“Cô ta hả?”
Trần Lạc Thần nhíu mày.
Còn Thẩm Phiêu Phiêu có chút bướng bỉnh, cũng chỉ tôn sùng cùng kính trọng.
Thấy Trần Lạc Thần cau mày, má ô đỏ bừng ngay lập tức.
“Cô ấy không được!”
Trần Lạc Thần lắc đầu.
Điều này khiến Thẩm Phiêu Phiêu suýt khóc.
“Tại sao lại không được đại sư ” Thẩm Thiên Cương hưng phấn nói.
“trên người cô tính khí còn tiểu thư còn nhiều không được, cho nên, không được!”
Trần Lạc Thần khẽ xua tay.
“Tôi có thể thay đổi! Bất cứ lú nào tôi cũng có thể buông bỏ tính khí Đại tiểu thư này!”
Thẩm Phiêu vội vàng nói.
“Thay đổ Ha ha, được rồi, ta nghĩ tính ngươi thích làm khó người ta.
Vì ngươi có thể hạ thân, vậy liền tới quảng trường học ba tiếng chó sủa.
Nếu ngươi học tốt, ta nhận ngươi làm đồ đệ.Nếu không muốn, hãy xuống núi càng sớm càng tốt!”
Trần Lạc Thần lúc này đã trăm việc còn k làm hết cũng không có tâm trạng nhận người làm đệ tử.
Nếu không phải lão già này tự mình quỳ xuống đã lâu, Trần Lạc Thần khó nói lời nào với bọn họ.
Vì vậy, anh chỉ có thể làm vậy để người phụ nữ này rút lui.
Nhưng nghe xong lời này, Thẩm Phiêu Phiêu chỉ là suy nghĩ một chút, liền trực tiếp chạy tới quảng trường …
Thẩm Phiêu thực sự đã học cách sủa.
Cảnh tượng này cũng bị không ít người xuống núi nhìn thấy, Thẩm Phiêu Phiêu hai mắt đỏ lên, thật sự học được ba lần.
Điều này khiến Trần Lạc Thần ngạc nhiên.
Anh vốn tưởng rằng Thẩm Phiêu Phiêu là vì cái sĩ diện tính tiểu thư sẽ nhất định không làm, nhưng không ngờ cô thật sự có thể bỏ xuống bộ dáng.
Thật ra mà nói, loại chuyện sỉ nhục này, Trần Lạc Thần có thể tự mình bỏ xuống,