Chuẩn bị xong nguyên liệu, Diệp Kiều vén tay áo lên, tách riêng lòng trắng và lòng đỏ trứng bỏ vào bát, lấy đũa đánh lòng trắng thật đều, dựa theo trí nhớ làm từng bước từng bước một, cuối cùng cũng làm xong phần bột bánh.Vì số lượng bột rất nhiều, lúc hoàn thành xong tất cả Diệp Kiều cảm thấy cổ tay cô đã mỏi nhừ, mệt không chịu được, đúng là tố chất thân thể này vẫn chưa đủ tốt.Sau khi làm xong phần bột bánh kem, Diệp Kiều thấy trong nhà không có lò nướng, cô định sẽ dùng cách hấp bánh.Cô tìm một vòng trong nhà cuối cùng cũng tìm được một cái thau tròn có thể làm khuôn bánh.
Cô đổ bột bánh vào, lúc này không biết đã phát minh ra màng bọc thực phẩm hay chưa, nhưng hiện tại trong nhà không có, Diệp Kiều suy nghĩ một chút, cuối cùng cô lấy một tờ giấy dầu sạch sẽ phủ kín bề mặt thau lại, bảo đảm bịt kín bánh ở bên trong, sau đó mới đặt vào nồi, đậy nắp nồi lại rồi nhóm lửa bắt đầu hấp bánh.Diệp Kiều đứng bên cạnh canh lửa, sau khi hấp được khoảng nửa canh giờ, cô cảm thấy có lẽ bánh đã được rồi liền tắt lửa trong lò, để nguội một hồi mới mở nắp nồi ra, trong lòng cô có chút lo lắng.Suy cho cùng cũng không đủ dụng cụ, chỉ miễn cưỡng đủ nguyên liệu cơ bản để làm, không biết có thành công không? Cô không có nhiều nguyên liệu tốt để dùng, hiện tại lương thực đều rất trân quý, trong nhà cũng không có bao nhiêu, đặc biệt là sữa bột, có tiền cũng chưa chắc mua được.Không biết Cố Trăn liên hệ với ai mà mua được thứ này, nói tóm lại hiện tại cô đang nghèo rớt mồng tơi, không có nhiều nguyên liệu nấu ăn để sử dụng.
Cảm giác này rất giống cảm giác lần đầu luyện đan, cũng may là cho dù bánh làm không thành công thì cũng có thể ăn được.Vừa mở nắp nồi ra, một mùi thơm ngọt phảng phất theo mùi sữa phả thẳng vào mặt.
Diệp Kiều bỏ nắp nồi sang một bên, mở lớp giấy dầu bên trên ra, nhìn bánh ngọt đã được hấp chín vàng ươm, trên mặt liền nở nụ cười mừng rõ, thành công!Diệp Kiều không đợi được liền lấy đũa gấp một miếng bánh nhỏ bỏ vào miệng, vị bánh thơm ngọt mềm mại, bỏ vào miệng liền tan ra.
Tuy