Vu Nhuệ Thiên ngồi trong hộp đêm cao cấp hai tay ôm hai người đẹp nũng nịu với hắn ta. Giữa đám đông ồn ào đang say sưa nhảy múa theo điệu nhạc xập xình. Nhuệ Thiên như một ông chủ lớn ngồi uống rượu, âm thầm quan sát tất cả.
Mấy hôm nay tâm trạng của hắn ta không được tốt cho lắm nên muốn tìm đến những nơi này để giải khuây tâm trạng.
Bỗng nhiên trợ lý của hắn ta từ đâu bước đến gần, cúi người nói nhỏ bên tai Nhuệ Thiên.
"Vu tổng, bên phía tổ chức phiên chợ đen đã xét duyệt cho ngài. Họ vừa gửi đến tấm thẻ vào cửa cho phiên chợ đen."
Vu Nhuệ Thiên ngay lập tức ngừng uống rượu, có chút phấn khích.
"Vậy thì tốt, vậy là chúng ta có thể kịp tham dự phiên chợ tháng 11 rồi."
"Vâng đúng vậy thưa Vu tổng."
Nhà máy sản xuất vũ khí nho nhỏ của hắn ta cũng vừa mới hoàn thành đang chuẩn bị đưa vào hoạt động. Mục đích Vu Nhuệ Thiên muốn vào phiên chợ đen là để tìm mua những thiết bị vũ khí tối tân nhất vừa có mặt trêи thị trường để đem về nhà máy của mình mổ xẻ và sao chép công nghệ. Hắn ta đang nung nấu tham vọng trở thành nhà cung cấp vũ khí cho xã hội đen trêи địa bàn thành phố.
Như vậy hắn ta sẽ lại có một nguồn tiền khổng lồ đổ vào túi mình, lại gia tăng quyền lực trong giới hắc đạo.
Vốn dĩ hắn ta đang nổi điên mấy ngày nay vì bị bên Liêu thị cướp mất dự án Sandes, còn phát hiện ra mình bị đâm sau lưng khiến cho nỗi căm thù của hắn ta với Liêu Thần Duệ càng gia tăng. Tin tức này quả là đến kịp lúc, có thể làm nguôi ngoai cơn giận này.
**************
Tô An đã giữ lời hứa của mình trả lời phỏng vấn của một tờ báo về vấn đề của Violet, thừa nhận mình đã vu khống cô. Dư luận lại một lần nữa thay đổi nhanh như chớp chĩa mùi dùi về phía Tô An.
Sau khi tin tức được đăng lên, Tô An đã bị giám đốc của công ty A-Star gọi lên phòng làm việc.
"Bài phỏng vấn đó là như thế nào?! Cô đã vu khống cho nhà văn Violet thật sao?"
Vị giám đốc Lăng Kiêu ngồi trêи bàn rất không vui tra hỏi chị ta.
Tô An cứ như vậy mà ấp úng.
"Tôi... Tôi..."
"Tôi không thể để loại người như cô làm quản lý cho các ngôi sao của tôi được nữa. Không biết ngày nào đó cô lại đi nói xấu bôi nhọ Jena trêи mạng."
Lăng Kiêu lớn giọng nói.
Cũng phải khiển trách bộ phận nhân sự ở dưới đã không tuyển chọn kỹ càng, lại đi tuyển một kẻ nói xấu đối tác cũ của mình.
Người phụ nữ nghe thấy ông ta nói mà lòng đầy hoảng hốt vội bước đến cầu xin ông ta.
"Lăng tổng, xin anh hãy suy nghĩ lại. Chuyện đó chỉ là tôi lỡ miệng thôi. Tôi sẽ không làm vậy nữa đâu, tuyệt đối sẽ có trách nhiệm với ngôi sao của mình. Xin anh hãy để tôi tiếp tục làm công việc này."
"Rầm."
Đột nhiên tiếng cánh cửa bị bật mở ra.
Jena bất thình lình xông vào phòng làm việc của giám đốc, ánh mắt hung hăng tìm đến Tô An.
Chị ta có dự cảm không lành lùi lại một bước nhưng Jena đã bước nhanh tới giáng một bạt tai vào mặt chị ta.
"Bốp!"
Mặt của Tô An lật hẳn qua một bên, còn in hẳn hình năm ngón của cô ta. Tô An đau điếng ôm lấy mặt mình kinh hãi nhìn cô ta.
"Jena, em!"
"Sao chị dám làm vậy với tôi chứ?! Chị cũng ăn gan hùm rồi! Tôi nhất định không tha cho chị đâu!"
Jena hét ầm vào mặt người đối diện.
Lăng Kiêu thấy vậy liền phải đứng lên hạ hoả cho cô ta.
"Jena, bình tĩnh, có chuyện gì vậy?"
Jena là gà cưng của ông, cha mẹ cô ta còn đổ tiền đầu tư vào công ty đương nhiên ông ta rất xem trọng cô.
Tô An không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Em đang nói tới chuyện gì vậy?"
Jena cầm lên một túi zipper nhỏ bằng nilon trong suốt, bên trong có đựng một mảnh thủy tinh còn dính chút máu. Cô ta còn cầm lên một tờ giấy chứng