Sau khi tắt điện thoại của cục trưởng Tần, Nhậm Du Nhiên lại gọi thêm một cuộc điện thoại khác, và cuộc gọi nhanh chóng được kết nối."Alo, chào đội trưởng Nhậm?" Một giọng nam ổn định phát ra từ ống nghe.Nhậm Du Nhiên nói: "Chủ nhiệm Đồng, xin lỗi muộn như vậy còn làm phiền anh.""Không sao, không phiền đâu, đội trưởng Nhậm tìm tôi có chuyện gì thế?"Đồng Đào chủ nhiệm văn phòng giám sát hình sự thuộc cục công an Tân Hà."Có một vụ án mà chúng tôi muốn điều tra lại một chút, đợi khi này tôi chuẩn bị xong tài liệu vụ án tôi sẽ giao cho anh."Đồng Đào hơi nhíu mày, hỏi thêm một câu: "Vụ án nào thế?" Anh ấy phụ trách giám sát hình sự ở trong cục, Nhậm Du Nhiên rất ít khi chủ động tìm anh ấy, một khi đã tìm đến anh ấy thì chắc chắn là có chuyện gì đó rồi.Nhậm Du Nhiên nói qua với Đồng Đào về tình hình vụ án của Châu Hiên Thụy: "Tôi đã hỏi qua cục trưởng Tần rồi, lúc đầu vụ án này không phải do cục thành phố xử lý, bây giờ tôi muốn bắt đầu từ phân cục trước đây đã xử lý vụ án đó.
Chúng tôi sẽ làm thủ tục để phân cục bàn giao hồ sơ cho chúng tôi, sau đó sẽ chuyển sang cho bên anh, những chuyện còn lại thì phải làm phiền anh rồi."Vấn đề này là thủ tục bình thường, có thể nói chỉ cần làm theo thủ tục là được, Nhậm Du Nhiên không cần đặc biệt gọi điện thoại đến để nói trước như vậy."Đội trưởng Nhậm có phải là có việc gì cần tôi giúp không?"Nói chuyện với người thông minh thì không cần phải lo lắng, Nhậm Du Nhiên cười nói: "Bây giờ tôi vẫn còn một vụ án, có thể có liên quan đến Châu Hiên Thụy, nhưng tôi lại quá bận cho nên muốn nhờ anh giúp đỡ.
Các anh cần phải điều tra rõ nguồn gốc của vụ án này, nó chắc chắn sẽ có liên quan đến Châu Hiên Thụy và nhà họ Châu đứng sau lưng anh ta.
Tôi muốn làm phiền anh, đến lúc đó hãy gửi cho tôi một bản dự phòng riêng về phần có liên quan đến Châu Hiên Thụy và nhà họ Châu, chỗ tôi vẫn còn một vụ án cần xử lý."Chuyện này vốn là chuyện đơn giản, Đồng Đào thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không bảo anh ấy phải bảo vệ ai là được rồi."Chuyện này rất dễ xử lý, sau khi vụ án được chuyển đến chỗ tôi, tôi sẽ gửi cho cô luôn."Nhậm Du Nhiên cám ơn Đồng Đào: "Cám ơn chủ nhiệm Đồng, hôm khác tôi sẽ mời anh đi ăn tối nhé."Đồng Đào cười to hai tiếng: "Ai mà không biết đội trưởng Nhậm là người bận rộn chứ, có thời gian thì mọi người cùng nhau đến nhà ăn trong cục ăn một bữa là được rồi, còn ra ngoài ăn thì bỏ qua đi."Sau khi nói chuyện với Đồng Đào xong, Nhậm Du Nhiên tắt điện thoại.
Cô ấy vươn vai ra khỏi giường và mở cửa sổ phòng ngủ ra.
Cơn gió mát đêm hè thồi tới, thổi bay cái đầu uể oải mệt mỏi mấy ngày nay và đồng thời cũng thổi bay những điều tích tụ ở trong lòng khiến cô ấy tỉnh táo lại hơn.Khi đi từ phòng ngủ ra, cô ấy ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng từ phòng bếp bay ra, Nhậm Du Nhiên lững thững bước vào, và nhìn thấy Hạ Chi Tinh đang đứng nấu cháo.
Trong lòng cô ấy cảm thấy ấm áp, nghiêng người vươn tay ôm lấy nàng ấy vào trong lòng.
