Hạ Khải Phong bắn ánh mắt cảnh cáo về phía La Đức Liệt.
La Đức Liệt cười, giơ tay lên nói: "Nếu đã tỉnh, ta đây sẽ không ngủ nữa, đi xem sự đời thôi."
Hắn nói xong, thì quay ra nói với cánh cửa: "Mở".
Hắn phất tay với chúng tôi rồi đi ra ngoài.
Tôi vừa thấy cửa mở, cũng không nghĩ gì nhiều, nhấc chân xông ra ngoài.
Kỳ quái, sao lần này tôi lại dễ trốn thoát như vậy?
Sau đó không lâu, Hạ Khải Phong chắn ở trước mặt tôi, đắc ý nói: "Ta thấy biểu hiện của cô cũng không tồi.
Cô có thể khôi phục tự do, tra tấn cô như vậy là đủ rồi.
Nhớ kỹ ta là trời, vận mệnh của cô đều nằm ở trong tay ta."
Tôi đi theo sau hắn, đột nhiên cảm giác bước chân rất uyển chuyển nhẹ nhàng.
Tôi cúi đầu nhìn, thân hình đã trở lại như cũ.
"Thật tốt quá, tôi còn tưởng rằng tôi phải làm một tên béo cả đời." Tôi vui vẻ nói.
"Ngu ngốc! Thật ra ngay từ đầu cô đã không bị béo.
Đó chỉ là ảo cảnh trong mắt cô thôi." Hạ Khải Phong hứng thú đáp.
Thì ra là tôi bị chơi.
Tôi nhìn hắn với ánh mắt căm phẫn, nói: "Biểu hiện của tôi tốt ở chỗ nào sao ngay cả chính tôi cũng không biết? Mà sao anh lại biến thành trời?"
Hạ Khải Phong không xoay người lại mà bỡn cợt nói: "Vừa rồi là ai nói: tôi đã là nữ nhân của Hạ Khải Phong, anh muốn cắn tôi phải có được sự đồng ý của hắn?"
"......" Tôi tức khắc nghẹn lời.
Vậy mà hắn lại nghe thấy, thật quá mất mặt!
Tôi cảm giác mặt mình rất nóng như mình vừa làm chuyện xấu bị người ta bắt được.
Đi ra ngoài cung điện, đột nhiên bên ngoài có gió rất lớn.
Hạ Khải Phong nhăn mày lại nói: "Có người tiến vào."
Nói xong, hắn ôm tôi, bàn tay vung lên, chỉ thấy cảnh sắc biến đổi, chúng tôi đã đứng ở một rừng cây.
Mà người xông vào cái đảo nhỏ này chính là Hoa Long.
Hắn nói hắn tới tim tôi, đi cùng hắn còn có Liên Kiều Sinh nhưng hắn đã kêu Liên Kiều Sinh đứng ở bờ biển đợi.
Đi vào bờ biển, Liên Kiều Sinh thấy tôi liền khẩn trương chạy tới, bắt lấy tay tôi kiểm tra xem tôi có bị làm sao không.
Hắn còn hỏi ba ngày nay tôi có bị Hạ Khải Phong bạc đãi không.
Hắn còn bảo tôi không cần sợ Hạ Khải Phong, hắn sẽ lấy thân phận con trai của trưởng thôn chống lưng cho tôi.
Hắn nhìn Hạ Khải Phong tràn đầy phẫn hận, giơ tay đánh Hạ Khải Phong.
Cũng may tôi kịp thời ngăn lại, nếu không Liên Kiều Sinh đã phải đi gặp bà ngoại hắn.
Hạ Khải Phong đã biến trở về bộ dáng con người, nói với Liên Kiều Sịnh: "Nếu không phải nể mặt Lôi Lôi, ngươi đã nằm xuống đất vĩnh viễn."
Nhìn ngọn lửa chiến tranh giữa hai người càng ngày càng lớn, tôi và Hoa Long kéo mỗi người sang một bên khuyên nhủ.
Không biết Hoa Long nói gì mà Hạ Khải Phong đã bình tĩnh trở lại, chỉ là mặt vẫn đen.
Tôi thì mắng Liên Kiều Sinh một trận.
Chỉ là trên đường về nhà trên đường, hắn oán trách, nói mẹ tôi lại đồng ý cho Hạ Khải Phong mang tôi ra ngoài chơi ba ngày? Còn hỏi tôi có phải là con ruột của mẹ tôi không?
Kỳ thật tôi cũng muốn hỏi.
Liên Kiều Sinh nói ba ngày nay hắn cảm thấy rất bất thường, sau đó gặp được Hoa Long đại sư, đại sư liền mang hắn tới đây.
Tôi nghĩ trên đời này, cũng cũng chỉ có Hoa Long đại sư mới có thể tìm được chỗ ẩn náu của Hạ Khải Phong.
Xem như Liên Kiều Sinh tìm đúng người.
Trên đường về nhà, Hoa Long lại tìm Hạ Khải Phong gây phiền toái.
"Ta nói này Hạ đại thiếu gia, ngươi có thể chú ý đến thân phận của mình một chút không? Vậy mà lại bắt cóc con gái nhà ngươi ta về vận động? Ngươi không sợ làm mất mặt Ma Viêm các người sao?" Hoa Long không chừa cho Hạ Khải Phong chút mặt mũi, tích cực nói móc.
Hạ Khải Phong lạnh lùng nói: "Ngươi lại đánh rắm rồi.
Bây giờ đã là thế