Một năm sau, kết quả của Bạch Yên Nhiên và Cô Lang đều được công khai.
Bạch Yên Nhiên có hành vi ác liệt, kết án tù chung thân.
Mà Cô Lang đã giết rất nhiều người nên trực tiếp bị tử hình.
Toàn mạng trầm trồ khen ngợi.
Tuy nhiên, Liễu Nhiên cũng không quan tâm mấy cái đó, nói thật ra, thời gian nàng và Bạch Yên Nhiên gặp nhau còn chưa đến 1 tuần.
Bà ta ra tù liền hại Liễu Nhiên, nhưng cả hai cũng chẳng có một buổi gặp mặt tử tế nào.
Cho nên, nàng căn bản không định khắc ghi cái tên này trong lòng.
Cho dù là tử hình hay tù chung thân, đối với Liễu Nhiên mà nói đều giống nhau cả.
Đương nhiên, đối với Bạch Yên Nhiên thì tù chung thân chẳng khá hơn tử hình là bao.
Vì Liễu Nhiên là cảnh sát, mức án của bà ta cũng không chỉ dừng lại ở 21 năm.
Hiện tại, Bạch Yên Nhiên đã sắp 40 tuổi, nếu chờ đến năm bà ta 80 tuổi mới được ra ngoài thì coi như là lãng phí cả cuộc đời.
Có khi tâm trạng của Bạch Yên Nhiên còn tệ hơn so với bị tử hình ấy chứ.
Liễu Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói: "Với tính cách của Bạch Yên Nhiên, sớm muộn gì cũng gây ra tội mới thôi.
Một ngày nào đó, bà ta sẽ tự đẩy bản thân vào tội chết."
Kha Viêm gật đầu: "Nhiên Nhiên nhà mình nói cái gì cũng đúng hết."
Liễu Nhiên cười cười, dùng đỉnh đầu đẩy đẩy cằm của cậu, nói: "Ngày mai chúng ta tới thăm chị dâu và cháu trai đi."
Kha Viêm: "Ừ."
Đứa con đầu lòng của Liễu Hàm sinh ra vào cuối tháng 1, thời tiết rét lạnh, vừa mới chào đời liền phải bọc trong các loại áo bông.
Liễu Nhiên chỉ tới nhìn thoáng qua vào ngày Liễu Hàm sinh, bởi vì có nhiệm vụ khẩn cấp nên sau đó chưa từng thấy mặt nàng.
Hôm nay đúng là ngày Liễu Hàm xuất viện, Liễu Nhiên và Kha Viêm đến đón người.
Lúc cả hai lái xe đến bệnh viện, Thu Lan Huyên đang thu dọn đồ vật.
Hiện giờ Liễu gia có tiền, Thu Lan Huyên không cần động tay, lúc con dâu ở cữ đã mời nguyệt tẩu* chuyên nghiệp nhất, tiền lương một tháng là 3 vạn, còn thêm tiền ăn uống.
*Nguyệt tẩu: nhân viên giúp việc gia đình cao cấp, thường là người chăm sóc các bà mẹ mới sinh và trẻ sơ sinh chuyên nghiệp - theo Baidu.
Thu Lan Huyên chỉ cần thỉnh thoảng trông đứa trẻ là được, những ngày tháng vui vẻ đùa cháu đương nhiên sẽ thoải mái hơn việc vừa phải chăm con dâu vừa phải trông cháu rồi.
Bà nội Liễu và ông nội Liễu cũng tới, bọn họ lớn tuổi rồi, hiện tại đang luân phiên sống ở nhà Liễu Binh và Liễu Tướng.
Con cái của hai nhà đã trưởng thành, sớm dọn ra ngoài ở từ lâu, thỉnh thoảng nhớ nhà thì mới trở về.
Vậy nên cả hai căn nhà đều trống trải, hai vị bô lão ở nhà ai cũng được.
Vợ của Liễu Tướng - Mao Tú Băng thời trẻ luôn sống với bà nội Liễu, hai người đã ở chung hơn 10 năm, cũng có hình thức ở chung riêng.
Thu Lan Huyên không sống với mẹ chồng, bà nội Liễu cũng hiếm khi ở nhà vợ chồng bà.
Chủ yếu là do Kha Nguyên Thái rảnh rỗi liền thích đến nhà bọn họ, điều này làm bà nội Liễu rất không quen.
Cụ chỉ thích ở nhà với chồng mình ( tức là không có người lạ), Liễu Tướng và Mao Tú Băng đều bận việc nên ít khi ở nhà.
Vì thế, trên thực tế, hàng năm bà nội Liễu đều ở tại nhà Liễu Tướng.
Hiện giờ, hai đứa con trai của cụ đã giàu có, hai vợ chồng cụ cũng rất may mắn, lớn tuổi rồi mà cũng không mắc các loại bệnh về huyết áp hay tim mạch, bình thường lúc rảnh rỗi còn có thể chạy hai vòng trên núi.
