Yến Quy và Cố Dĩ Di lại an ủi cô ấy thêm vài cây, để vực dậy tinh thần của cô ấy, nếu như Châu Hiên Thụy là hung thủ thì chỉ cần có chứng cứ còn lo anh ta không phải đền tội sao?Hai người bạn khuyên nhủ cô ấy một lúc, Nhậm Du Nhiên cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, cô ấy vừa mới ra khỏi cục lái xe trở về nhà.
Yến Quy bảo cô ấy tập trung lái xe, đi đường chú ý an toàn, về nhà nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai còn phải đi gặp Tô Liệt nữa.
Trước khi tắt điện thoại, Nhậm Du Nhiên nói với Yến Quy: "Tôi đã liên hệ với cửa hàng điều hòa nhà Lam Tịch rồi, họ hẹn chiều mai họ sẽ cử kỹ thuật viên đến bảo dưỡng."Yến Quy suy nghĩ một chút rồi nói: "Sáng mai chúng ta sẽ cùng đến gặp Tô Liệt, buổi chiều chúng ta sẽ tách ra hành động, đội trưởng Nhậm cô đưa người đi gặp những người có liên quan khác, tôi và Cố Dĩ Di sẽ đợi kỹ thuật viên bảo dưỡng điều hòa nhà Lam Tịch ở cửa để kiểm tra điều hòa xem như thế nào."Nhậm Du Nhiên: "Thực sự cô vẫn rất quan tâm đ ến cái điều hòa này."Yến Quy nói: "Dù sao, đây cũng là thứ duy nhất có thể kiểm soát nhiệt độ môi trường trong phòng piano này mà."Vậy cứ quyết định như vậy, ba người nói lời chúc ngủ ngon với nhau, rồi Yến Quy tắt điện thoại đi.Đã cài đặt đồng hồ báo thức trên điện thoại xong, Cố Dĩ Di chui vào trong chăn, Yến Quy đưa tay ra ôm lấy cô, trước khi ngủ hai người làm chuyện đó một lúc rồi mới ngủ, bởi vì ngày hôm sau Cố Dĩ Di vẫn còn có công việc nên họ không làm quá......Chủ nhật ngày ba tháng sáu, mười giờ sáng, đã hai ngày trôi qua từ khi Lam Tịch bị sát hại, Nhậm Du Nhiên nhận lệnh của sở trưởng Tần phải xử lý vụ án này trong năm ngày, bây giờ còn ba ngày nữa.Nơi cô ấy hẹn Tô Liệt là nhà của cô ấy và Lam Tịch, đây không chỉ là nơi mà họ sống cùng nhau mà còn là nơi mà Lam Tịch chết yểu, Tô Liệt có những cảm xúc không thể giải thích được về nơi này.Mọi thứ ở trong nhà vẫn như cũ, Tô Liệt đã đến sớm hơn giờ hẹn, cô ấy ngồi trên chiếc ghế sô pha cạnh cửa sổ cao từ trần nhà đến sàn trong phòng ngủ, ngơ ngác nhìn dòng sông cách đó không xa.
Khi ba người cảnh sát đi vào đã nhìn thấy cảnh này, Tô Liệt ăn mặc chỉnh tề cẩn thận tỉ mỉ lặng lẽ ngồi ở trên ghế sô pha, không biết cô ấy đang nghĩ cái gì, dường như cô ấy đang bị cô lập với thế giới, không thể đoán được cảm xúc của cô ấy, không biết là vui hay buồn nữa.Nhậm Du Nhiên gọi cô ấy, gọi tận hai lần mới đánh thức được cô ấy trong thế giới riêng.
Khi Tô Liệt quay đầu lại nhìn thấy các cô, ánh mắt thất thần và trống rỗng không chút giả dối, Nhậm Du Nhiên người có kinh nghiệm thẩm vấn và xem xét biểu hiện cũng không nhìn ra được biểu hiện này có phải giả tạo hay không.Tô Liệt nhìn thấy người cảnh sát quen thuộc, ánh mắt dần dần lấy lại tiêu điểm, lễ phép đứng lên chào hỏi: "Xin chào mọi người."Sự tuyệt vọng sâu sắc trên cơ thể cô ấy hiện rõ đến nối Nhậm Du Nhiên và ba người khác đều cảm thấy rất nghẹt thở."Cô Tô chào cô." Nhậm Du Nhiên chỉ vào phòng khách: "Chúng ta đến phòng khách nói chuyện đi?"Tô Liệt gật đầu, lẳng lặng đi ra ngoài, đi ngang qua cũng không nhìn ba người họ, trực tiếp đi đến ngồi xuống ghế sô pha đơn.Ba người cảnh sát ngồi trên chiếc ghế sô pha lớn, theo thông lệ, Nhậm Du Nhiên sẽ là người nói chuyện chính."Cô Tô, hôm nay chúng tôi đến tìm cô chủ yếu là muốn hỏi chi tiết một số vấn đề.
