A Tỳ Đạo Tam Đao của Sở Hưu chỉ cần trấn áp được luồng ma khí phản phệ, lực lượng tuyệt đối là một trong những võ kỹ có lực sát thương cường đại nhất trong cùng cấp độ, hại người hại mình, vô cùng cực đoan.Ngày trước khi giao thủ cùng Phí Mặc của Kiếm Vương Thành, cho dù hắn dùng tất cả vốn liếng cũng bị đao thế của Sở Hưu chém cho hộc máu.
Còn giờ đối thủ đổi thành Thẩm Bạch, đối mặt với đao thế của y, Thẩm Bạch không lùi mà tiến, kiếm thế trong tay hắn đột nhiên thay đổi, từ sắc bén vô song chuyển thành mạnh mẽ hùng hồn, kiếm khí vô tận như tràng giang đại hải lập tức cuốn tới!Lúc này mọi người đã không thấy rõ hình dáng Sở Hưu cùng Thẩm Bạch nữa, hai người đều bao phủ trong kiếm khí, mọi người chỉ có thể mơ hồ chứng kiến ánh đao đen kịt của Sở Hưu tung hoành trong kiếm khí.Thương Lan Hãn Hải, Tịch Quyển Thiên Hạ!Kiếm pháp của Thương Lan Kiếm Tông vốn vô cùng bá đạo, nếu không đã chẳng có chuyện Liễu Công Nguyên dùng một nhát kiếm đánh chìm cả con sông.Lúc này Thẩm Bạch cũng phát huy kiếm pháp của Thương Lan Kiếm Tông tới cực hạn, A Tỳ Đạo Tam Đao của Sở Hưu dẫu mạnh nhưng hắn cũng có thể vận dụng kiếm khí cường đại liên miên bất tuyệt này ngăn cản.Thực lực của hai người đang giao thủ lật đổ nhận biết của mọi người về võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh.Kính Hồ Sơn Trang cùng Tàng Kiếm Sơn Trang cũng có không ít võ giả Tam Hoa Tụ Đỉnh, nhưng trong số họ không ai có cường độ chân khí sánh nổi hai người trước mắt.
Căn cơ cường đại đó cho dù võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên ra mặt cũng chẳng sánh nổi.Quái vật, hai quái vật!Sở Hưu có căn cơ cường đại như vậy không phải dựa vào thiên phú mà là công pháp bản thân cùng kỳ ngộ.Nói tới thiên phú thật ra Sở Hưu rất bình thường, nhưng bất luận Tiên Thiên cảnh hay Lưu Ly Kim Ti Cổ rồi Thiên Trọc Địa Độn Đại Hỗn Nguyên Công mà y nhận được sau này đều từ từ tích lũy gia tăng thiên phú của Sở Hưu, dần dần phát triển tới mức kinh khủng như hiện giờ.Còn Thẩm Bạch lại hoàn toàn ngược lại, thiên phú bản thân hắn vốn cực kỳ kinh khủng, hơn nữa trong Thương Lan Kiếm Tông hắn được Liễu Công Nguyên đích thân dạy bảo, người ngoài không cách nào tưởng tượng nổi mười năm qua hắn sống ra sao.Có thể nói là ngăn sạch mọi dụ hoặc của thế giới bên ngoài, hết khổ tu lại tới khổ tu, chẳng khác gì những khổ tu sĩ của Phật môn.Căn cơ do thiên phú và khổ tu không kém gì Sở Hưu.Lúc này trong kiếm cương như bão tố giữa biển đó, Sở Hưu dẫn ma khí của A Tỳ Đạo Tam Đao nhập thể, bộc phát lực lượng của Huyết Luyện Thần Cương, trực tiếp lấy lực lượng đánh thẳng vào kiếm thế của Thẩm Bạch.Trong quá khứ Sở Hưu thích nhất là dùng lực ép người, bởi bất luận võ giả cùng giai hay võ giả hơn cấp, tích lũy về mặt lực lượng đều không bằng y, còn giờ xem như y gặp được đối thủ.Kiếm thế mạnh mẽ hùng hồn của Thương Lan Kiếm Tông được Thẩm Bạch thi triển tới cực hạn, trong thời gian ngắn Sở Hưu cũng không đột phá nổi.Trong kiếm cương tung hoành, Thẩm Bạch mặt không đổi sắc nói: “Ta đã nói mà, ngươi không thắng được ta đâu.
