Khương Văn Nguyên nói chim khôn biết chọn cây mà đậu, câu này không sai, nhưng vấn đề là Khương Văn Nguyên hắn cũng chẳng phải cây tốt.
Nếu Sở Hưu thật sự lựa chọn gia nhập dưới trướng Khương Văn Nguyên, vậy mới là tự tìm đường chết.Giờ xem biểu hiện của Khương Văn Nguyên là biết, đối phương vẫn tiếp tục đi theo đường chết, chưa chịu ngừng.Nếu Sở Hưu thật sự gia nhập dưới trướng vào Khương Văn Nguyên, có lẽ kết cục của y sẽ rất thảm, dễ chết càng nhanh hơn.Huống hồ Sở Hưu cũng có dã tâm của mình, chim khôn biết chọn cây mà đậu, trước nay Sở Hưu lại không muốn làm chim khôn mà muốn làm thần mộc có thể thu hút vô số chim khôn!Cho nên nghe Khương Văn Nguyên mời chào trực tiếp như vậy, Sở Hưu sắc mặt nghiêm túc chắp tay nói: “Đa tạ vương gia hậu ái, tại hạ có nhận cũng ngại.Chỉ có điều khi Sở Hưu ta chán nản nhất Quan Trung Hình Đường đã giang tay giúp đỡ.
Sở Hưu mặc dù không phải người tốt lành gì nhưng cũng biết có ơn tất báo.
Cho nên xin thứ cho tại hạ không thể nhận lời mời chào của vương gia.”Sau khi nói xong, Sở Hưu chắp tay trực tiếp quay người rời đi.Khương Văn Nguyên nhìn bóng lưng Sở Hưu rời khỏi, nắm tay xiết chặt, giọng nói chuyển lạnh: “Đã nể mặt mà không cần!”Sở Hưu cự tuyệt khiến hắn nhớ lại lúc mình mời chào Quan Tư Vũ bị Quan Tư Vũ cự tuyệt.Mặc dù Sở Hưu nói khá uyển chuyển không cứng nhắc như Quan Tư Vũ, nhưng ý tứ vẫn đồng dạng, đó là ‘ta chướng mắt ngươi’.Trong ba nước thực lực Đông Tề mạnh nhất, chiếm cứ Trung Nguyên phồn hoa, thiên hạ này vốn là của hắn.Nếu không phải do họ Lữ chiếm hoàng vị của họ Khương hắn, giờ hắn đại biểu cho hoàng thất Đông Tề tới mời chào Sở Hưu, Sở Hưu sẽ cự tuyệt hay sao? Y dám cự tuyệt sao?Cặp mắt bình thường vốn rất hiền hòa của Khương Văn Nguyên lúc này lại đầy vẻ âm trầm, đồng thời hắn cũng tự nhủ trong lòng, những thứ thuộc về hắn sớm muộn cũng có ngày cầm về.
Đến lúc đó bất luận Sở Hưu hay Quan Tư Vũ đều phải thần phục dưới gót thiết kỵ Đông Tề của hắn, không phải Đông Tề của Lữ gia mà là Đông Tề của Khương gia bọn hắn!Lúc này những người khác tại tầng bảy Tụ Long Các cũng kinh ngạc nhìn Sở Hưu bỏ đi, không biết rốt cuộc có chuyện gì.Trong Tụ Long Các phủ kín trận pháp, không chỉ phòng ngừa được võ giả động thủ tại đây mà còn có hiệu quả cách âm.
Sở Hưu cùng Khương Văn Nguyên ngồi trong góc vắng, mọi người trên tầng bảy lại không nghe được bọn họ nói gì.
Chỉ thấy hai người vừa rồi còn trò chuyện vui vẻ, kết quả chỉ chốc lát sau đã trở mặt, rốt cuộc mọi chuyện ra sao?Bất quá sau đó ai nấy lắc đầu, bất kể tình hình ra sao, Sở Hưu này lại dám trở mặt với Khương Văn Nguyên ngay trên đất Đông Tề, đúng là không biết điều, hay nên nói là ngu xuẩn.Khương Văn Nguyên là đền thờ do hoàng tộc họ Lữ lập nên, vị vương gia khác họ này còn sống tốt hơn đại đa số hoàng tộc chính thống họ Lữ.
