Khi Mai Khinh Liên hỏi chuyện liên quan tới Côn Luân Ma Giáo, ánh mắt Sở Hưu lập tức lộ ra sắc thái lạ.Mai Khinh Liên hẳn cũng biết địa vị của Côn Luân Ma Giáo trên giang hồ, tương đối mẫn cảm, chỉ có hảo hữu thân quen mới có thể thảo luận loại chuyện này.
Giữa y và Mai Khinh Liên đâu quen thuộc tới mức như vậy?Có điều Sở Hưu cũng chẳng hề kiêng kỵ, y đã coi Thiên Ma Vũ như binh khí tùy thân, còn kiêng kỵ gì nữa?Cho nên Sở Hưu trực tiếp trả lời: “Một món binh khí mà thôi, có gì mà lên án? Phải biết đại phái như Tàng Kiếm Sơn Trang còn âm thầm khôi phục ma kiếm Trường Tương Tư một trong tam đại ma binh của Côn Luân Ma Giáo nữa cơ mà.Từ chuyện này cũng có thể thấy thái độ của người giang hồ đối với Ma giáo ra sao.
Nói thẳng ra là bọn họ thật ra không sợ Côn Luân Ma Giáo, chỉ sợ có một thế lực cường đại tùy ý nghiền ép bọn họ mà thôiAi cũng muốn làm chí tôn trong thiên hạ, ai cũng muốn trở thành người chí cao vô thượng, không ai muốn có kẻ cưỡi lên đầu mình.Nhưng năm xưa Côn Luân Ma Giáo lại làm được, để ký ức kinh khủng năm xưa không trở lại, bọn họ mới toàn lực vây giết tất cả những gì liên quan tới Côn Luân Ma Giáo.Cho nên thật ra không phải bọn họ sợ Côn Luân Ma Giáo, mà là sợ có kẻ, có thế lực mạnh hơn quá nhiều so với họ mà thôi.Mọi người đều chứng kiến ta làm sao lấy được thanh đao này, có ma kiếm Trường Tương Tư đi trước, chút chuyện nhỏ này của ta không tính là gì.”Ánh mắt Mai Khinh Liên nhìn về phía Sở Hưu lóe lên sắc thái lạ, đang lúc nàng định nói gì đó, bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân.
Mai Khinh Liên lập tức đứng dậy đứng cách xa Sở Hưu một khoảng.Quan Tư Vũ đi tới thấy Mai Khinh Liên ở đây bèn ồ lên một tiếng nói: “Phu nhân, sao nàng lại ở đây?”Mai Khinh Liên sẵng giọng: “Chẳng phải vì lão gia chàng à?Lần này Sở đại nhân đại biểu Quan Trung Hình Đường giúp chúng ta giương oai giang hồ, lập được đại công, chàng lại để người ta lại đây, thế đâu có được? Người ngoài nhìn vào khéo lại bảo Quan Trung Hình Đường chúng ta bạc đãi công thần.