Mấy thứ mà hệ thống đưa tất nhiên là đồ tốt, hạt đậu xanh từ nhiệm vụ "giúp Khương Lam dũng cảm đối mặt" cũng không kém nước thuốc chữa bách bệnh của Liễu Nhiên.
Nàng suy xét một chút, cuối cùng ném nó vào trong một nồi nước to.
Đến nay Liễu Nhiên vẫn còn nhớ rõ ánh mắt của mẹ và bà nội lúc ấy...
Đó là loại ánh mắt khi nhìn thấy người ngốc và kẻ điên, một cái nồi nước to chỉ dùng để luộc 1 hạt đậu xanh, nàng còn rất kiên trì nấu đến khi hạt đậu nát bét tan hết ra.
Thật ra đậu xanh và nước thuốc trong không gian của Liễu Nhiên có tác dụng như nhau.
Các loại bệnh ở xã hội hiện tại chỉ dùng nước thuốc cũng đủ trị rồi, bởi vậy, sau khi nàng nấu nát đậu xanh xong liền bỏ thêm một ít đường, sau đó múc ra cốc chia cho mỗi người một phần.
Đương nhiên cũng gửi một chai lớn cho Khương Lam đang quay phim ở nơi xa.
Hắn hỏi đây là cái gì, Liễu Nhiên liền đáp: "Chè đậu xanh, anh tự uống đi."
Khương Lam nghe lời, lập tức vặn nắp ra uống hết chai nước.
Uống xong hắn liền cảm thấy tinh thần cực kì sảng khoái, khen ngợi: "Chè đậu xanh của em uống rất ngon."
Liễu Nhiên cười, nói: "Đương nhiên, em đã bỏ thêm một cân đường vào."
Khương Lam: "...." Bảo sao nó lại ngọt như vậy.
Đây chỉ là một đoạn nhạc đệm trong cuộc sống.
Đến thế kỷ 21 nhiều năm như vậy, Liễu Nhiên rất để ý những người đã ở cạnh mình bao năm qua.
Thế giới này khiến nàng cảm thấy thoải mái, cho nên, ngay cả Bối Kim Long cũng được tặng một lọ nhỏ.
Bối Kim Long tôn sùng nó như báu vật, liên tục quỳ xuống cảm ơn Liễu Nhiên đã tặng quà.
=)))
Nàng thật sự rất cạn lời, nhưng cũng không quan tâm lắm.
Bối Kim Long mang chè đậu xanh về liền lập tức uống hết, để tránh đêm dài lắm mộng, lọ chè bay mất.
Uống xong, chú liền cảm thấy cơ thể nhanh nhẹn hơn rất nhiều, lại thấy may mắn khi mình có thể tạo quan hệ với Liễu Nhiên.
Khi Thu Lan Huyên thu dọn đồ gần xong, bà nội Liễu ôm chắt trai ngồi ở bên cửa sổ phơi nắng, vẻ mặt đầy yêu thương.
Đây là đứa cháu chắt đầu tiên của nhà họ Liễu a!
Cụ thấy Liễu Nhiên đi vào liền liếc nhìn bụng nàng một cái rồi nói: "Cháu cũng nên suy xét chút đi."
Liễu Nhiên hiếm khi đỏ mặt: "Nội đừng nói lung tung."
Bà nội Liễu: "Bà già này nói lung tung cái gì?!"
Kha Viêm lấy tay che môi, cười nói: "Nhiên Nhiên, bà nội cũng lớn tuổi rồi, em nhường bà một chút đi."
Bà nội Liễu cười, cúi đầu nói với chắt trai: "Đúng vậy, Mao Mao lớn lên sẽ yêu quý bà cố đúng không?"
Liễu Nhiên cười nhạo: "Cho nên cháu mới nói bà nội bất công đến không biên giới."
Bà nội Liễu: "Tao thiên vị chắt thì làm sao?"
Nói xong, cụ lại cười, cúi đầu thủ thỉ với đứa trẻ: "Đúng không Mao Mao, bà là bà cố."
Liễu Nhiên càng nghe cái biệt danh này càng thấy lạ, bèn hỏi: "Ai đặt biệt danh cho thằng bé vậy? Nghe giống hệt như sâu lông."
Liễu Hàm ngượng ngùng mà nói: "Là chị đặt."
Liễu Nhiên: "Sao lại đặt là Mao Mao?"
Liễu Hàm liền cười: "Lúc sinh ra trông rất xấu, chị muốn nó giống như sâu lông vậy, lột xác thành con bướm xinh đẹp."
Liễu Nhiên lập tức nghẹn lời: "Ý nghĩa của cái tên đúng thật là sâu lông ha."
Liễu Văn tự hào: "Sâu lông thì sao? Rất đáng yêu mà!"
Liễu Nhiên: "Lời này còn buồn nôn hơn sâu lông nhiều."
Liễu Văn: "..."
Thu Lan Huyên bật