Ngụy Cửu Đoan nói vậy đường đường chính chính nhưng thực tế ngay kẻ ngu cũng chẳng tin nổi.Cửu Nguyên Vệ gia định tới gây sự với Sở Hưu thì cứ để họ đến, Sở Hưu sao phải sợ Cửu Nguyên Vệ gia gì gì đó đó?Mặc dù Cửu Nguyên Vệ gia là đại tộc ở Quan Tây, nhưng đừng quên nơi này là Quan Trung, Quan Trung của Quan Trung Hình Đường!Cho dù khi Vệ Trường Lăng làm tuần sát sứ, tin tức về Sở Hưu ở Thần Binh Đại Hội còn chưa truyền lại, nhưng trước đó Sở Hưu cũng đã ra tay tại tổng đường đánh bại một loạt cao thủ trong giới trẻ Quan Trung Hình Đường, trở thành người đại diện cho Hình Đường!Người đại diện như vậy chẳng lẽ Quan Trung Hình Đường còn để mặc y bị thế lực võ lâm bản xứ ức hiếp hay sao? Cho dù Ngụy Cửu Đoan mặc kệ thì Quan Tư Vũ cũng sẽ nhúng tay vào.Nói thẳng ra là Cửu Nguyên Vệ gia chắc đã lấy ra lợi lộc khiến Ngụy Cửu Đoan không cách nào cự tuyệt nên mới khiến hắn bỏ qua cả thanh danh lẫn thể diện, giao vị trí của Thái Cảnh Thắng cho Vệ gia.Sở Hưu trầm giọng nói: “Nhưng thưa đại nhân, thuộc hạ không phục!Lần trước Thương Châu Phủ của Vệ Hàn Sơn ngài đã đưa cho Dương Lăng, ta đồng ý.
Dù sao Dương Lăng cũng là nghĩa tử của ngài, ta nể mặt ngài.Nhưng lần này hai châu phủ của Thái Cảnh Thắng rõ là do ta thắng được, sao lại phải giao ra?”Ngụy Cửu Đoan hừ lạnh một tiếng: “Sở Hưu, ngươi cũng phải biết nghĩ cho đại cục chứ! Vệ gia là đại tộc tại Quan Tây, cho bọn họ một vị trí tuần sát sứ, bọn họ cũng sẽ an phận hơn một chút.
Ngươi muốn to chuyện hay sao?”Nói đến đây, Ngụy Cửu Đoan lại hoãn giọng nói: “Sở Hưu, ngươi phải đưa mắt nhìn xa ra một chút, giờ ngươi có danh tiếng có công lao.
Trong số những tuần sát sứ dưới trướng của ta thực lực cùng ưu thế của ngươi đều là mạnh nhất.Ngươi yên tâm, lần này ngươi chịu chút ủy khuất nhưng ta cũng sẽ không quên ngươi đâu.
Chờ mấy năm sau ta về hưu, căn cơ thực lực ngươi đều đã vững chắc, khi đó ta sẽ đề cử lên trên, để ngươi trở thành chưởng hình quan.Dương Lăng là nghĩa tử của ta, mọi quan hệ của ta cũng ở chỗ Dương Lăng, đến lúc đó ta sẽ bảo Dương Lăng phụ tá ngươi, cam đoan ngươi sẽ ngồi vững vị trí chưởng hình quan!”Lời này vừa nói ra, Sở Hưu lập tức cười lạnh không thôi.Ngụy Cửu Đoan không biết Dương Lăng đã hoàn toàn nghiêng sang Sở Hưu, lời này mới cách đây không lâu hắn cũng từng nói với Dương Lăng!Có điều lúc đó hắn nói với Dương Lăng là để Sở Hưu phụ tá Dương Lăng, còn giờ lại đổi thành Dương Lăng phụ tá Sở Hưu.Mặc dù Sở Hưu âm thầm khinh thường, nhưng y vẫn ra vẻ không phục nhưng chỉ có thể chấp nhận, cúi đầu dùng giọng không cam lòng nói: “Thuộc hạ tuân lệnh.”Thấy bộ dáng này của Sở Hưu, Ngụy Cửu Đoan hài lòng gật nhẹ đầu.
Chỉ cần hắn còn làm chưởng hình quan, hắn có thể thoải mái áp chế Sở Hưu!Có điều hắn lại không thấy ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Sở Hưu khi cúi đầu.Giờ vẫn chưa phải là lúc để trở mặt, có điều sớm muộn gì cũng có ngày Sở Hưu lấy lại tất cả những thứ y nên có được.