Thiếp tới đây chiêu đãi Sở đại nhân một chút.”Quan Tư Vũ cười cười nói: “Vẫn là phu nhân chu đáo.”Quay đầu lại, Quan Tư Vũ nói với Sở Hưu: “Sở Hưu, đừng để ý, gần đây trong Quan Trung Hình Đường hơi nhiều việc, khiến ngươi chờ lâu rồi.”Sở Hưu vội vàng đáp: “Đường chủ đại nhân ngày bận trăm công nghìn việc, chờ đợi một chút có đáng gì.”Quan Tư Vũ hài lòng gật nhẹ đầu, hắn chỉ sợ Sở Hưu lần này lập đại công, ỷ vào công lao mà kiêu ngạo, giờ xem ra y vẫn rất tỉnh táo.Chế độ của Quan Trung Hình Đường đã quyết định cho dù là người xuất sắc đến đâu cũng không nhận được ưu đãi gì, tất cả đều phải dựa vào công lao.Mặc dù như vậy khiến cho Quan Trung Hình Đường phát triển không tệ nhưng lại khiến một số người tài năng xuất chúng trong Quan Trung Hình Đường cảm thấy bất công.Dù sao nếu ở bên ngoài, nhân tài như Sở Hưu cho dù không dốc hết lực lượng cả tông môn ra bồi dưỡng cũng nhận được khá nhiều ưu đãi.Mai Khinh Liên lúc này lại nói: “Hai người cần bàn chính sự, hạng nữ lưu như nô gia nghe cũng không hiểu, không dám xen vào.”Nói xong, Mai Khinh Liên chậm rãi đi khỏi, có điều khi đi ngang qua Sở Hưu, nàng lại liếc qua Sở Hưu một chút, ánh mắt như mang ý vị gì đó.Sở Hưu cúi đầu chắp tay nói: “Phu nhân đi thong thả.”Quan Tư Vũ bảo Sở Hưu ngồi xuống rồi nói: “Kể lại chuyện ở Thần Binh Đại Hội đi, chi tiết một chút.”Sở Hưu gật nhẹ đầu, thuật lại tỉ mỉ mọi việc cho Quan Tư Vũ.Nghe xong, Quan Tư Vũ lắc đầu nói: “Ta cũng không ngờ Thần Binh Đại Hội lại có ẩn tình như vậy, Tàng Kiếm Sơn Trang lần này thật quá nóng nảy.Ma binh cửu chuyển đâu dễ loại trừ ma tính, cho dù lần này không có đám Vô Tướng Ma Tông phá đám, ta nghĩ Tàng Kiếm Sơn Trang cũng khó lòng khôi phục ma kiếm Trường Tương Tư, càng khó loại trừ ma tính.Tàng Kiếm Sơn Trang là một kiếm phái, nhưng chấp nhất về kiếm đã vượt qua bản thân kiếm đạo, đây là một con đường cực đoan.
Theo ta thấy, cũng là đã đi lệch.”Sở Hưu gật nhẹ đầu, trong lòng cũng có suy đoán, nếu không có mình chắc Tàng Kiếm Sơn Trang đã chẳng lấy Trường Tương Tư ra sớm như vậy.Chính do y tạo thành hiệu ứng hồ điệp nên mới khiến mảnh vỡ Thiên Ma Lệnh rơi vào tay Tàng Kiếm Sơn Trang, từ đó khiến Tàng Kiếm Sơn Trang có ý nghĩ khác, bày ra cạm bẫy như vậy, âm thầm phục hồi ma kiếm trong Thần Binh Đại Hội.Nếu không có Sở Hưu, không chừng Tàng Kiếm Sơn Trang còn tiếp tục cất giữ ma kiếm, đợi tới lúc họ nghĩ ra một biện pháp ổn thỏa mới ra tay chữa trị.Sau khi hỏi Sở Hưu vài vấn đề, Quan Tư Vũ mới trầm giọng nói: “Quan Trung Hình Đường sẽ giúp ngươi giải quyết phiền toái ngươi gây ra ở Thần Binh Đại Hội.Đám người Kiếm Vương Thành đã rút lui, bên Thương Lan Kiếm Tông cho dù Liễu Công Nguyên đích thân tới ta cũng không sợ.
Về phần Bắc Nguyên Tà Cực Tông, giờ Ma đạo suy thoái, cho dù ngươi giết cao thủ trẻ tuổi mà chúng đẩy ra để giữ thể diện, bọn chúng cũng không dám làm gì quá trắng trợn, cùng lắm là trả thù tượng trưng đôi chút thôi, không cần để ý.Nhưng ngươi cũng phải nhớ kỹ.
Chuyện lần này Quan Trung Hình Đường ta chống đỡ giúp ngươi là do trên người ngươi có nhiệm vụ của Quan Trung Hình Đường.
Nếu lần sau ngươi còn làm xằng làm bậy như vậy, trêu phải tai vạ gì, dựa theo quy củ của Quan Trung Hình Đường cũng phải nghiêm trị không tha!”Nói tới cuối, Quan Tư Vũ cũng cảnh cáo Sở Hưu đôi chút.Sở Hưu chắp tay một cái nói: “Đường chủ yên tâm, thuộc hạ tự có giới hạn.”Quan Tư Vũ gật đầu nói: “Có giới hạn thì tốt, lần này