ở bên ngoài.Phải mất hơn nửa giờ để nàng chuẩn bị nhào bột và cán mì ra, Cố Dĩ Di đứng bên cạnh nghiêm túc quan sát nàng.Yến Quy nhìn cô cười hỏi: "Có muốn học không?"Cố Dĩ Di gật đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Sau này em cũng có thể làm cho chị ăn nữa."Yến Quy nhìn cô với đôi mắt long lanh, đột nhiên nàng cúi xuống và hôn lên môi cô.Cố Dĩ Di không biết