Đến lúc đó, e là y còn phải thu thêm chút lãi.Đến khi Ngụy Cửu Đoan cùng Sở Hưu sắc mặt âm trầm bước ra, những tuần sát sứ trong đại sảnh đều lộ vẻ khác nhau.Bọn họ không biết ước định giữa Ngụy Cửu Đoan cùng Sở Hưu, chỉ có điều lần này Sở Hưu lập được công lao rất lớn, có giao hai châu phủ dưới trướng Thái Cảnh Thắng cho Sở Hưu quản lý cũng không vấn đề gì.Có điều giờ xem ra Ngụy Cửu Đoan không định làm như vậy.Mọi người không ai nói gì, ngoại trừ Dương Lăng là người của Sở Hưu,những người khác đều là kẻ có thâm niên tại đường khẩu tuần sát sứ Quan Tây, ai cũng hiểu tính cách Ngụy Cửu Đoan.Hơn nữa nói khó nghe thì, để một tuần sát sứ trẻ tuổi như Sở Hưu cưỡi lên đầu bọn họ, trong lòng họ cũng thấy khó chịu, cho nên lúc này không ai nhiều lời.Ngụy Cửu Đoan vung tay lên nói: “Được rồi, mọi chuyện đến đây thôi.
Từ nay về sau Linh Châu Phủ do Vệ Trường Lăng quản lý, An Châu Phủ giao cho Sở Hưu, tất cả giải tán.”Vệ Trường Lăng có chỗ dựa là Cửu Nguyên Vệ gia, giờ hắn cũng đã ngồi vững vị trí tuần sát sứ Linh Châu Phủ, mọi người không ai nhiều lời.Còn với thực lực cùng công tích hiện giờ của Sở Hưu, y quản lý thêm An Châu Phủ cũng không khiến ai nói gì.Mọi người gật đầu xác nhận rồi lần lượt rời khỏi.Lúc đi qua cửa phân đường, Vệ Trường Lăng lại tới cạnh Sở Hưu, nhỏ giọng nói: “Sở đại nhân có vẻ rất không vui?Thật ra người không vui nên là Cửu Nguyên Vệ gia ta mới đúng.Sở đại nhân có biết Cửu Nguyên Vệ gia ta bồi dưỡng Vệ Hàn Sơn tốn bao công sức không? Kết quả Vệ Hàn Sơn lại chết yểu nửa đường, Vệ gia ta cũng phải trả giá rất lớn mới khiến ta lên được chức tuần sát sứ này.Ngày trước Vệ Hàn Sơn chết thế nào, Vệ gia ta không truy cứu.
Có điều Vệ gia ta cũng mong Sở đại nhân nhớ kỹ, sau này hai bên ngươi ta nước sông không phạm nước giếng.
Ta không phải thứ con tư sinh như Vệ Hàn Sơn, Vệ gia ta cũng không muốn lại phải làm ra tuần sát sứ thứ ba!”Giọng nói của Vệ Trường Lăng mang chút uy hiếp, đương nhiên theo hắn thấy thì đây không phải uy hiếp mà là Vệ gia hắn đang thỏa hiệp.Ngày trước rốt cuộc Vệ Hàn Sơn chết thế nào, chứng cứ vẫn còn đó, Vệ gia đừng hòng lật lại bản án.Nhưng lúc trước Vệ Hàn Sơn đã từng trở lại Vệ gia cầu viện, muốn đối phó với Sở Hưu.
Kết quả bên này Vệ gia mới chuẩn bị ra tay, Vệ Hàn Sơn đã lên đường, lại còn chết trước mắt Sở Hưu.
Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Dẫu sao Vệ gia cũng không tin.Thân là đại tộc Quan Tây, trong tình huống không cần cân nhắc tới tổng đường Quan Trung Hình Đường, Cửu Nguyên Vệ gia thậm chí có thể khiêu chiến cả Ngụy Cửu Đoan.Cho nên khi vừa nghe được tin này, Cửu Nguyên Vệ gia thật ra định giáo huấn Sở Hưu một chút.Có điều sau khi biết uy danh của Sở Hưu tại Thần Binh Đại Hội, sau khi y trở lại Quan Trung Hình Đường chắc chắn địa vị sẽ càng tăng cường.
Mặc dù Cửu Nguyên Vệ gia không sợ Sở Hưu nhưng cũng không thể ra tay đối phó y nữa.Cho nên Cửu Nguyên Vệ gia lập tức thay đổi kế hoạch, hòa giải với Sở Hưu.Đương