"Đúng là không biết xấu hổ."
Niên Vân Ni tức giận mắng hắn.
"Tại sao phải xấu hổ? Đây chẳng phải phản ứng sinh lý bình thường thôi sao?"
Hắn điềm nhiên lên tiếng.
Niên Vân Ni lạnh lùng nhìn gương mặt anh tuấn đang cười kia lại nhìn xuống con quái vật đang trỗi dậy cách một lớp quần. Không phản ứng gì nhiều, chỉ gỏn lọn đáp.
"Anh đi mà tự xử."
Cô một lần nữa xoay người đi nhưng bàn tay đang nắm chặt cổ tay cô tăng thêm lực đạo lôi cô trở ngược lại. Niên Vân Ni bị bất ngờ mất thăng bằng ngã vào người hắn.
"Anh điên rồi sao?"
Cô giận dữ nói.
Người đàn ông ôm lấy mặt cô cúi xuống công thành đoạt chiếm khuôn miệng nhỏ. Cắn ʍút̼ hai cánh môi anh đào cho thoả thích. Mùi hương gỗ bao vây lấy hô hấp của người phụ nữ, trói buộc cô bên môi mình.
Niên Vân Ni kêu một tiếng kháng nghị nghiêng đầu tránh né nụ hôn của hắn nhưng đã bị tay người đàn ông giữ chặt bên má không thể nhúc nhích.
Đêm qua hắn vẫn làm chưa đủ, hắn vẫn muốn. Đó là lý do vì sao hôm nay hắn lại mất tự chủ đến vậy.
Cho dù Liêu Thần Duệ đã có được cơ thể cô rất nhiều lần nhưng mỗi một lần chạm đến hắn lại càng khao khát điên cuồng hơn.
Đôi môi mỏng chà sát lên cánh môi hồng cuồng nhiệt, liên tục ʍút̼ vào ngậm chặt môi cô. Hai hơi thở nóng bỏng hoà quyện vào nhau dây dưa không muốn rời bỏ.
Liêu Thần Duệ cảm nhận được cơ thể cô đã hoàn toàn buông lỏng lại thuận thế xông đến quấn chặt thớ lưỡi cô, hôn ʍút̼ cuồng dã.
Niên Vân Ni không chịu được nụ hôn mãnh liệt của hắn, cứ thế bật ra tiếng rêи rỉ khe khẽ. Bị người đàn ông cứ liên tục chèn ép không thở nổi, cô tức giận muốn trả đũa.
Người phụ nữ mò tay xuống dưới chạm đến cục u đang nhô cao dưới quần hắn. Người đàn ông đang hôn cô đột nhiên bất động.
"Ni Ni!"
Liêu Thần Duệ gằn giọng kêu tên cô.
Bàn tay nhỏ nhắn to gan di chuyển trêи đũng quần hắn. Gương mặt xinh đẹp ửng hồng, hơi thở trở nên gấp gáp nhìn hắn.
"Sao vậy? Không phải anh muốn sao?"
Người đàn ông cảm giác có đàn kiến đang đàn bò dưới bụng mình, cực kỳ khó chịu. Hắn lại nhìn thấy Niên Vân Ni to gan cởi nút quần mình ra sau đó kéo khoá xuống. Thứ to lớn kia giống như vừa được giải thoát khỏi xiềng xích, cứ thế dựng đứng ra khỏi quần.
Cô âm thầm thở dốc trực tiếp chạm đến quái vật thô to của người đàn ông. Niên Vân Ni chưa từng chạm trực tiếp lên nó, không nghĩ nó lại to như vậy.
Hơi thở Liêu Thần Duệ trở nên nặng nề, phía dưới bắt đầu căng trướng hơn nữa. Hắn không nghĩ đến hôm nay cô lại lớn gan như vậy.
"Ni Ni..."
Hắn gọi tên cô, giống một sự đốc thúc.
Niên Vân Ni nhìn vẻ mặt hắn, nhẹ nhàng vuốt ve quái vật thô to từ trêи xuống dưới. Cảm nhận từng đường gân trêи thân của nó.
Sự đụng chạm nhẹ nhàng của cô khiến Liêu Thần Duệ càng phát điên hơn, hắn cảm thấy giống như một sự tra tấn không hơn không kém.
Rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa muốn đè ngã cô xuống dưới thân mình nhưng Niên Vân Ni đã giữ chặt vai hắn, nghiêng đầu nói nhỏ bên tai người đàn ông.
"Anh đang bị thương. Lần này hãy để tôi."
Lời nói chủ động của cô khiến Liêu Thần Duệ ngạc nhiên, cả cơ thể càng trở nên hưng phấn dữ dội.
"Ni Ni, sao hôm nay em lại thế này?"
Niên Vân Ni nở nụ cười ma mị ngồi lên thân thể người đàn ông.
"Sao vậy? Anh không thích sao?"
Giọng nói người đàn ông trầm đục nặng nề vang lên.
"Thích, rất thích."
Cô chậm rãi tuột dây áo của mình xuống để lộ bờ vai trắng mịn, rãnh ngực sâu mê người hờ hững trước mặt người đàn ông. Đây quả thực là một màn tra tấn con mắt hắn.
Liêu Thần Duệ muốn nhào đến xé nát chiếc váy của cô ra nhưng đã bị cô cản lại.
"Không được, đã nói để tôi làm kia mà."
"Vậy em hãy làm nhanh lên đi."
Người đàn ông gầm gừ thúc giục cô.
Niên Vân Ni cong khoé môi xinh đẹp đáp.
"Liêu tổng chưa gì đã nóng nảy như vậy, không tốt chút nào đâu."
Cô vươn tay ra phía sau kéo khoá váy của mình xuống. Sau đó tuần tự cởi chiếc váy ra để nó tự do rơi xuống giường. Bên trong là bộ đồ lót ren màu trắng ôm lấy cơ thể đẫy đà của người phụ nữ.
Niên Vân Ni tiếp tục quá trình chậm rãi cởi áօ ɭót mình ra. Rốt cuộc sự kiên nhẫn của Liêu Thần Duệ cũng không còn đủ nữa cứ thế xông đến xé áօ ɭót của cô ra, vùi đầu vào bầu ngực trắng to tròn.
"Đừng... Ưm..."
Người phụ nữ thở