Có Dương Lăng làm nội ứng, chỉ vài lời đã khiến mấy vị tuần sát sứ đều đứng về phía y.Sở Hưu muốn quyền lực tại Quan Tây, những người khác muốn lợi ích, điểm này không hề xung đột.Kẻ duy nhất có xung đột với y chính là Vệ Trường Lăng, có điều giờ đại cục đã định, Vệ Trường Lăng cũng chẳng thể tạo thành sóng gió gì.Dưới ánh mắt mọi người, áp lực khiến Vệ Trường Lăng căn bản không dám nói nhảm nửa lời, thậm chí không dám phản bác.Chỉ có thể phẫn nộ nhìn mọi người xung quanh một hồi, cuối cùng Vệ Trường Lăng đành nói: “Được được được, các ngươi đã quyết định, vậy đừng hối hận!”Sau khi nói xong Vệ Trường Lăng trực tiếp quay người rời đi.Trứng chọi đá, truyện tới nước này hắn đã không thể khống chế được, Sở Hưu muốn xưng vương xưng bá tại Quan Tây, Cửu Nguyên Vệ gia là kẻ đầu tiên không thể đáp ứng.Sở Hưu nhìn mọi người, cười cười nói: “Chút phiền toái nhỏ thôi, chư vị không cần lo lắng.
Các vị yên tâm, chỉ cần trong thời gian tới chư vị giả câm giả điếc, không quản chuyện trong châu phủ của mình, một tháng sau chư vị sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn bây giờ.”Bọn Phương Hoa đều gật đầu bất đắc dĩ, nếu bọn họ đã đáp ứng điều kiện của Sở Hưu vậy không cần nghĩ nhiều nữa, sau khi thương nghị xong, mọi người trực tiếp cáo từ rời khỏi.Dương Lăng bên ngoài ra vẻ về Thương Châu Phủ của mình, có điều hắn ra ngoài dạo một vòng sau đó lại về đường khẩu tuần sát sứ Kiến Châu Phủ.“Chúc mừng đại nhân, chỉ cần chuyện này thành công sau này ngài sẽ là tuần sát sứ quyền thế lớn nhất Quan Tây, chỉ dưới Ngụy Cửu Đoan.” Dương Lăng cung kính chắp tay với Sở Hưu nói.Trước mặt những người khác hắn là tuần sát sứ ngang vai ngang vế với Sở Hưu, nhưng trước mặt Sở Hưu, hắn vẫn chưa quên thân phận của mình.Sở Hưu lắc lắc đầu nói: “Còn một cửa cuối cùng, không dễ dàng vậy đâu.
Cứ đợi xem, có một số kẻ cứ nhất quyết muốn gây chuyện.”Dương Lăng chần chừ nói: “Ngài nói Vệ Trường Lăng? Có cần chúng ta âm thầm giải quyết không?”Tự tiện sát hại đồng liêu là tối kỵ trong Quan Trung Hình Đường, nhưng Sở Hưu đã từng làm, mà còn làm không chỉ một lần,thậm chí Dương Lăng đã cảm thấy quen thuộc, giờ có làm thêm một lần cũng không có gì lớn.Sở Hưu lại lắc đầu: “Vệ Trường Lăng chỉ là hạng tôm tép mà thôi, giết một Vệ Trường Lăng, Cửu Nguyên Vệ gia còn có thể đẩy ra một Vệ Trường Lăng khác.”Dương Lăng cau mày nói: “Vậy ý của đại nhân là trực tiếp động thủ với Cửu Nguyên Vệ gia?”Sở Hưu thản nhiên nói: “Sẽ có ngày như vậy, có điều không phải bây giờ.
Giờ phải xem xem thái độ vị phụ thân đại nhân của ngươi ra sao đã.”Dương Lăng nghe vậy không khỏi mỉm cười khinh thường, hắn hầu hạ vị phụ thân đại nhân của mình bao năm như vậy, chẳng lẽ còn không hiểu tính ông ta?Ban đầu hắn đúng là đui mù mới nghĩ rằng ôm được bắp đùi Ngụy Cửu Đoan, kết quả lại là cái đùi vắt cổ chày ra nước.Còn lúc này Vệ Trường Lăng sau khi rời khỏi Kiến Châu Phủ cũng không trở về châu phủ của mình mà trực tiếp tới Cửu Nguyên Vệ gia.Cửu Nguyên Vệ gia nằm tại Cửu Nguyên Phủ tiếp giáp giữa Quan Đông cùng Quan Tây, có điều không trong châu phủ mà ở một sơn trang không nhỏ bên ngoài châu phủ.Gia chủ Vệ gia có thực lực Ngũ Khí Triều Nguyên, đã có thể so với tuần sát sứ như Phương Hoa, hơn nữa không chỉ có một.Người chân chính khiến Vệ gia có địa vị như vậy là lão tổ Vệ gia, một đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, có điều tuổi tác đã không nhỏ, nghe nói là người cùng bối phận với Ngụy Cửu Đoan.
Có điều vị lão tổ này đã lâu không xuất thủ, chỉ lưu lại tại Vệ gia tu thân dưỡng tính, để chấn nhiếp kẻ có ý đồ xấu mà thôi.Lúc này Vệ Trường Lăng trực tiếp trở lại trong Vệ gia, đệ tử Vệ gia qua lại thấy hắn thật ra cũng không có vẻ cung kính gì.Vệ gia là đại tộc Quan Trung, thời đỉnh phong gia tộc thậm chí có cả tông sư võ đạo, có điều về sau lại hơi sa sút.Cho nên Vệ gia không như những tông môn khác tại Quan Trung, không e ngại Quan Trung Hình Đường.
Đệ tử chi chính bọn họ không muốn gia nhập Quan Trung Hình Đường, Vệ Trường Lăng là chi phụ, chẳng qua là người tương đối xuất sắc trong chi phụ mà thôi.Tới nội trạch của Vệ gia, Vệ Trường Lăng chắp tay nói: “Vệ Trường Lăng cầu kiến gia chủ.”Đệ tử thủ vệ Vệ gia sau khi thông báo mới dẫn Vệ Trường Lăng vào.Gia chủ Vệ gia, Vệ Mặc Cù là một người trung niên tướng mạo nho nhã, không giận mà uy, khí thế hơn xa lão tổ La gia.Đây là thực lực của Vệ gia, mặc gì giờ Vệ gia đã sa sút nhưng vẫn có quy củ của đại tộc.“Sao vậy? Tên Sở Hưu kia lại gây ra chuyện gì à? Lần trước chẳng phải ta đã nói với ngươi rồi sao, danh tiếng tên Sở Hưu đang thịnh, tạm thời đừng trêu gì đến hắn.Đứng càng cao ngã càng thảm, chỉ cần chúng ta yên lặng ngồi nhìn, nhìn lầu của hắn càng cao rồi sập càng đau là được.”Vệ Mặc Cù chậm rãi nói, bộ dáng thản nhiên.Mấy năm gần đây không phải không có tuần sát sứ nào tới gây sự với Vệ gia hắn, thậm chí có cả vài chưởng hình quan.Kết quả thì sao? Tuần sát sứ đi qua như nước còn Vệ gia bọn họ vẫn vững chắc như tấm sắt.
Vệ gia đặt chân tại Quan Trung thậm chí còn sớm hơn toàn bộ lịch sử của Quan Trung Hình Đường, những tuần sát sứ cùng chưởng hình quan kia đã không biết trôi dạt tới nơi nào còn Vệ gia bọn họ vẫn sừng sừng nơi đây.
Có thể nói từ ban đầu Vệ gia đã chẳng đặt Sở Hưu trong