Cô ấy cao hơn Hạ Chi Tinh nửa cái đầu, hoàn toàn có thể ôm nàng ấy từ phía sau, tựa cằm lên vai Hạ Chi Tinh, cô ấy nghiêng đầu hôn lên mặt nàng ấy.Hạ Chi Tinh bật cười, đánh vào mu bàn tay của cô ấy tức giận nói: "Đừng làm phiền, em đang nấu ăn mà."Nhậm Du Nhiên không nghe và hôn xuống khuôn mặt của nàng ấy, vừa ướt át vừa ồn ào rất khó chịu.Người này lưu manh như vậy Hạ Chi Tinh đành bất lực để cô ấy ôm như vậy, dù sao cháo cũng nấu sắp xong rồi.Khi cháo đã được nấu xong, Nhậm Du Nhiên giúp Hạ Chi Tinh bê cháo nóng lên bàn, hai người ngồi đối diện nhau, từ từ ăn hết bát cháo.Cháo nóng xuống đến dạ dày, dạ dày cũng cảm thấy ấm áp hơn, Nhậm Du Nhiên liếc mắt mãn nguyện nhìn người yêu đang ngồi đối diện, cảnh tượng này khiến cô ấy nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó.Đảo mắt, Nhậm Du Nhiên háo hức nhìn Hạ Chi Tinh nói: "Của em có ngon không?""Cái gì ạ?" Hạ Chi Tinh chưa phản ứng kịp."Cháo của em, có ngon không?"Hạ Chi Tinh ngơ ngác nhìn cô ấy: "Ngon mà.""Vậy để chị nếm thử xem, xem của em ngon hay là của chị ngon."Hạ Chi Tinh: "?"Nàng ấy nhìn lại chính mình rồi lại nhìn Nhậm Du Nhiên, đây không phải là cùng một nồi cháo sao, hương vị của em và của chị có sự khác biệt gì sao?Dù không hiểu gì nhưng Hạ Chi Tinh vẫn lấy một thìa cháo trong bát của mình vươn tay đút cho Nhậm Du Nhiên.Nhậm Du Nhiên đảo mắt, quay sang và ăn nó.
Cô ấy nhai rất chậm, như thể cô ấy đang nhấm nháp nó một cách cẩn thận, hai má của cô ấy phồng lên, Hạ Chi Tinh nhìn thấy cô ấy như vậy cảm thấy có chút xấu hổ."Ừ, quả thực là của em ngon hơn thật."Hạ Chi Tinh liếc nhìn cô ấy không nói nên lời.Nhậm Du Nhiên mỉm cười nhìn nàng ấy và nói: "Em có nhớ buổi hẹn hò đầu tiên của chúng ta không?"Hạ Chi Tinh giật mình, lập tức nhớ lại, giờ phút này cuối cùng nàng ấy cũng hiểu ý của Nhậm Du Nhiên rồi, nàng ấy mím môi, trong lòng có một chút ngọt ngào.Buổi hẹn hò đầu tiên của họ vào đêm giao thừa năm ngoái, Nhậm Du Nhiên đã theo đuổi nàng ấy cả nửa tháng trời, bởi vì kỳ nghỉ tết Nguyên Đán sắp kết thức nên cô ấy đã mời Hạ Chi Tinh đi ăn tối và trực tiếp bày tỏ ý định của mình.Lần đó là ăn đồ tây trong một nhà hàng xoay, lúc đó hai người còn ngây thơ chưa biết gì, lần đầu hẹn hò nên còn có chút ngại ngùng xấu hổ.Lần đầu tiên Nhậm Du Nhiên theo đuổi một người, nhưng sau khi biết yêu thì đó là cả một đời, khi biết được Hạ Chi Tinh thì cô ấy chưa bao giờ nghĩ sẽ thay đổi.Hạ Chi Tinh đã biết được " động cơ thầm kín" của cô ấy ngay từ ngày đầu tiên cô ấy tiếp xúc với nàng rồi, chưa kể Nhậm Du Nhiên còn nói thẳng với nàng rằng: "Cô Hạ, tôi có động cơ thầm kín với cô."Hạ Chi Tinh thót tim vì câu nó thẳng thừng này của cô ấy, nữ cảnh sát xinh đẹp vẻ mặt nghiêm túc nói với nàng ấy về chuyện này khiến cho nàng ấy đỏ mặt, thót tim.
Lúc đó nàng không biết bản thân đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng alf mới quen biết chưa được bao lâu nhưng Nhậm Du Nhiên đã khiến nàng ấy không thể từ chối được.
Sau này, trợ lý và người đại diện của nàng ấy hỏi nàng ấy rằng có sợ bị lừa không.
Hạ Chi Tinh thực sự không nghĩ nhiều như vậy, nàng ấy chỉ thầm đồng ý với cách tiếp cận của Nhậm Du Nhiên mà thôi.
Nếu phải nói thì có lẽ là ngoại hình xinh đẹp và khí chất ngời ngời của Nhậm Du Nhiên đã khiến nàng ấy không nghi ngờ gì ngay từ đầu rồi.Trong bữa tối ngày hôm đó, Nhậm Du Nhiên tự tay cắt một miếng bít tết và đưa cho Hạ Chi Tinh, mặt không chút biến sắc: "Ăn thử một