"Cần gì phải cược chứ, Diệp Tinh Lăng nhất định sẽ thua." Nhiều người khẳng định tới tấp.
Ở trong mắt bọn họ, trình độ của cô với Lục Đào chênh lệch quá lớn, thậm chí không đáng để đánh cược.
Hạ Lăng vô cùng bình thản, sau khi làm nóng người xong liền ra hiệu trọng tài có thể bắt đầu. Trọng tài kia là do mấy thực tập sinh muốn xem náo nhiệt lựa chọn ra, thấy Hạ Lăng chuẩn bị xong, liền hỏi ý kiến Lục Đào, khi xác nhận Lục Đào cũng chuẩn bị xong, hô vang bắt đầu.
Các cô gái khi nhào lộn đều yếu thế hơn, nhưng khi Hạ Lăng lấy tay chống đất, duỗi người ra bắt đầu xoay tròn, tất cả mọi người đều không thể dời mắt đi được. Hai chân duỗi thẳng đá một vòng cung duyên dáng, tuyệt đẹp trên không trung, vô cùng gọn gàng linh hoạt, mơ hồ mang theo cảm giác điêu luyện thành thạo lại không kém phần ưu nhã. Đã thấy qua nhiều người nhào lộn, nhưng có thể đem điệu nhảy đường phố mạnh mẽ phóng khoáng tạo thành xúc cảm tao nhã diễm lệ này, quả thật hiếm có khó tìm, không, phải nói là có một không hai*.
(*) câu gốc là 凤毛麟角: phượng mao lân giác, 绝无仅有: tuyệt vô cận hữu. Nghĩa cũng tương tự như mấy câu mình dịch phía trên.
Rất nhiều ánh mắt đều dừng ở trên người Hạ Lăng, mãi không dời đi được.
"Woa, đây là nhào lộn sao?" Một người nữ sinh giật mình nói:
"Quá đẹp, nhìn không giống như là Hip-hop."
"Đúng nha." Một nam sinh khác tiếp lời:
"Vừa đẹp, vừa 'soái', nhảy quá chất luôn."
Hạ Lăng bây giờ không chú ý đến cuộc thảo luận của những người xung quanh, cô chỉ cảm thấy thế giới liên tục quay cuồng trước mắt mình, tỏa ra ánh sáng lung linh lại thành thạo điêu luyện. Mặc dù phương hướng phát triển của cô không phải là Hip-hop, nhưng không có nghĩa là cô không giỏi à nha. Kiếp trước, có một cảnh quay trong MV cần phải nhào lộn, đạo diễn vốn đề nghị cô dùng thế thân, nhưng Hạ Lăng nhất quyết tự mình ra trận. Vì cảnh quay đó, cô đã khổ luyện rất lâu, về sau đã luyện thành thạo. Sau khi quay xong MV thì lâu lâu cũng lấy nó ra làm tiêu khiển, coi như là tập luyện thường ngày, rèn luyện sự cân đối và dẻo dai cho cơ thể.
Khi đó Bùi Tử Hoành cũng nói, cô được ông trời chiếu cố, nếu là người khác thì phải tập đến tận mấy năm cũng chưa xong, nhưng cô luyện lại giống như cô đang chơi vậy, tùy tiện thôi cũng có thể xoay chuyển ra bao nhiêu vòng tuyệt đẹp.
Thế nhưng... sau đó là bao nhiêu mồ hôi công sức mà cô bỏ ra, mới có thể tạo dựng nên nền tảng vững chắc, học một mà biết mười tất cả các vũ đạo trên đời này
Tâm tư Hạ Lăng trôi dạt đi xa, Bùi Tử Hoành, hắn có bao giờ nghĩ đến, đằng sau đó là bao nhiêu mồ hôi công sức mà cô bỏ ra, mới có thể tạo dựng nên nền tảng vững chắc, học một mà biết mười tất cả các vũ đạo trên đời này
Bên tai là những âm thanh kinh ngạc đang đếm từng con số. Đầu tiên là đếm bên phía Lục Đào: "32, 33, 34..."
Tiếp theo là đếm của cô: "29, 30, 31..."
Cô và Lục Đào nhảy cùng một lúc, nhưng tốc độ của cô so với Lục Đào chậm hơn rất nhiều. Cũng phải thôi, sở trường của Lục Đào là hip-hop, chú trọng những động tác gọn gàng mà xuất sắc, mà năm đó khi cô quay MV, cái đạo diễn muốn là những động tác chậm mà đẹp mỹ lệ, về sau thì khỏi nói, đi theo phong cách ôn nhu mềm mại.
Về phương diện tốc độ này, cô đúng là chưa từng luyện. Lục Đào càng xoay càng nhanh, tựa hồ không biết mệt mỏi, "... 46, 47, 48...".
Hạ Lăng thì vẫn cứ từ từ, "40, 41, 42..."
Nhưng ánh mắt Lục Đào càng lúc càng kinh ngạc, anh chưa bao giờ thấy qua trừ mình ra còn có người có thể kiên trì lâu như vậy, quay người đổi tầm nhìn, càng lúc càng nhìn Hạ Lăng nhiều hơn.
Hạ Lăng giữ vững nguyên tắc, anh ta không dừng, cô cũng không dừng.
Cuối cùng Lục Đào không chịu nổi nữa, lúc mọi người hô to "67" cũng là lúc anh dừng lại.
Không quan tâm mọi người đưa khăn mặt và nước cho mình, Lục Đào vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm động tác của Hạ Lăng, mím chặt môi, hết sức chăm chú. Hạ Lăng tiếp tục xoay tròn, xung quanh vẫn không ngừng đếm: "59, 60, 61..."
"Ôi mẹ ơi, đến Lục Đào cũng ngừng rồi mà cô ta