Ngươi tu luyện công pháp ma đạo tà ác quái dị đó, mặc dù có sức bật cường hãn tới kinh người, nhưng ngươi kiên trì được bao lâu? Hao tổn tới cuối sợ rằng ta chẳng cần ra tay giết ngươi, bản thân ngươi đã bị Ma công kia phản phệ tới chết.”Sở Hưu đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe sáng nói: “Ai bảo ngươi ta chỉ biết Ma công?”Lấy chính khắc kỳ, lấy kỳ khắc chính.Võ đạo của Sở Hưu trước nay không theo con đường cố định nào, y chỉ theo đuổi lực sát thương cực hạn.
Chỉ cần giết được người, dùng võ công gì cũng như nhau, loại này không được thì ta đổi loại khác!Sở Hưu vốn thân hình bao phủ trong ma khí, kết thành Nội Sư Tử Ấn trấn áp bản thân sau đó lại nhanh chóng đánh ra một quyền ấn, phương viên vài trượng xung quanh người y lập tức bị cương khí bao phủ quấn quanh như một cái lưới lớn phong tỏa không gian, ngưng trệ mọi vật!Liệt Tự Quyết Trí Quyền Ấn!Kiếm cương vốn mạnh mẽ hùng hồn của Thẩm Bạch đánh vào phạm vi của Trí Quyền Ấn lại lập tức chậm lại, bị cương khí của Sở Hưu quấn lấy, giam cầm lại.Còn Sở Hưu lại nhân lúc này đánh tay luồng cương khí hùng hồn phía trước, tay niết Đại Kim Cương Luân Ấn trực tiếp đánh ra, tiếng nổ ầm ầm vang lên!Thẩm Bạch cau mày, hắn chưa từng thấy Sở Hưu xuất thủ, đương nhiên chưa lĩnh giáo Khoái Mạn Cửu Tự Quyết vô cùng thần dị này.Ngưng trệ không gian như lĩnh vực, không ngờ còn trực tiếp phá hỏng kiếm thế của hắn.
Hơn nữa Sở Hưu có vẻ còn am hiểu dùng tay không chiến đấu cận thân, chẳng phải y dùng đao à?Thẩm Bạch giơ kiếm trước người, mũi kiếm lập tức nổi lên từng khối kiếm băng nhỏ bé chằng chịt, như má khí bạo vũ lê hoa bắn về phía Sở Hưu.Mấy năm qua Thẩm Bạch học hết công pháp kiếm điển của Thương Lan Kiếm Tông, trừ công pháp bí truyền của Thương Lan Kiếm Tông bọn họ là Thương Lan Kiếm Kinh, giờ hắn dùng Ngưng Băng Chỉ Kiếm Quyết, đây là kiếm pháp hắn vận dụng thuần thục nhất.Dùng cương khí dung hợp với kiếm khí, cô đọng hơi nước trong không trung hóa thành kiếm, mặc dù uy năng cực lớn biến hóa khó lường nhưng yêu cầu đối với kiếm khí và cương khí lại vô cùng hà khắc.
Toàn bộ Thương Lan Kiếm Tông không ai muốn đi tu luyện môn công pháp vừa tốn thời gian tốn công sức vừa khó nhập môn này.Nhưng Thẩm Bạch thiên phú dị bẩm, lại thêm hắn khổ tu hơn mười năm, tâm cảnh bản thân cực kỳ trầm ổn, có thể khống chế kiếm khí cương khí tinh tế tới mức nhập vi, ngược lại tùy tiện nhập môn kiếm pháp này.Mỗi khối băng nhỏ bé đều là một luồng kiếm khí, nhưng dưới Đại Kim Cương Luân Ấn của Sở Hưu, Phật quang chói mắt bùng lên, uy thế Kim Cương Hàng Ma hoàn toàn hiển lộ, những khối băng kia lần lượt tan rã.Quyền ấn đánh lên mũi kiếm Thẩm Bạch, lập tức