Đắc tội với Khương Văn Nguyên trên đất Đông Tề này không phải hành động sáng suốt gì.Trong lầu một, Lý Bất Tam còn đang chờ bên dưới, thấy Sở Hưu đi ra bèn mỉm cười chào đón: “Công tử, sao ngài xuống nhanh vậy?”Sở Hưu nhìn lên trên lầu thản nhiên nói: “Không xuống chỉ e người ta đuổi người.
Đi thôi, tìm một quán trọ thoải mái nhất cho ta, ta muốn nghỉ lại.”Lý Bất Tam nghe vậy càng khó hiểu, đương nhiên nếu hắn biết Sở Hưu lên trên gặp và đắc tội với vương gia khác họ Khương Văn Nguyên, chắc hắn sẽ bị dọa tới trả ngay khối tử kim cho Sở Hưu, không làm người dẫn đường cho y nữa.Đêm xuống, Khương Văn Nguyên ngồi một mình trên tầng chín Tụ Long Các uống rượu.
Lúc này cửa tầng chín bị đẩy ra, Lục tiên sinh mà Khương Văn Nguyên tự mình trao đổi lúc ban ngày bước vào.Thấy vẻ mặt âm trầm của Khương Văn Nguyên, Lục tiên sinh cười cười nói: “Vương gia, nghe nói ngài mời chào Sở Hưu kia không thành?”Khương Văn Nguyên hừ lạnh một tiếng: “Giống hệt Quan Tư Vũ, rặt một lũ không biết điều! Chỉ chút nội tình đó của Quan Trung Hình Đường, bản vương muốn xem xem sau này tên Sở Hưu kia có hối hận không!”Lục tiên sinh lắc đầu nói: “Được rồi, vương gia bớt giận, một võ giả tiểu bối mà thôi.
Mỗi năm số tuấn kiệt trẻ tuổi xuất hiện trên giang hồ còn ít hay sao? Nhưng người đi được tới cuối liệu có mấy ai?Đúng rồi vương gia, bên kia ngài định làm thế nào? Tàng Kiếm Sơn Trang đã phái người tới, nhất định phải bố trí xong hết trước khi Thần Binh Đại Hội bắt đầu.”Khương Văn Nguyên khoắt tay nói: “Yên tâm đi, bản vương phát triển trên đất Tề này đã bao năm như vậy, chẳng lẽ không làm được chút chuyện vặt đó sao?”Lục tiên sinh chắp tay nói: “Vậy tại hạ cũng yên lòng.
Mặc dù với vương gia đây chỉ là chuyện nhỏ nhưng đối với chúng ta lại là đại sự.
Lần này hợp tác thành công, ngày sau nếu vương gia có gì cần, chúng ta cũng có thể hợp tác như vậy.”Khương Văn Nguyên gật nhẹ đầu, đột nhiên hỏi: “Thật ra bản vương không hiểu rốt cuộc các ngươi làm vậy có ý nghĩa gì.Độc Cô Duy Ngã chết đã mấy trăm năm, Côn Luân Ma Giáo cũng đã bị hủy diệt từ lâu.
Cứ nhìn Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo cùng Bắc Nguyên Tà Cực Tông, mấy đại phái từng phụ thuộc vào Côn Luân Ma Giáo năm xưa giờ sống rất thoải mái.
Nếu các ngươi học theo bọn họ cũng không cần trốn trốn tránh tránh, chỉ có thể âm thầm hành sự như bây giờ.”Khương Văn Nguyên vừa nói xong lời này, sắc mặt Lục tiên sinh đột nhiên biến đổi, ánh mắt trở nên âm trầm tới cực hạn, khí thế quanh người bùng lên, cuồng phong quét qua, chân khí bùng nổ.
Vị Lục tiên sinh nhìn vô cùng bình thường này không ngờ lại là đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất!“IM NGAY! Thánh Hỏa bất diệt, Ma Chủ bất tử! Đỉnh Tây Côn Luân cho dù bị đám lừa trọc Bồ Đề Thiền Viện dùng Lục Đạo Phù Đồ Vãng Sinh Đại Trận phong ấn, Vô Căn Thánh Hỏa vẫn cháy, ai dám nói Ma Chủ đại nhân đã chết? Cho dù trên Chí Tôn Bảng vẫn phải lưu lại