Vốn ý định của Sở Hưu trong Sở gia là ẩn giấu, y không định che giấu năng lực bản thân nhưng lại định ẩn tàng thực lực bản thân mình.Nghe câu hỏi của Sở Tông Quang, Sở Hưu chỉ cúi đầu nói: “Lý Trung kia mặc dù là Ngưng Huyết cảnh nhưng hắn đã già rồi, trước đó thủ hạ của con còn đánh lén bắt được Lý Chiêu, uy hiếp Lý Trung, ảnh hưởng tới tinh thần hắn nên con mới có thể giết được hắn.”Lời này của Sở Hưu một phần thật mà chín phần giả.
Mặc dù lúc đó Lý Trung đã bị xao động vì thấy Lý Chiêu sắp bại, nhưng tuyệt đối chưa tới mức phân tâm.Có điều cục diện trận chiến đó không có người chứng kiến, Sở Tông Quang cũng chỉ nghe nói Lý Trung cực kỳ trung thành với Lý Gia, trong khi tất cả các môn khách Ngưng Huyết cảnh rời khỏi Lý gia lại chỉ mình hắn ở lại, trợ giúp ba đứa con của Lý gia chống đỡ toàn bộ Lý gia.
Nếu Sở Hưu bắt được Lý Chiêu uy hiếp, giế t chết đối phương cũng không mấy khó khăn.Sở Tông Quang cũng không hỏi nhiều, hắn chỉ hơi hiếu kỳ mà thôi.Sở Tông Quang đứng dậy khoát tay áo rồi nói: “Được rồi, chuyện này đến đây thôi, tất cả giải tán.”Song ngay lúc Sở Tông Quang chuẩn bị rời đi, Sở Hưu lại đột nhiên mở miệng: “Phụ thân đại nhân, hài nhi còn một chuyện muốn nói.”Sở Tông Quang cau mày nói: “Ngươi còn định nói gì nữa?”Sở Hưu trầm giọng nói: “Phụ thân đại nhân, chuyện lần này là cơ hội rất tốt cho Sở gia chúng ta.
Lý Trung kia đã bỏ mạng, nội bộ Lý gia lòng người bất ổn, lúc này Sở gia chúng ta có thể tấn công Lý gia, thậm chí không cần phụ thân đại nhân ngài xuất thủ, chỉ cần ngài giao môn khách Sở gia cho con.
Con cam đoan chỉ ba ngày là thâu tóm được Lý gia!”Nghe Sở Hưu nói vậy, những trưởng lão Sở gia hai mắt sáng bừng lên.Thực tế bọn họ cũng rất hứng thú với lời của Sở Hưu, không phải vì bọn họ trung thành với Sở gia đến đâu, mà do chuyện làm ăn trong Sở gia càng nhiều, quyền lực trong tay con cháu bọn họ cũng càng lớn.
Nếu thật sự thâu tóm được Lý gia, vậy Sở gia bọn họ có thể chia đôi thiên hạ Thông Châu Phủ cùng Thẩm gia.Có điều những lời này vừa thốt lên, thần sắc Sở Khai cùng Sở Sinh đều trở nên cực kỳ khó coi.Giờ uy vọng của Sở Hưu tại Sở gia đã rất cao rồi, nếu không phải y không được Sở Tông Quang ưa thích, vậy bọn họ cũng chẳng cần phí sức tranh giành vị trí người thừa kế gia chủ làm gì.Nếu thật sự để Sở Hưu dẫn người của Sở gia thâu tóm Lý gia, vậy công lao đó bọn họ có làm sao cũng chẳng thể sánh nổi, Sở Hưu cũng ngồi chắc trên vị trí người thừa kế gia chủ.Có điều lúc này Sở Tông Quang lại không tỏ thái độ, hắn chỉ nhíu mày, nửa ngày sau mới nói: “Đừng gây chuyện nữa, hủy diệt một gia tộc không đơn giản vậy đâu, không phải trò trẻ con.Chuyện này ta không cho phép, sau này ngươi cũng đừng nhắc lại.
Nhớ cho kỹ, không có lệnh của ta, không cho phép ra tay với Lý gia!”Đám trưởng lão Sở gia xung quanh liếc mắt nhìn nhau, đều không nói gì.Nếu Sở Tông Quang đã không đồng ý chuyện này, bọn họ có thuyết phục ra sao cũng vô dụng, chỉ có Sở Khai cùng Sở Sinh lộ vẻ vui mừng.Sở Hưu cúi đầu đáp ứng, nhưng trong mắt y lại lộ rõ vẻ âm trầm.Y thật sự không hiểu Sở Tông Quang đang nghĩ cái gì, mọi chuyện đã tới nước này rồi sao Sở Tông Quang vẫn không chịu động thủ?Cho dù là kẻ ngu cũng nhận ra, lúc này chỉ cần Sở gia chịu ra tay với Lý gia, tỷ lệ thành công gần như trăm phần trăm!Sở Tông Quang có thể trở thành gia chủ một gia tộc, đương nhiên không phải ngu ngốc, nhưng giờ hắn cự tuyệt, Sở Hưu cũng chẳng có cách nào.Hắn là gia chủ, toàn bộ Sở gia không ai dám làm trái lệnh của Sở Tông Quang.Sở Hưu ôm một bụng không cam lòng rời khỏi, những người khác cũng giải tán.
Lúc này Trần quản gia đứng sau lưng Sở Tông Quang muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.Sở Tông Quang thản nhiên nói: “Lão Trần, ta biết ngươi định nói gì.
Thật ra nếu ta muốn hủy diệt Lý gia, ta có thể động thủ từ lúc lão già của Lý gia vừa chết, việc gì phải chờ tới lúc tên tiểu tử Sở Hưu này nói ra?Ta đang nghiên cứu vật kia tới lúc mấu chốt, thời điểm này ta không muốn để bất cứ thứ gì bên ngoài quấy nhiễu.
Đặc biệt là sau khi chúng ta thâu tóm Lý gia, rất có thể Sở gia chúng ta sẽ bị Thẩm gia chú ý tới.Một mình Thẩm gia ta chẳng buồn để ý, nhưng sau lưng Thẩm gia lại là Thương Lan Kiếm Tông! Cho nên lúc này nhất định phải ẩn nhẫn một chút!Trần quản gia lại thở dài, lại là vì vật kia, nếu gia chủ sớm từ bỏ vật kia, vậy Sở gia bọn họ chắc chắn đã huy hoàng gấp mười lần hiện tại.Thật ra vừa rồi những điều Sở Tông Quang đưa ra đều là lý do không muốn Sở Hưu động thủ, nhưng còn một lý do chính nữa là hắn không muốn uy vọng của Sở Hưu tăng lên quá nhanh.Đối với đám con trai của mình, yêu cầu của Sở Tông Quang trước giờ không phải là năng lực khá đến đâu, thực lực mạnh nhường nào, yêu cầu duy nhất chỉ là nghe lời.Nhưng Sở Hưu hết lần này tới lần khác làm ngược lại, năng lực của hắn rất tốt, nhưng lại rất hay gây chuyện, thậm chí còn khiêu khích cả bản thân Sở Tông Quang.
Chuyện này Sở Tông Quang tuyệt đối không nhịn nổi.Sau khi rời khỏi Sở gia, Sở Hưu về tiểu viện của mình, Mã Khoát chạy tới đón; “Sở gia chuẩn bị động thủ với Lý gia chưa?”Sở Hưu sắc mặt âm trầm nói: