“Hừ!”
Sau khi rót xong, Lâm Phi ném ly rượu chỗ khác.
Hắn muốn xem người trước mặt hắn sẽ nói gì.
Nhưng trên mặt Tô Vận đã đầy vẻ bàng hoàng.
Phải biết, người trước mặt là, là thuộc loại tồn tại nào?
“Ngươi rất thông minh!”
Trần Lạc Thần đắp khăn trắng lên mặt, ngâm mình trong bồn tắm rất vui vẻ, lại bị gây mất nhã hứng, Trần Lạc Thần rất khó chịu.
“Ngươi … ngươi nói cái gì?”
Lâm Phi giận không kiềm được nói.
“Tiểu tử, ngươi không biết ta là ai sao? Cha ta có quan hệ mật thiết liên quan đến hoàng gia Ả Rập!”
Lâm Phi tức giận nói.
Trần Lạc Thần trầm mặc không nói.
Bởi vì vào lúc này, bên ngoài bể suối nước nóng truyền đến tiếng bước chân rung trời, cọc cọc, trực tiếp từ bên ngoài nhìn thấy mấy chục bóng người chạy vào.
Người đứng đầu là một người đàn ông trung niên, ăn mặc bảnh bao, nhưng lúc này vẻ mặt đã hoảng hốt.
“CLGT, sao lại có nhiều người vào như vậy?”
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng, người thanh niên đã bị sốc.
Nói cách khác, chính nỗi sợ hãi sâu sắc đã bao trùm lấy hắn.
Hắn ta là ông chủ của trang viên này.
“Tra tổng, có chuyện gì, đây là nơi thanh tịnh của đại nhân, sao ngươi dám thoải mái để người khác vào, ngươi không muốn sống nữa sao?”
Tiếu Thương Sinh ở bên cạnh đầy tức giận.
Lúc này, hắn cũng sửng sốt.
“Không dám không dám!”
Tra tổng gật đầu như giã tỏi.
“Ai cho các ngươi vào đây?”
Ông ta mắng Lâm Phi và những người khác.
Về phần Lâm Phi và những người