Đột nhiên, sắc mặt Tần Vũ Phi thay đổi rõ rệt, vừa kinh ngạc ngoài ý muốn, nhưng càng nhiều hơn chính là vẻ khinh thường.
Hắn không ngờ người trước mặt lại là Trần Hạo, kẻ dã tâm bắt cóc em gái Tô Đồng Hân.
“ái chà Ta tưởng là ai chứ? Hóa ra là kẻ dã tâm bắt cóc em gái ta đây sao.
Ta thật sự không nghĩ tới ngươi lại dám một mình đến vực giới.
ngươi thật là nóng nảy!”
Tần Vũ Phi chế nhạo, chửi bới Trần Hạo.
“Hahahaha, Tần đại thiếu gia, nếu như ta dám một mình đến, có nghĩa là ta đã không để Tần gia vào trong mắt, cho ngươi cơ hội để cho người của ngươi đem chị gái của ta tới đây, ta có thể lựa chọn tha mạng cho các ngươi, để ngươi làm một tên phế nhân sống qua tuổi già, bằng không, ta sẽ tẩy trần toàn bộ Tần gia bằng máu! ”
Nghe được lời nói của Tần Vũ Phi, Trần Lạc Thần cũng không tức giận, ngược lại ngẩng đầu cười, sau đó sắc mặt ảm đạm xuống, ngữ khí đầy sát ý, chọc vào lòng Tần Vũ Phi.
Trần Lạc Thần củng không phải nói đùa, Tần gia khiến huynh đệ mất mắt, cha mẹ mất chân, còn bắt chị gái làm trâu làm ngựa, loại hận này không thể dễ dàng tiêu tan được.
Tần gia, phải chết!
Đây là mục đích Trần Lạc Thần tới vực giới lần này.
“tiểu tử, cuồng vọng đấy, ngươi thật sự không để Tần gia của ta vào mắt sao, Tần gia của ta giết ngươi như giết gà!”
Tần Vũ Phi tức giận uống rượu, cho rằng Trần Lạc Thần quá kiêu ngạo.
“oh kinh nhờ, thật sao? Giết con gà? Vậy xem ai giết ai!”
Trần Lạc Thần khinh thường liếc nhìn khóe miệng.
Khi giọng nói vừa rơi xuống, Trần Lạc Thần đột nhiên bộc phát ra sát khí cực mạnh cùng chân khí.
Đột nhiên, Tần Vũ Phi đột nhiên sửng sốt, cảm thấy trong lòng như bị dồn nén, thắt lại khiến hắn không thở nổi.
“bụp bụp bụp!”
xung quanh hắn có rất nhiều người chết vì thổ huyết,