Trước tiên, có một câu hỏi mà trước đây tôi đã hỏi qua rồi, hôm nay tôi sẽ không hỏi lại nữa, hi vọng cô có thể nói sự thật với tôi.
Rốt cuộc cô và Lam Tịch có mối quan hệ như thế nào?"Tô Liệt ngồi đó im lặng lắng nghe, cô ấy không nhìn Nhậm Du Nhiên, ánh mắt nhìn xuống dưới, rơi vào một điểm hư vô.Yến Quy thấy cô ấy không nói gì liền nói thêm: "Cô Tô, tôi đã điều tra lại hiện trường và thấy rằng phòng ngủ chính của căn hộ này chính là của hai người, còn phòng ngủ thứ hai chỉ dùng để chứa một số đồ vật thôi.
Cho nên nếu như cô vẫn khăng khăng hai người chỉ là bạn cùng phòng thôi sao?"Một lúc lâu sau, Tô Liệt cuối cùng cũng lên tiếng, bình tĩnh trả lời: "Tịch Tịch là bạn gái của tôi."Với câu trả lời như mong đợi, Nhậm Du Nhiên lại hỏi tiếp: "Hai người ở bên nhau đã bao lâu rồi?"Tô Liệt nghiêng đầu có vẻ suy nghĩ, sau đó hỏi: "Ở cùng nhau tính như thế nào? Chính thức xác định mối quan hệ bạn gái nữ sao?"Nhậm Du Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Hai người quen nhau bao lâu rồi? Xác định quan hệ được bao lâu rồi?"Lần này Tô Liệt nhanh chóng trả lời: "Hai nhà chúng tôi là hàng xóm, tôi và cô ấy lớn lên cùng nhau.
Ở bên nhau thì....chúng tôi đã quen nhau từ trước rồi, cùng có cảm giác tốt với nhau có lẽ là mười hai năm trước, lúc đó mới mười bốn tuổi, chính thức xác định mối quan hệ là mười tám tuổi, lúc đó cô ấy đi tuyển chọn, tính ra cũng được tám năm rồi."Có thể do nhớ lại quá khứ của cô ấy với Lam Tịch nên vẻ mặt cứng đờ của Tô Liệt cuối cùng cũng nở một nụ cười nhẹ, cô ấy thở dài và nói: "Đã tám năm rồi..."Nhậm Du Nhiên nhìn biểu hiện của cô ấy, quay đầu nhìn hai người còn lại, trong mắt họ hiện lên vẻ khó hiểu và nghi hoặc.
Vẻ ngoài thất thần của Tô Liệt chắc canh ta không phải là giả, cô ấy thực sự rất yêu Lam Tịch, cũng vì cái chết của Lam Tịch mà cực kỳ đau lòng.
Đã có tình cảm sâu xắc như vậy thì cô ấy có thể động thủ giết hại người yêu của mình sao? Nếu hung thủ thật sự là cô ấy, vậy thì động cơ của cô ấy là cái gì? Rốt cuộc hai người họ đã xảy ra chuyện gì? Nhưng nếu hung thủ không phải là cô ấy thì những biểu hiện kỳ lạ của cô ấy là gì chứ?Đến nước này, thực ra trong lòng Nhậm Du Nhiên và họ đều hi vọng rằng hung thủ không phải là Tô Liệt, hi vọng tất cả các nghi ngờ cuối cùng cũng chỉ là hiểu nhầm.
Nhưng để chứng minh điều này, họ vẫn còn phải tìm ra hung thủ thực sự."Cô Tô, khi tôi hỏi cô lần đầu tiên vào ngày hôm qua, tại sao cô lại che giấu mối quan hệ thực sự của hai người?" Ánh mắt Nhậm Du Nhiên sắc bén, kiên quyết nhìn chằm chằm vào Tô Liệt, không bỏ qua bất kỳ biểu hiện rất nhỏ nào của cô ấy.Tô Liệt cụp mắt nhìn xuống đất và nói: "Theo bản năng tôi đã che giấu nó rồi.
Bởi vì chúng tôi vẫn luôn là như vậy.
Tịch Tịch là một ca sĩ nổi tiếng, có một lượng lớn người hâm mộ, mối quan hệ hiện tại mà lộ ra ngoài trong giai đoạn này sẽ không tốt cho cô ấy.
Cho nên chúng tôi vẫn luôn che giấu với mọi người, dù là trong giới cũng sẽ không chủ động thừa nhận, nhưng nếu như người khác nhìn thấy, vậy thì cũng không còn cách nào nữa.""Vậy ở trong giới có nhiều người biết chuyện này không?"Tô Liệt cười khổ nói: "Cũng có rất nhiều người biết.
Bây giờ chúng tôi ở trong giới cũng coi như là đã công khai một nửa rồi, chỉ là chúng tôi vẫn chưa công khai thừa nhận qua."Nhậm Du Nhiên hỏi: "Không sợ bị bại lộ ra ngoài sao?""Sợ thì cũng không còn cách nào nữa.""Là cô Lam sợ bại lộ